----
Quản Vũ kiên trì, Lộ Trường Phú cũng từ chối nữa, bèn trở về phòng lấy thảo dược lúc cất , một nữa phơi lên nóc chuồng gà.
Quản Vũ cất đồ xong lên giúp .
Sau khi bận rộn xong, Quản Vũ chỉ về hướng nhà : "Anh Trường phú, em về đây.”
Lộ Trường Phú còn ở với Quản Vũ bao lâu, để cô gái nhỏ .
lúc phơi thảo dược, Quản Vũ sáng sớm ba giờ dậy chạy tới huyện thành chính là vì mua thịt cho gia đình, Lộ Trường Phú đau lòng.
Anh đưa Quản Vũ một đoạn, thấy cô gái nhỏ từ chối thì trong lòng vui sướng.
Nhìn Quản Vũ nhà, Lộ Trường Phú một hồi lâu đó mới đầu về nhà gánh nước.
Sau khi Quản Vũ trở về, ngả đầu xuống liền ngủ mất.
Kết quả của việc dậy sớm là...
Buổi trưa buồn ngủ chết.
Còn bữa ăn?
Ngày mai mới ăn thịt, hôm nay chỉ cơm canh đạm bạc, thực sự gì ngon cả.
Quản Vũ sớm chuẩn , lặng lẽ ăn đường .
Một phần mì thịt sốt, ăn cực kỳ sảng khoái.
Hôm nay trở về ngủ bù .
Buổi chiều, Quản Vũ công.
Buổi tối vẫn là cơm canh đạm bạc.
Thế nhưng cả nhà ai dám chỉ trỏ chuyện thức ăn, Quản Anh còn nhỏ giọng phỉ nhổ, hiện giờ dám hó hé lấy một tiếng.
Hai ngày nay, Quản Anh đều ăn cơm trong trạng thái kẹp đuôi.
Quản Vũ lười quản nhiều, vẫn ở phòng cha , chuyển về ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-125.html.]
Ngày hôm là một ngày nắng .
Khương Tố Lan tâm sự trong lòng nên ngủ .
Bà thức dậy lúc hơn ba giờ sáng, bà chuyện với khác.
Quản Đại Thắng ngủ cực kỳ ngon, thi thoảng còn thể phát âm thanh cực kỳ lớn, hơn nữa còn tiếng ngáy lớn.
Khương Tố Lan nhẹ nhàng đẩy ông hai cái, phát hiện ông nhúc nhích thì tới đẩy Quản Vũ.
Quản Vũ đang ngủ say, càng để ý tới bà.
Sau đó Khương Tố Lan tự dậy, ở đó lẩm bẩm mãi cho đến bình minh.
Lúc Quản Vũ tỉnh , ngơ một hồi lâu, lúc mới mở mắt .
Cô luôn cảm thấy nửa đêm hôm qua muỗi, hơn nữa con muỗi còn cực kỳ kiên cường, dù cô quơ tay xua đuổi thì nó vẫn ở đó vo ve ngừng.
Lúc Khương Tố Lan nấu cơm, lải nhải nữa.
Quản Vũ ấn đầu đó lên, những tiếng vo ve thật là do con tạo , liên quan gì đến muỗi cả.
Hôm nay nhà gái đến thăm nhà, Khương Tố Lan và Quản Đông Phương nhất định thể công .
Khương Tố Lan chút hoảng hốt trong lòng, bảo Quản Vũ ở cùng trấn giữ cũng tệ, cho nên khi ăn sáng xong liền gọi cô .
Quản Vũ gật đầu đồng ý, suy nghĩ một lát trở về bộ quần áo mặc lúc xem mặt cùng Lộ Trường Phú đó.
Khoảng chín giờ sáng, thím Hoa Sơn dẫn hai con Lữ Tiểu Kiều đến nhà Quản Vũ.
Đây là đầu tiên Quản Vũ thấy Lữ Tiểu Kiều bên ngoài giấc mơ.
Vóc dáng đối phương cao, thấp hơn Quản Vũ một chút, gầy gò nhưng ánh mắt cực kỳ thần, đầu gặp dường như thích , cho dù là thím nhà họ Lữ nhắc nhở, nhiều nhất cũng chỉ nhếch môi.
Nhìn lạnh lùng, Quản Vũ nhớ rõ lúc trong mộng, miệng đối phương lợi hại.
bụng.
Thím nhà họ Lữ cũng tính là một dễ tính, nhưng bà hài lòng đối với Khương Tố Lan, hoặc là nhà họ Khương.
Bởi vì bất kể như thế nào thì Quản Đông Phương cũng là con cả, về nếu xảy chuyện gì thì xác suất cao sẽ quán xuyến việc nhà nuôi dưỡng cha lúc về già, chắc chắn phần lớn đồ đạc trong nhà đều sẽ thuộc về .
Mặc dù như thì lẽ trọng trách sẽ nặng hơn một chút, nhưng nhiều đồ thì cuộc sống sẽ hơn, hơn bất cứ điều gì khác.