----
Sau khi thức dậy, cô lười nấu ăn bèn lấy một phần cơm cá với thịt thơm ngon từ giỏ rau.
Nhìn xà phòng, mì sợi và cả kẹo trong giỏ rau, Quản Vũ cảm thấy chờ khi Lộ Trường Phú , đến huyện thành vài chuyến, một mặt là vì tránh tai mắt khác, lấy chút đồ ăn trở về, lừa gạt Lộ Trường Phú.
Mặt khác tất nhiên là tiêu hao một ít đồ vật trong giỏ rau.
Vừa vặn qua hơn một tháng nữa là đến tết, nhu cầu về bánh kẹo của cũng bắt đầu tăng cao.
Vì chắc là những thứ sẽ dễ bán nhỉ?
Quản Vũ nghĩ một cách chắc chắn, ăn xong dọn dẹp trong nhà một lúc, bấy giờ Lộ Trường Phú mới mang theo một sương lạnh trở về.
"Tiểu Vũ."
Sau khi trở về, sưởi ấm ở bên bếp .
Tuy rằng Quản Vũ nổi lửa nấu cơm nhưng đun nước và nấu thức ăn cho heo, cho heo ăn một chút.
Thuận tiện còn hấp cho Lộ Trường Phú một chén canh trứng, cơm nóng cùng thịt kho tàu mà hôm qua ăn xong.
Cho nên trong bếp còn lửa dập tắt, lúc thể lấy ấm tay.
Sưởi ấm xong, lúc Lộ Trường Phú mới nhếch miệng , lộ hàm răng trắng nhỏ nhắn, ngốc nghếch, đáng yêu đến bất ngờ.
Quản Vũ khống chế , giơ tay véo mặt một cái.
Lộ Trường Phú véo thì sửng sốt một chút mới phản ứng , còn chút ngượng ngùng nhưng lỡ việc chia sẻ tin tức cùng Quản Vũ:
"Đã đàm phán công việc xong , ngày mai thể giao dịch, hết thảy đều thuận lợi, nhanh là thể .
Chủ nhiệm chờ khi thì nhất định sẽ sắp xếp thật , cho trói heo . Thật cảm thấy đều , đều là công việc thể lực, cái gì cũng .”
Chuyện công việc xác định xong, Lộ Trường Phú đến tiền giao dịch:
"Nể mặt của chủ nhiệm nên bớt tám đồng, nhiều hơn nữa thì sẽ chịu.
Anh cảm thấy khá thích hợp, khác cầu cơ hội như còn , giá thì mua , Tiểu Vũ cảm thấy thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-153.html.]
Bây giờ là hai sống qua ngày, Lộ Trường Phú khẳng định thể tự quyết định tất cả chuyện mà hỏi Quản Vũ nữa.
Quản Vũ tất nhiên cảm thấy , bây giờ mua công việc thì cũng thị trường mới .
May mắn gặp giống như Lộ Trường Phú thật sự .
Vì , cô vội vàng gật đầu:
"Em thấy đấy, giao dịch càng sớm càng , tất cả đều yên tâm."
Vừa vặn khi năm mới đến, Lộ Trường Phú , cô huyện thành kiếm chút thu nhập thêm.
Biết Quản Vũ hề vui, Lộ Trường Phú an tâm hơn nhiều.
Lộ Trường Phú lăn qua lăn từ nửa đêm, cũng ăn miếng cơm nóng hổi, thấy xong chuyện, Quản Vũ liền thu dọn và bảo ăn cơm.
Lộ Trường Phú nỡ để Quản Vũ vất vả, cho nên nhanh dọn bàn, bưng thức ăn lên bắt đầu ăn.
Lúc ăn khá phóng khoáng nhưng cũng tính là thất lễ.
Nhìn ăn nhanh, Quản Vũ còn ở một bên khuyên:
"Ăn chậm thôi, ăn chậm thôi, thế mới cho dày.”
Lộ Trường Phú lời ăn cơm chậm , khi ăn cơm xong, tự siêng năng rửa bát đũa xong đó thu dọn liền ngủ.
Vào buổi chiều, thức dậy và lên núi để kéo củi.
Sau đó, ban đêm, Lộ Trường Phú mang theo ba trăm tệ và thẳng đến lò mổ.
Quản Vũ nửa tỉnh nửa mê tiễn , đó mơ mơ màng màng ngủ mất.
Sang hôm , bầu trời tuyết nhỏ, Lộ Trường Phú còn trở về, Quản Vũ lo lắng cứ mở cửa xem mãi.
Bữa sáng nấu chín, cô vội vàng ăn ngay.
Sau khi Lộ Trường Phú , lẽ sẽ thể trở về mỗi ngày , dù cũng chịu nổi việc nửa đêm mỗi ngày dậy ngoài như .
Đường núi dễ , lò mổ bên cũng cung cấp chỗ ở cho nên Lộ Trường Phú thể cách hai đến ba ngày trở về, đến lúc đó giỏ rau của Quản Vũ sẽ gian hoạt động.