----
Đặc biệt là thịt ba chỉ, khi chiên xong mùi vị mềm tan!
Quản Vũ chảy nước miếng khi nghĩ đến mùi vị ăn trong giấc mơ.
Dừng !
Đừng nghĩ về nó nữa!
Trong mơ cô một ngày !
Lộ Trường Phú chỉ Quản Vũ ăn, cũng ăn.
Tuy nhiên, gần như chỉ và ăn cơm, ít khi gắp thịt.
Quản Vũ đành lòng , lấy một đôi đũa mới, gắp thật nhiều thịt cho Lộ Trường Phú, che kín chỗ trống trong bát của mới dừng .
Lộ Trường Phú ngăn cản, nhưng mặt nghẹn đỏ bừng cũng gì.
Chẳng qua, mặt đỏ bừng do nghẹn do hổ, vẫn thể .
Quản Vũ gắp cho xong, :
"Không gì ngon cả, tay nghề của Trường Phú , cho dù hương vị ban đầu ngon nhưng ngon.
Anh ăn nhanh , ăn xong chúng hái thuốc!"
Nhìn cô gắp đầy thịt bát , lỗ tai Lộ Trường Phú đỏ bừng.
Cô gắp thức ăn cho !
Tuy rằng đây vốn là của , nhưng giống .
Lộ Trường Phú hổ cúi đầu, vốn còn chậm rãi nhai để cảm nhận, nhưng nghĩ đến Quản Vũ hái thuốc, tăng nhanh tốc độ.
Ăn và nghĩ đến việc khác.
Anh suy nghĩ về nó đêm qua và ấp ủ suốt buổi sáng.
Bây giờ hít sâu, cuối cùng cũnh thể :
"Tiểu Vũ từng nghĩ tới việc hái thảo dược trong tự nhiên quá chậm, thật nếu chúng kỹ thuật trồng trọt, trồng nhân tạo cũng thể ."
Nếu môi trường tự nhiên trong khu vực bọn họ sống thích hợp cho sự phát triển của những loại thảo dược , điều đó nghĩa là bọn họ thể trồng trọt .
Vấn đề bây giờ là họ kỹ thuật, những loại thảo dược thể trồng .
Suy cho cùng, một cây thể sống trong tự nhiên nhưng khi trồng thì sống.
Ngoài , trong lúc trồng gặp sâu bệnh bệnh gì?
Làm thế nào để ngăn chặn và kiểm soát nó? Hoặc chữa trị?
Tất nhiên, vấn đề về hạt giống, đất và những vấn đề tương tự, xếp hai vấn đề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-103.html.]
Quản Vũ nghĩ đến việc trồng thảo dược, cô tầm của cao cũng xa.
Trên thực tế, cô tròn hai mươi tuổi, thậm chí còn đến huyện thành mấy , huống chi những nơi xa hơn.
Vì xa hơn, rộng hơn nữa?
Không cơ hội.
Trong mơ cô sống đến hơn bốn mươi tuổi, nhưng gần như mắc kẹt trong một phần ba mẫu đất của gia đình, ngoài chỉ chợ, nhà xưởng và hợp tác xã.
, về những nơi trở thành cửa hàng đường, trung tâm thương mại và những nơi tương tự.
Quản Vũ rõ khuyết điểm của cho nên cô từng mơ mộng gì.
Cô chỉ nghĩ thông qua việc chăm chỉ, cô thể cho cuộc sống của dễ dàng và hơn.
Bây giờ Lộ Trường Phú nhắc tới, tham vọng ẩn sâu trong tâm hồn cô dần lộ !
Chủ yếu là thử nghiệm trồng thảo dược, tốn nhiều tiền.
Hạt giống hái từ trong núi, thể tranh thủ thời gian giờ .
Tất nhiên chi phí duy nhất lẽ là đất đai.
Các loại thảo dược thể sinh sống núi, nếu cô lên núi khai hoang, thử nghiệm trồng trọt thì là thể, nhưng sẽ mất nhiều thời gian hơn.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Quản Vũ cảm thấy trái tim nóng lên.
Cô gật đầu: "Anh Trường Phú, em nghĩ chúng thể thử."
'Chúng '
Từ khiến tim Lộ Trường Phú cũng nóng lên.
Anh vốn bình tĩnh đưa lời đề nghị, nhưng lúc , trong lòng rối bời.
Anh mím môi, nên cái gì.
Quản Vũ lên kế hoạch:
"Ban đầu chúng cần chừa ruộng để việc , ngay núi là .
Thảo dược mọc lên núi, chứng tỏ cảnh núi thích hợp với nó."
"Tuy nhiên, chúng rõ về tình hình sâu bệnh nên sẽ quan sát và xem điều gì sẽ xảy ."
"Nếu thấy , chúng cũng thể tổng hợp nguyên nhân và cách khắc phục.
Nếu , chúng sẽ sách, nếu thì tìm khác xem họ ."
...
Quản Vũ cho Lộ Trường Phú những gì cô nghĩ.
Thẳng thắn và táo bạo.