----
Quản Vũ , trực tiếp đưa giỏ cho .
Lục Trường Phú cũng nghĩ nhiều, khi nhận lấy, hiệu cho Quan Vũ nhà , đó xoay chuẩn lên nóc chuồng gà phơi khô thảo dược.
Hai thường hái thảo dược, những gì cần xử lý thì trực tiếp đặt lên nóc chuồng gà xử lý phơi nắng.
Bây giờ thời tiết , thường thì ba đến năm ngày là thể phơi hết nước .
Thấy mà trực tiếp rời , Quản Vũ khỏi nở nụ : "Anh Trường Phú, cúi đầu xem .”
Nghe , Lục Trường Phú hiểu gì cả, đầu liếc Quan Vũ một cách ngây ngốc, suy nghĩ trong chốc lát cúi đầu cái sọt.
Sau đó phát hiện...
Hả?
Không thảo mộc.
Là thịt và xương sườn.
Chuyện ......
Lục Trường Phú cảm thấy đầu m.ô.n.g lung, dường như hiểu chuyện gì đang xảy .
Trong lúc hoang mang, Quản Vũ sải bước tới, cầm lấy cái sọt thẳng nhà Lục Trường Phủ.
Thấy cô gái nhỏ ngang qua mang theo một mùi thơm thoang thoảng, Lục Trường Phú phản ứng , vội vàng bước lên phía hai bước, vội vàng từ chối:
"Không !" "
Sợ Quản Vũ hiểu lầm, Lục Trường Phú nhanh chóng giải thích:
"Không cần , Tiểu Vũ."
Nói xong, bản cũng sững sờ.
Anh đang cái gì ?
Ôi trời ơi, chính xong lời cũng chui xuống lỗ nẻ.
Cô gái nhỏ thể hiểu ư?
Quan Vũ hiểu thật.
Cô thoải mái sảng khoái nhà, lấy xương sườn và thịt đó đầu Lục Trường Phú:
"Anh Trường Phú, buổi trưa ăn luôn rắc muối lên để buổi tối hoặc ngày mai mới ăn đây?"
Quản Vũ sợ Lục Trường Phú lấy cho nên dự định giúp đối phương đưa quyết định luôn.
Lục Trường Phủ ảo não cả nửa ngày mới phản ứng , vội vàng lên hai bước, cầm lấy sọt.
Quan Vũ đồng thời nghiêng đầu theo động tác của , bối rối :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-109.html.]
"Hả? Sao thế?"
Lục Trường Phủ hít sâu một , khàn giọng mở miệng:
"Không cần , Tiểu Vũ tự giữ để ăn ."
Quản Vũ chỉ về hướng nhà :
"Ở nhà một ít ạ, hôm nay em gặp may, gặp nên em mua nhiều hơn, bình thường ăn thịt, hãy ăn nhiều một chút."
Ý của Lục Trường Phú vẫn để Quản Vũ ăn nhiều hơn.
Thực dễ nuôi, cho một miếng ăn, quan tâm ngon , chỉ cần no là .
Tuy nhiên ăn vụng về, Quản Vũ.
Thấy lời nào, thấy bên bếp của vẫn còn đặt bao tử heo xào xong, Quan Vũ trực tiếp đưa quyết định cho :
"Vậy thì lấy muối rắc lên , đó để buổi tối ăn."
Đã món thịt , với điều kiện hiện tại của họ xa hoa đến mức hai món thịt cho một bữa ăn.
Vì Quản Vũ trực tiếp đến chỗ tủ bát, lấy hũ muối xoa kỹ lên thịt treo lên tường phía .
Lục Trường Phú thể từ chối, chỉ thể hiệu cho Quản Vũ:
"Tiểu Vũ, ăn cái ."
Vừa chỉ bao tử heo xào chín.
Thấy còn bày cơm, xới cơm.
Trên thực tế, trong tay Lục Trường Phú nhiều lương thực, đang nghĩ đến chuyện đó sẽ huyện thành đổi một ít về.
Vì bữa trưa hôm nay vẫn là cơm độn.
Một lượng nhỏ gạo trộn với một ít hạt kê vàng.
Thật hương vị vẫn ngon, so với ngô và hạt cao lương thô ráp thì hương vị của hạt kê vàng thực sự tồi.
Hơn nữa trong đó còn gạo.
Tuy nhiên Lục Trường Phú vẫn cảm thấy lắm.
Theo , một cô gái như Quan Vũ nên nuôi dưỡng cẩn thận bằng những thứ nhất.
Đáng tiếc bây giờ bản lĩnh như .
Nghĩ đến đây Lục Trường Phú còn chút uể oải.
Chỉ là Quản Vũ cho quá nhiều thời gian để chán nản.
Lục Trường Phú chỉ xới cơm cho một , ưu tiên cho Quan Vũ ăn.
Quan Vũ thấy thế nên cũng xới một bát cho đối phương:
"Nào, Trường Phú, cùng ăn ."