Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-03-25 05:32:40
Lượt xem: 41

Khi Cố Khanh Khanh quay trở lại khu nhà quân nhân, Dư Phú Quý đã gọi một một binh lính đến hỗ trợ cho cô, bên bếp cần làm cơm không nhích được, xem như mượn tạm thời.

Sở Đại không ở, đã mang theo binh lính ra ngoài huấn luyện dã ngoại. Hắn cùng Phó Liên Trường Phùng Thiên Nhai nói một tiếng.

Phùng Thiên Nhai nghe nói có thể trồng rau xanh, xắn tay mang một nhóm binh lính, một nhóm xới đất, một nhóm cùng hắn đi đến chỗ quân nhu lấy nilon.

Nếu mà trồng được rau xanh mà nói là chuyện cực kỳ tốt!

Quân nhân ở Binh Đoàn thường xuyên bị lở miệng, chảy m.á.u nướu, Triệu quân y nói đây là thiếu vitamin gì đó, đại loại là do không ăn rau xanh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dư Phú Quý cũng không dễ dàng gì. Nghe xong chuyện này có mấy lần cố ý đi đến nhà ga nằm vùng, là muốn mua ít rau dưa mới mẻ tươi từ phương nam. Mà khả năng là do vận chuyển bên trong xe lửa thời gian quá dài, độ ẩm cao, hơi nước bốc hơi, rau xanh héo queo, bên ngoài còn vàng úa.

Chưa nói đến chuyện khác, không ai có thể chịu được việc ăn khoai lang và khoai tây mỗi ngày, trước kia ở nhà chẳng thích ăn cải thảo, vậy mà đến chỗ này thành món thơm lừng, so với thịt heo còn được yêu thích hơn cả.

Nếu thực sự có thể trồng rau xanh, thì em gái Cố gia này lập công lớn, toàn bộ Binh Đoàn phải cảm ơn tổ tiên 18 đời nhà em ấy.

Cố Khanh Khanh không hiểu anh ấy đang nghĩ gì, đang bận hướng dẫn binh lính xây nhà kính đâu ——

"Anh ơi, dưa theo bảng vẽ của em này cắm tre cho đều nha! Đừng đi quá xa, không dùng được bao lớn mà." Chính là thử trước xem sao mà thôi, chú Dư làm ra thế trận thế này làm lòng cô hơi hoảng.

Nếu là trồng không ra được rau xanh thì làm sao bây giờ, làm cả đội bận không một hồi, còn ném luôn cả mặt mũi anh trai.

"Em gái Cố gia, em xem như vậy được không?"

Liên Trường mang theo hai đội ra ngoài huấn luyện dã ngoại, dư lại tổng cộng 30 được chia thành hai đội, đi theo Phó Liên Trường Phùng Thiên Nhai nhảy lên nhảy xuống dựng nhà kính, còn một đội vừa cắm tre xung quanh xong thì xới đất.

Sở Đại đem người trở về thì thấy cả đám khí thế ngất trời, hắn kéo một binh lính đến hỏi: "Sao thế này?"

“Em gái của Cố Bài Trường muốn trồng rau xanh, Phó Liên Trường kêu chúng tôi đi hỗ trợ." Quân nhân bị hỏi chuyện tay còn cầm cuộn dây thép, rõ ràng là đang chuẩn bị đánh một trận lớn.

Sở Đại nhìn lại Cố Thanh Liệt đang ngẩn người, cười cười: "Còn có việc gì phải làm sao?"

"Đến trại nuôi heo gánh phân heo."

“Ừ, bận đi thôi." Sở Đại vỗ vỗ vai binh lính, chờ hắn đi rồi mới quay sang Cố Thanh Liệt nói: “Cố Bài Trường."

“A?” Cố Thanh Liệt đứng thẳng người chào: “Liên Trường, ngài nói."

"Mang đội của cậu đi gánh phân heo đi."

Cố Thanh Liệt: "Vâng, Liên Trường."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-63.html.]

