Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-03-25 05:32:44
Lượt xem: 53

"Chú đem nước vo gạo cùng vỏ trứng gà, vỏ khoai lang bí đỏ đều giữ lại, lên men xong vài ngày là có thể làm phân bón."

"Chú không hiểu được gì khác, nhưng thổ nhưỡng cần chất dinh dưỡng thì vẫn phải biết đến."

Hắn hiện tại hi vọng hạt chóng nhanh chóng nảy mầm, mọc ra những mầm xanh, như vậy đất đai ở Binh Đoàn có thể trồng được rau xanh rồi."

"Cha!" Dư Húc nghiêng ngả lảo đảo chạy tới ôm chân cha, méo miệng: "Chơi chơi với Tiểu Húc đi!"

“Cái thằng nhóc thúi này." Dư Phú Quý cúi người bế con trai lên, vác lên trên vai, vỗ cái m.ô.n.g cởi chuồng của con trai: "Cha tìm trò chơi cho con, Tiểu Húc không phải thích nghịch nước sao? Đi chỗ bếp núc bên kia giúp cha rửa khoai lang đỏ đi!"

"Vâng ạ ~ đi rửa khoai lang đỏ!"

"Khanh Khanh, nơi này giao cho cháu nha, chú đi làm việc."

"Vâng!"

Tiểu Húc được Dư Phú Quý bế đi, còn không quên vẫy tay với Cố Khanh Khanh: "Chị ~"

Cố Khanh Khanh bật cười, giơ tay vẫy vẫy tạm biệt thằng nhóc.

Hai ngày nữa Đoàn Văn Công sẽ có buổi biểu diễn ở Binh Đoàn Xây Dựng, hai ngày này bọn họ tập luyện, chờ biểu diễn xong sẽ đi đến quân khu tiếp theo.

Sau khi Phương Điệp luyện tập vũ đạo xong, cô bước đến chỗ Bạch Dung đang nghỉ ngơi trên bậc thềm: "Tớ hiện tại muốn biểu diễn nhanh mà chạy khỏi cái nơi này cho xong, chỗ này quá khó khăn. Chăn phơi bên ngoài đập đập rơi ra chắc 2 cân cát luôn quá, cái này còn chưa tính, chúng ta tới đây lâu như vậy còn chưa thấy được một miếng rau xanh nữa."

“Không phải do ở đây điều kiện có hạn hay sao.” Bạch Dung nhẹ nhàng thuyết phục cô bạn: “Cậu xem trong Binh Đoàn bao nhiêu chiến sĩ đều đang kiên trì, chúng ta chỉ ở đây tạm thời mấy ngày, bọn họ hằng năm đóng giữ biên quan còn chưa nói cái gì, chúng ta phải kiên nhẫn một chút."

“Cậu khẳng định có thể nhẫn nha." Phương Diệp phẫn hận nói: “Anh A Đại nhà cậu còn ở chỗ này, có cái gì mà vướng bận, tớ ai cũng không quen biết, thật nhàm chán.”

"Này, lần sau không được nói như vậy trước mặt người khác. Anh A Đại nghe thấy sẽ không tốt lắm đâu, tớ chính là đi theo đoàn Văn Công lại đây, đoàn trưởng bảo chúng ta đi chúng ta phải đi nha!"

Nói rồi, Bạch Dung từ trong túi lấy ra một khối chocolate nhân rượu đưa cho cô bạn: "Cậu ngoan chút đi, nhẫn thêm hai ngày ha."

Phương Điệp nhận lấy, cắn một miếng, vị ngọt đắng tràn đầy trong khoang miệng, than thở: "Nếu nhà tớ điều kiện cũng tốt như nhà cậu thì được rồi."

Bạch Dung cười không nói gì.

"Mà này, cô gái nhỏ ở khu nhà quân nhân bên kia hình như đang trồng rau xanh đấy. Lần trước không phải làm đến khí thế ngất trời sao? Anh A Đại nhà cậu còn đến đó hỗ trợ nữa đấy!"

“A.” Bạch Dung cũng không để ý tới chuyện này, mấy ngày qua cô ở trong nhà luyện múa, lúc đi qua sân sau thì thấy được một cái nhà kính lớn: "Nơi này không phải không trồng được rau xanh sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-65.html.]

