----
Thật ông vốn phụ trách mảng , ông vặn đến thành phố bên họp, khi chuyện liền cảm thấy ý nghĩ hoặc là đề nghị .
Hơn nữa, ông cũng theo đội khảo sát xem đất và cảnh, cảm thấy đều tệ, thể thử.
Không bỏ lỡ cơ hội cho nên ông chủ động ở , giải quyết vấn đề kỹ thuật.
Cuối tháng tám, sự tình xác định, chẳng qua bắt đầu từ tháng chín thu hoạch dần dần.
Cho nên đại đội trưởng cần huy động cố gắng thêm một chút!
Ngoại trừ thu hoạch mùa thu , cũng nỗ lực khai hoang núi, tranh thủ sớm ngày giéo một ít thảo dược thể vượt đông xuống.
Các loại giống như đan sâm sa sâm cần trồng ba năm năm, hiện tại trồng xuống cũng .
Có thể nảy mầm thể mọc cây con, đó cẩn thận theo dõi, vấn đề sẽ lớn.
Thật các thành viên của xã chỉ một khái niệm mơ hồ về các loại thảo mộc.
Giống như là loại cỏ cầm máu, cỏ hạ hỏa gì đó thôi...
Tên khoa học là gì, họ , nhưng nó hiệu quả .
Hiện giờ phát hiện khai hoang trồng cái , trong lòng đều chắc chắn.
Tuy nhiên tiền công thì chính là công việc , vì đừng hỏi nữa, xông lên thôi.
Đương nhiên cũng khó chịu, nhưng đại đội trưởng động viên thì động viên chứ cũng ép buộc.
Nói trắng là kiếm thêm tiền công thì đến, thì cứ đó.
Không ép buộc.
Vào tháng chín, đất núi khai hoang ít, lúc Khương Tố Lan mới từ trong miệng Quản Vũ rằng chuyện đề nghị khai hoang trồng thảo dược là do cô cùng Lộ Trường Phú tìm đại đội trưởng thương lượng.
Khương Tố Lan xong, trợn tròn mắt lên, cả thiếu chút nữa trực tiếp nổ tung:
"...Con, con hai đứa các con thật lớn mật! Các con..."
Bà thở nổi, suýt nữa hôn mê bất tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-185.html.]
Khương Tố Lan dám nghĩ nếu để cho những khác trong thôn chuyện là do đám Quản Vũ nhắc tới thì sẽ bất mãn cỡ nào.
Dù thu hoạch mùa thu đủ mệt mỏi , hiện giờ còn lên núi khai hoang!
Đối với việc , Quản Vũ hết sức bình tĩnh, chỉ hỏi ngược một câu:
"Mẹ, thịt ngon ?"
Ôi.
Nói chứ, đúng là ăn ngon thật.
Thịt bò mềm, thịt cừu thơm, thịt lợn béo, ngon tuyệt cú mèo.
Trước Quản Vũ đưa về nhà đều lấy, nhưng từ tháng bảy, Lữ Tiểu Kiều mang thai trở , cứ dăm ba ngày Quản Vũ liền trở về một chuyến, hoặc là mang cá hoặc là mang thịt về nhà.
Trước Lữ Tiểu Kiều còn khá gầy gò, hiện giờ bồi bổ mập lên .
Đương nhiên Lữ Tiểu Kiều hàng ngày đều việc chậm trễ nên quá mập.
Quản Vũ cũng cô quá mập, dễ sinh.
Cho nên cảm giác bồi bổ tàm tạm liền nhắc nhở đối phương nhiều hơn, đừng để quá béo.
Đứa bé lớn lên hai con đều chịu tội.
Tất nhiên Lữ Tiểu Kiều cũng hiểu đạo lý .
Cho nên khi cảm thấy bồi bổ sự thiếu hụt thể lúc , cô liền dám ăn quá nhiều nữa.
Lúc , Khương Tố Lan còn tưởng rằng những thứ đều là do Lộ Trường Phú quan hệ, bỏ tiền lương của mua.
Thật trong lòng bà cũng bất an.
Quản Vũ luôn lấy về nhà như , thời gian dài, liệu Lộ Trường Phú ý kiến ?
Bây giờ Quản Vũ hỏi như , đầu óc bà liền hiểu rõ: "...Đây là tiền con bán các loại thảo dược ?"
Quản Vũ thành thật gật gật đầu: " , đầu năm Trường Phú nợ hai tháng công lương, đó trở về tuy rằng lên chính thức nhưng tiền lương cũng chỉ bấy nhiêu, thể ăn thịt mỗi ngày ạ?”
Vậy trồng các loại thảo dược thể kiếm tiền ư?
Chắc chắn là kiếm !