Hắn mang theo một đội đi đến trại nuôi heo, Dư Phú Quý sớm đã nói với lão Chu rồi, công cụ đã được để sẵn sang một bên —

"Cố Bài Trường, phân heo đã bỏ thêm một kg phân chuồng, quấy thêm một chút cám cùng rơm lót chuồng heo, các người gánh trở về thì để nó lên men vài ngày là được." Lão Chu ở một bên vừa nói vừa cầm xẻng xúc phân lợn đã trộn vào thùng tre.

Cố Thanh Liệt vội gọi binh lính đến giúp, một lúc sau, mười gánh phân heo được chuẩn bị xong gánh trở về.

Còn lại hơn chục người ở lại chuồng heo dọn sạch chuồng heo.

Lão Chu thả cái xẻng xuống vỗ vỗ tay, đi đến bên cạnh Cố Thanh Liệt cười lớn: "Cố Bài Trường à, em gái nhà cậu, khó lường a."

Cố Thanh Liệt cười lộ ra hai cái răng khểnh nhỏ: "Đứa nhỏ đó từ nhỏ đã quỷ linh tinh quái, đầu óc xoay chuyển mau." Đáy mắt cũng tràn đầy đắc ý.

Em gái hắn năng lực biết bao nhiêu!

Sở Đại cũng không nhàn rỗi, cởi áo khoác ngoài treo lên cây tre, sơ mi trắng xắn lên hai cái, đi đến hỗ trợ.

Cái khung tre đã được dựng lên, chỉ chờ phân heo rồi đất cát cùng màn nilon bao quanh nữa là xong.

Đợi người gánh phân heo về, Cố Khanh Khanh chỉ vào một cái hố được đào dài hơn sáu mươi cm, đã lấy màn nilon phủ bên dưới: "Trước đổ ít đất cát vào trong, rồi cho phân heo vào, rồi phủ thêm một lớp đất lên trên!"

“Được rồi, em gái tránh sang một bên đi, giao cho bọn anh."

Cố Khanh Khanh vừa nói vừa đứng sang một bên, không có nhìn sang bên cạnh, vừa lúc đụng phải Sở Đại đang tiến lại gần.

Không giống như Cố Thanh Liệt một thân mồ hôi chua chua, trên người của Sở Đại có mùi t.h.u.ố.c lá thoang thoảng xen lẫn với mùi bồ kết, thực thoải mái, thanh tân.

Cố Khanh Khanh dựa lưng vào n.g.ự.c Sở Đại, ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt.

"Anh trai?"

“Ừ.” Sở Đại nương nhìn gương mặt dơ hề hề của cô nàng, buồn cười: "Em như thế nào gặp ai cũng gọi anh trai?"

Cố Khanh Khanh lộ vẻ ngượng ngùng 囧: "Bởi vì bọn họ trạc tuổi anh trai em nha!"

Sở Đại khẽ gật đầu, tầm mắt rơi vào phía sau: "Em muốn trồng rau nhà kính?"

"Đúng a!" Cố Khanh Khanh lưu luyến không rời mà rời khỏi Sở Đại bước sang một bước: "Biên Thành chênh lệch nhiệt độ ngày đêm lớn, không thích hợp trồng cây, trồng rau trong nhà kính có thể ổn định được nhiệt độ, cũng có thể ủ phân."

Hiện tại gieo hạt thì quá sớm, chờ phân heo lên men cung cấp dinh dưỡng cho đất thì mấy ngày nay còn phải thường thường xới lên một chút.

Sở Đại đối với cô gái nhỏ cười hai mắt cong thành vầng trăng non không khỏi lau mắt mà nhìn, hắn tiến lên hỗ trợ ủ phân, lưu lại một câu: "Bất cứ lúc nào cần có thể tìm anh hỗ trợ."

“Vâng!” Cố Khanh Khanh cười ngọt ngào: “Cảm ơn anh trai!

Loading...