"Ai biết, có lẽ là người mới muốn thu hút sự chú ý? Cũng có thể là cô ta thật sự rất muốn trồng rau? Tớ đoán không ra, chính cậu cẩn thận một chút, tớ thấy Sở Liên Trường cùng cô ta đi lại rất gần."

“Không đến mức đi, người ta chỉ là một cô bé, cậu đừng nghĩ quá nhiều." Bạch Dung kéo cô bạn dậy: "Chúng ta tiếp tục luyện tập đi, nhất định phải khiến đoàn trưởng chấn động ha ha!"

“Tớ thấy cậu là muốn làm cho anh A Đại nhà cậu chấn động thì có." Phương Điệp trong miệng ngậm chocolate thấp giọng lẩm bẩm.

Cố Khanh Khanh đi ra từ nhà kính, dán lại cửa nhà kính cho kỹ, tới cửa nhà thì gặp Cố Thanh Liệt đến đưa cơm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đúng là Cẩu Đản anh trai ruột của cô a, mỗi ngày đúng giờ mang cơm đưa đến, sợ cô em gái duy nhất này bị đói.

"Đây là chú Dư đưa thêm đồ ăn cho em, dưa chuột."

Sáng nay, Dư Phú Quý mua khoai tây ở chợ, chỉ có mấy miếng vậy thôi à, chủ quán không đòi tiền, cho hắn mang đi luôn.

Dư Phú Quý vốn dĩ muốn chế biến thành món canh trứng dưa chuột, để toàn bộ chiến sĩ nếm thử mùi vị, sau đó lại thấy dưa chuột có chút xíu như thế thôi, cho nên vẫn là thôi, đưa cho Cố Khanh Khanh ăn chút rau mới mẻ.

Đứa nhỏ này gần đây vội vàng lên xuống trồng rau, cũng không đến nhà ăn ăn cơm nữa.

Khuôn mặt nhỏ múp múp đã nhỏ gầy đi đôi chút, người cũng càng ngày càng đen.

Cố Khanh Khanh đi theo Cố Thanh Liệt vào nhà, lấy hộp cơm nhôm và đôi đũa mà anh trai cô đưa cho, mặt đối diện với anh trai cùng nhau ăn cơm.

Phần cơm của Cố Thanh Liệt là khoai tây hầm thịt cùng bí đỏ hấp, thịt cắt còn không to bằng hành lá nữa, hắn cũng rất bội phụ kỹ thuật xắt rau của ban bếp núc.

Cố Khanh Khanh có nhiều thịt hơn chút, phần của cô không chỉ nhiều thêm quả dưa chuột, Dư Phú Quý còn gắp một nắm củ cải muối bảo bối của mình cho Cố Khanh Khanh, chua chua sảng khoái.

Cố Thanh Liệt phát hiện ra từ cái chuyện đồ ăn nhỏ này, em gái hắn quan hệ với bất cứ ai cũng đều tốt, toàn bộ chiến sĩ ban bếp núc cùng em ấy nói chuyện tán gẫu.

Hắn mà đi nhà ăn thì ngay lập tức có người đến hỏi: "Cố Bài Trường, cơm em gái nhà chúng ta đã chuẩn bị sẵn đây rồi, để ở nơi này ha!"

“Khanh Khanh.” Nhìn thấy em gái vùi đầu ăn cơm, không nói chuyện với mình, Cố Thanh Liệt cảm thấy có chút ủy khuất: "Em với anh trai ruột này có thân nhau không?"

Cố Khanh Khanh: "Cẩu Đản anh đang nói cái gì đó, hai ta còn nhỏ đi khám đến nhóm mấy cũng là giống nhau, là cùng cha mẹ sinh, anh nói thân không thân?"

Cố Thanh Liệt: "Bây giờ cả Binh Đoàn đều đem em thành em gái mất rồi!"

"Ồ, vậy sao? Vậy em có nhiều nhiều anh trai nha!"

Nhìn thấy anh trai buồn bực, Cố Khanh Khanh đành phải dỗ dành: "Ghen tị sao? Em ở đây khẳng định chỉ có anh là anh trai ruột nha, từ nhỏ đến lớn có cái gì ngon anh không phải là để lại cho em sao? Hiện tại em ở đây còn dùng tiền, phiếu trợ cấp của anh hai đâu!"

Loading...