Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-07-17 03:08:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

 Tóm , gia đình lộn xộn.

Bà Tống nhường công việc cho, dù phía còn con cái nuôi, gần đây đang thương lượng với Tống Chí Hải, đưa công việc của cho vợ thằng hai.

 Đối với việc , Tống Chí Hải đương nhiên trực tiếp từ chối.

 Tiền cưới vợ, tiền khởi nghiệp đều thằng hai dùng, hiện giờ còn đòi công việc của ?

 Ha ha。

 Tống Chí Hải một quyền đánh c.h.ế.t em lắm .

 Bà Tống ở giữa cũng khó xử, hai con đều vui, hai ngày nay Tống Chí Hải còn chẳng về nhà, tạm thời ở chỗ của bạn.

 Thế nhưng cũng thể ở lâu, nhà đối phương cũng lớn, gần đây chen chúc ở bên cạnh bệ cửa sổ, tạm thời dựng một cánh cửa lên, xoay cũng khó.

 Tống Chí Hải cuộc sống vốn lên kế hoạch giống như nghĩ cơ chứ.

Điều cho sắc mặt của gần đây càng thêm khó coi.

 Đang đường liền cảm giác phía tai một trận gió lạnh.

 Trực giác Tống Chí Hải cảm thấy nhưng kịp phản ứng thì đánh ngã!

 Anh hô lên, giãy dụa nhưng động tác của Quản Vũ và Lộ Trường Phú cực kỳ nhanh nhẹn.

 Họ kéo một con hẻm nhỏ bắt đầu đánh.

 Mặc kệ ba bảy hai mươi mốt, đánh .

 Đánh một hồi, hai nhanh chóng cởi bỏ quần áo trùm đầu Tống Chí Hải , đó xoay bỏ chạy.

 Lộ Trường Phú sợ Quản Vũ chạy chậm, còn xách lên cùng chạy.

 Anh cao ráo chân dài, khỏe, xách một Quản Vũ nhỏ gầy tốn chút sức lực nào mà chạy còn cực kỳ nhanh.

 Lúc Quản Vũ liền ngây !

 Sau khi chạy một đoạn, Quản Vũ vỗ vỗ bả vai Lộ Trường Phú:

"Được , , mau thả em xuống , em nặng đấy.”

 "Nào ?""

Lộ Trường Phú phản bác theo bản năng nhưng vẫn lời buông cô xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-150.html.]

 Hai mới chuyện , lúc khi chạy đều nhịn nở nụ .

 Hai dậy từ nửa đêm, lúc cũng đều mệt mỏi, dạy cho đó một bài học mà cũng kiếm tiền từ nghề tay trái, cả thịt cũng mua .

Quản Vũ cảm thấy bây giờ bọn họ thể về nhà:

"Đi thôi, về nhà nào."

 Lộ Trường Phú đồng ý gật đầu, nắm lấy tay Quản Vũ:

"Đi, dẫn vợ mua đồ ăn ngon.”

 Lộ Trường Phú cảm thấy kiếm tiền từ nghề tay trái, bồi bổ cho vợ một chút.

 Vì hai đến Xã Cung Tiêu để mua một thức ăn , đó về làng.

 Lúc trở về thôn còn gặp Khương Tố Lan.

 Bà ăn xong cơm sáng, đang chuẩn tìm thím Hoa Sơn chuyện thì thấy hai vợ chồng trẻ, còn giật :

"Hai đứa đấy?”

 "Mua thức ăn ạ." Quản Vũ nâng túi giấy dầu trong tay lên cho Khương Tố Lan một chút.

 Cũng chia cho, mua nhiều lắm, tự mang về ăn , chờ năm mới mua một chút đưa về nhà.

 Khương Tố Lan lòng khuyên vài câu, kiếm tiền dễ dàng , đừng lúc nào cũng tiêu như , ăn đến nghèo thì bây giờ?

 Không thể sống như .

  mà xét đến Lộ Trường Phú vẫn còn ở bên cạnh, bà nuốt lời đến miệng trở về.

 Cuối cùng chỉ thể trừng mắt Quản Vũ một cái, khen Lộ Trường Phú vài câu, đó mới chỉ sang cách vách:

"Mẹ tìm thím Hoa Sơn của con, lát nữa trở về.”

 Sau khi tạm biệt Khương Tố Lan, hai về nhà.

 Sau khi về đến nhà, lúc Quản Vũ mới với Lộ Trưởng Phú:

"Vừa nhất định là em khuyên em, sống cho , đừng phung phí đồ đạc như , nhưng bà ngại , sợ bảo quản nhà con rể.

Hiếm thật đấy.”

Quản Vũ trêu chọc một tiếng khiến Lộ Trường Phú ngượng ngùng.

Tuy nhiên gần đây tập luyện nhiều nên  da mặt dày, chỉ là một câu trêu chọc, vẫn chịu đựng .

Loading...