----
Anh hít sâu một , cố gắng kiềm chế cảm xúc của , nghiến răng nghiến lợi nén cơn hổ, thì thầm:
"Vậy thì Tiểu Vũ, em cứ từ từ lắng ."
Nghĩ những gì đang , mặt Lộ Trường Phú đỏ lên.
Gió lạnh cuối thu nặng nề thổi qua, nhưng tiêu tan nóng trong lòng Lộ Trường Phú một chút.
Anh thầm nghĩ, cứ thế thì !
Bây giờ chỉ là mấy câu thôi mà thể chịu đựng .
Thế đến buổi tối thì ?
Lộ Trường Phú cố gắng điều chỉnh bản , cố gắng để thích ứng.
Sau đó...
Kết thúc hai vòng, cả hai .
Lộ Trường Phú bề cho nên chuyện hôm nay đều do thím Hoa Sơn xử lý giúp .
Bao gồm cả bữa tiệc bày ở nhà ai, chào hỏi ai và các vấn đề khác đều là do thím Hoa Sơn giúp .
Lộ Trường Phú cảm thấy, chỉ gói một món quà mai mối mà còn gói thêm những thứ khác.
Thím Hoa Sơn xử lý nhiều chuyện cho , đến đáp đối phương mới trái với lương tâm của .
Sau khi trở về, thím Hoa Sơn mặt bề chủ trì giúp, đó cô dâu chú rể đến thắp hương cho bề thành thủ tục xong thì họ trực tiếp mở tiệc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-135.html.]
Mâm cỗ của Lộ Trường Phú cũng tệ, thu hoạch vụ thu kết thúc, khi chia thóc xong, trong tay đều khá dư dả.
Ngoài Lộ Trường Phú còn một công việc bán thời gian tại lò mổ.
Do đó, sườn, thịt ba chỉ, thịt viên nặn khi băm nhỏ thịt chân , cá trắm cỏ, còn thịt cừu.
...
Tóm , thực đơn khá phong phú.
Nhiều trong làng cảm thấy rằng họ như đang ăn một bữa tiệc rượu , nhưng họ hổ vì phong bì quá ít.
thực hiện nghi thức xong , bây giờ quá muộn.
Tất nhiên cũng những mặt dày, còn mang cả đĩa theo chuẩn gói phần mang về.
Đáng tiếc, những khác ở cùng bàn chắc chắn thể cho phép điều đó.
Mọi đều ăn , gì mà đứa cháu trai trong nhà thích, đứa con trai ăn cho nên mới gói chứ?
Mặc kệ nhà !
Có từ nhà bà ngoại Quản Vũ cũng đến, lúc dì hai cầm hai cái đĩa chuẩn gói phần.
Đáng tiếc những ở cùng bàn căn bản nhường bà chút nào.
Thấy bà khách sáo, trực tiếp vươn đũa với tốc độ cực nhanh.
Đợi khi dì hai đưa tay , bà phát hiện bát đĩa bàn trống hơn một nửa, nếu bà còn ăn thì sợ rằng còn chẳng ăn một miếng.
Thế là dì hai tức giận đến nghẹn:
"Các, các, các ..."