----
Không rõ ràng , cũng thể lấy.
Canh giữ núi vàng nhưng thể tiêu vàng.
Đối với Quản Vũ mà thật cũng khó khăn.
...
Sẽ nhanh thôi.
Đêm qua Lộ Trường Phú cùng Quản Vũ thương lượng một chuyện.
Đó chính là bên lò mổ một công nhân trói lợn chuẩn bán công việc , ba trăm tệ, chắc là thể mặc cả, nhưng lẽ giảm bao nhiêu, tám đến mười tệ là cực hạn .
Lộ Trường Phú mua công việc .
Bất kể như thế nào cũng là công nhân chính thức, tuy rằng , yêu cầu nhận tiền lương từ thời gian thực tập thật cũng tính là ít.
Mặc dù công việc bẩn mệt mỏi, nhưng ít nhất nó cũng coi như một cái bát cơm sắt.
Sau khi suy nghĩ, Quản Vũ cảm thấy cũng tệ.
Mặc dù hai mươi năm , những bát cơm sắt hầu hết đều đáng tin cậy.
với bây giờ mà vẫn là công việc cực kỳ mà nhiều hâm mộ cũng .
Rất nhiều thanh niên trí thức trở về thành phố cũng chắc việc , hiện giờ cơ hội mua một cái thì vẫn khá hời.
Đương nhiên Quản Vũ còn cân nhắc thêm điều nữa.
Đó chính là Lộ Trường Phú sẽ thường xuyên ở nhà, tiền trong nhà đều trong tay cô.
Cô mua cái gì, tiêu như thế nào, đối phương cũng rõ ràng lắm, cô thể lặng lẽ quang minh chính đại mang đồ đạc trong giỏ rau để trong nhà sử dụng bình thường.
Sau khi hai thương lượng xong, quyết định chờ tối hôm nay Lộ Trường Phú lò mổ quyết định chuyện .
Chẳng qua theo Lộ Trường Phú, khi mua việc , trong nhà chỉ còn hơn một trăm đồng gia sản, trong lòng bất an.
Thế nên Quản Vũ nghĩ, lúc thể kiếm tiền công thì cô cũng theo, ít nhiều cũng kiếm chút.
Cũng thiếu chút tiền , chỉ là cho Lộ Trường Phú yên tâm trong lòng.
Lộ Trường Phú lay chuyển Quản Vũ, chỉ thể tùy theo ý cô.
Cuối cùng hai thành một tổ cùng , như cũng tính là chậm trễ hiệu suất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-152.html.]
Tuy rằng hai kéo một cây củi nhưng tốc độ nhanh hơn những khác, tính toán kỹ cũng thích hợp.
Những khác cũng kẻ như , nhưng cũng , cảm thấy thể tự , những khác liên lụy đến .
Tóm , kiểu gì cũng .
Hôm nay Bắc Sơn nhất định náo nhiệt.
Chỉ điều cũng dám sâu hơn.
Sâu trong đó thật sự dã thú, đặc biệt cẩn thận, cho dù bọn họ nhiều nhưng dã thú quan tâm chuyện , thể cắn một thì cắn một .
Đến lúc đó, bọn họ chạy trốn khắp nơi thì càng nguy hiểm hơn!
Kéo củi cả buổi chiều, tất cả đều mệt mỏi.
mùa đông thanh nhàn, nhiều nhà chịu ăn chút đồ để bồi bổ.
Chỉ kéo chút củi mà thôi, thời điểm thu hoạch còn mệt mỏi hơn việc ít.
Cho nên cơm canh đạm bạc là .
Dù trong tay lương thực thì trong lòng mới yên tâm.
Nếu gặp tai ương thì bọn họ sợ sẽ c.h.ế.t đói ngay!
So , Quản Vũ và Lộ Trường Phú cũng tương đối xa xỉ.
Tối nay hai ăn thịt kho tàu, ăn cơm trắng.
Thịt kho tàu thơm ngào ngạt, ăn kèm với cơm trắng tinh, cần ăn mà chỉ cực kỳ ngon .
Quản Vũ ăn một chén cơm đầy, Lộ Trường Phú ăn hai chén rưỡi.
Sau khi ăn xong, cái bát trống rỗng của , hai giường sưởi đều nhịn nở nụ .
Nửa đêm Lộ Trường Phú còn g.i.ế.c heo cho nên hai sớm thu dọn một chút ngủ.
Các hoạt động ban đêm hề trì hoãn, chỉ là hạn chế thôi.
Hơn nửa đêm Lộ Trường Phú lặng lẽ dậy, khi thu dọn đồ đạc, lúc mới đánh thức Quản Vũ bảo cô dậy đóng cửa.
Quản Vũ mơ mơ màng màng đóng cửa trở về tiếp tục ngủ.
Giấc ngủ đến tận khi trời sáng.
Sáng nay cần kéo củi, buổi chiều mới cho nên Quản Vũ ngủ nướng một giấc.