----
Hiện giờ trong kho vàng nhỏ của Quản Vũ tiết kiệm hơn bốn trăm đồng.
Chỉ , trong giỏ rau còn nhiều thứ, tạm thời bán vội.
Sau khi bán xong Vương Bất Lưu Hành, sự chú ý của Quản Vũ liền đặt ở một chuyện khác.
Đó là...
Cách loại thảo dược như đan sâm sa sâm còn địa hoàng mà lúc trồng ở đất khai hoang núi bộ đều mọc!
Cô dựa theo kiến thức của bách khoa thư thảo dược cơ sở, cẩn thận giữ giống, ủ ấm, đó mới trồng xuống.
Kết quả là hề nảy mầm.
Ngược bởi vì phân bón nuôi dưỡng nên cỏ dại mọc cực kỳ dày, Quản Vũ cắt mấy trở về cho heo ăn, chứ, heo thích ăn đấy.
ý định của cô là trồng các loại thảo mộc, bán lấy tiền cơ mà!
Kết quả là thất bại.
Quản Vũ chịu thất bại, chẳng qua rốt cuộc vẫn thấy thất bại.
Điều cho cô hiểu rõ một điều hơn, đó là...
Chỉ dựa chính , hoặc là là chỉ dựa tri thức nông cạn mà tích lũy thì thật sự thể thực hiện việc sản xuất trồng trọt lượng lớn đó bán .
Cho nên còn dựa sức mạnh tập thể!
Trong lòng nảy ý nghĩ như , Quản Vũ cũng vội vàng thực hiện.
Cô bàn bạc với Lộ Trường Phú .
Đối với chuyện trồng thảo dược nhưng nảy mầm, Lộ Trường Phú cũng gấp gáp, mấy ngày còn thành phố một chuyến, mua chút sách trồng trọt về xem.
...
Dù gì thì bọn họ cũng là nửa đường xuất gia, đối với những chuyện thật sự hiểu nhiều lắm.
Nếu như chỉ là đánh nhỏ lẻ, hái núi thì cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-182.html.]
Nhìn trời ăn cơm, xem đất bán tiền.
nếu như lượng lớn, dựa hai thật đúng là .
Bây giờ ý của Quản Vũ, Lộ Trường Phú liền hiểu.
Anh cẩn thận suy nghĩ một chút gật đầu: "Đợi một lát, tìm đại đội trưởng.”
Muốn khai hoang trồng thảo dược, phát triển còn xem sắp xếp của đại đội trưởng.
Thật quyền lợi của đối phương cũng hạn, còn cần đối phương báo cáo lên , xem thể ?
Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là ...
Có thể mời một kỹ thuật viên hướng dẫn tương ứng trở về ?
Ý của Quản Vũ cũng là như , một hướng dẫn kỹ thuật, rốt cuộc bịn họ vấn đề gì, đó mới dễ cải tiến.
Bằng cứ mò dựa cảm giác như thì lúc nào mới thể thành công chứ?
Lộ Trường Phú nhanh chóng tìm đại đội trưởng.
Anh hề lòng vòng, tiên đơn giản chuyện Quản Vũ hái thuốc, lặng lẽ khai hoang ở núi.
Thật ít trong thôn chuyện , chẳng qua chủ yếu trồng rau hoặc là lương thực thôi.
Miễn là ai báo cáo, thực tế là một vấn đề lớn.
Mọi chỉ ăn no mà thôi, đại đội trưởng cũng đều tỏ thái độ mở một mắt nhắm một mắt với chuyện .
Hiện giờ Lộ Trường Phú , Vương Bất Lưu Hành bán hơn một tệ nửa cân, hô hấp của đại đội trưởng liền trở nên gấp gáp.
Một tệ nửa cân!
Hơn nữa đây là loại thảo mộc đắt nhất!
Đại đội trưởng đương nhiên thảo dược đáng giá, bình thường bọn họ đau đầu nhức óc đều dám dễ dàng mua thuốc là bởi vì thuốc đắt .
mà đắt như , hơn nữa bên bọn họ còn là khu vực sinh trưởng thảo dược tự nhiên!
Nhận thức như cho ông cảm thấy m.á.u trong đều sôi trào lên!