----
Đại đội trưởng tất nhiên động lòng.
ông động lòng cũng vô dụng, núi dùng đất khai hoang gì đó đều cần xin phép.
Kể cả khi họ kéo củi mùa đông, những cây đó cũng cần nộp đơn, huyện phê duyệt thì họ mới thể bắt đầu chặt.
Hơn nữa đầu mùa xuân, họ cần trồng .
Mùa xuân năm nay, Quản Vũ trồng cây bốn .
Có chặt trồng, như mới thể tận khả năng bảo vệ cây xanh của bọn họ.
Trồng thảo mộc cần chặt cây, một môi trường giữa các bụi cây còn thích hợp cho sự phát triển của nhiều loại thảo mộc.
Thế nhưng chuyện lớn như trồng trọt rốt cuộc vẫn cần xin phép huyện.
Hơn nữa, một câu của Lộ Trường Phú trúng băn khoản của đại đội trưởng.
Đó là...
Họ kinh nghiệm và cần một kỹ thuật viên hướng dẫn.
Nếu xin huyện, trực tiếp luôn hướng dẫn kỹ thuật, đến lúc đó mất tiền, xã viên khẳng định niềm tin, đó ông kêu gọi chuyện khác thì sẽ còn sức kêu gọi gì nữa.
Đại đội trưởng động lòng, đó cùng Lộ Trường Phú nghiên cứu thêm một lát.
Đợi đến khi ông cảm thấy trong lòng tường tận liền cảm ơn Lộ Trường Phú.
Sau khi thấy sự tình xong, Lộ Trường Phú liền chuẩn trở về.
Lúc đến là lúc ăn cơm xong.
Đại đội trưởng tiện giữ ăn cơm nhưng bảo hôm đến ăn cơm, lời còn thốt nghĩ đến hiện giờ Lộ Trường Phú ở bên ngoài, ban ngày căn bản ở nhà!
Đại đội trưởng cẩn thận suy nghĩ, ban ngày thì buổi tối.
Cho nên lúc đưa ngoài, ông cố ý với Lộ Trường Phú:
"Tối mai dẫn vợ tới ăn cơm , tay nghề của thím tệ, để cho bà phát huy một chút xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-183.html.]
Đây chính là qua gần gũi, chuẩn hỏi thăm nhiều thông tin hơn từ bên Lộ Trường Phú.
Đối với việc , Lộ Trường Phú cũng từ chối.
Đối phương ý, bọn họ cũng lòng, thiện thương lượng cũng .
Hơn nữa so thì Quản Vũ hiểu nhiều hơn một chút.
Vì vẫn nên để cho vợ đây với bọn họ, nhiều chuyện thể càng thêm rõ ràng.
Buổi tối ngày hôm , Lộ Trường Phú tan tầm trở về, tắm rửa đơn giản, quần áo mang theo Quản Vũ tới ăn cơm.
Bữa tối hôm nay nhà đại đội trưởng thịt còn cá, chuẩn phong phú.
Bây giờ là mùa hè, ít đồ ăn trong ruộng cho nên một bàn bày đầy, cũng hề lặp .
Có thể thấy , đối phương thật sự thành tâm.
Nể mặt thức ăn, Quản Vũ cũng thể giấu cái gì, chuyện thể và nên thì khẳng định đều sẽ hết.
Về phần năm ngoái dựa cái bán bao nhiêu tiền thì cô cũng cụ thể, chỉ hàm hồ, đều hiểu rõ ý của cô.
Tiền, chắc chắn là ít.
tiện , đại khái là .
Đại đội trưởng ngốc, ngày hôm qua khi chuyện với Lộ Trường Phú, hôm nay hỏi thăm các nơi.
Còn vợ ông ở bên cạnh hỏi thăm, đó liền khi Lộ Trường Phú , cuộc sống trong nhà , Quản Vũ cứ cách dăm ba ngày liền mang thịt mang cá gì đó về nhà.
Quần áo gì đó cũng mang về.
Bây giờ cô vợ Lữ Tiểu Kiều mà Quản Đông Phương mới cưới thỉnh thoảng còn chút nơ hoa, khăn trùm đầu các loại đẽ cho một ít đồng chí nữ trong thôn.
Không thu nhiều tiền lắm, nhiều đồng chí nữ trong tay dư dả cũng sẽ một chút.
Nghe cái là do Quản Vũ dạy đối phương , còn thường xuyên bản vẽ mẫu giúp.
Đại đội trưởng cảm thấy Quản Vũ bán thảo dược hẳn là kiếm ít cho nên nghề nơ hoa kiếm tiền cũng thể cho chị dâu nhà đẻ.
Sau khi trao đổi, Quản Vũ nhắc tới các loại kiến thức thảo dược, còn các nơi sản xuất dược, đại đội trưởng càng thêm chắc chắn trong lòng về nhu cầu thảo dược.