Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 514

Cập nhật lúc: 2025-03-30 07:51:38
Lượt xem: 4

"Đoàn Đoàn, Niên Niên nhà em đã được một tuổi rưỡi rồi phải không? Cũng không cần em phải lo lắng nhiều nữa, bây giờ mà sinh thêm đứa nữa thì tốt đấy, tuổi tác không chênh lệch nhiều với hai anh trai, sau này chúng có thể chơi cùng nhau."

Cố Khanh Khanh không nghĩ nhiều, miệng nói bâng quơ: "Có hai đứa là tốt lắm rồi mà ..." Nói xong, cô nhớ ra điều gì đó, mắt mở to.

"Sao thế?" Thường Nguyệt hơi dựa vào sau ghế sô pha, cơ thể có chỗ dựa cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

"… Em hình như." Cố Khanh Khanh nhíu mày suy nghĩ một lúc, rồi nói tiếp: "Khá lâu rồi em không có cái đó."

"Chà —" Thường Nguyệt nghe vậy liền ngồi thẳng dậy, chiếc cốc đặt trên chân lại được cô đặt lên bàn trà, mắt sáng lên vẻ phấn khích: "Không phải em lại có rồi chứ?!"

"..." Cố Khanh Khanh cố nhớ lại, trước khi đến Binh Đoàn Xây Dựng đón Cẩu Đản, trong nhà hết áo mưa, lúc đó cô nghĩ đang trong thời kỳ an toàn nên không để ý lắm.

Nếu thực sự là lần đó thì đã là hai tháng trước rồi.

Thấy em ấy ngẩn ngơ, Thường Nguyệt không ngồi yên được: "Hôm nay chị phải đi kiểm tra ở bệnh viện quân y, hay là em đi cùng chị nhé?"

Bệnh viện quân y cách không xa lắm, ra khỏi quân khu rẽ phải đi thẳng, rồi rẽ thêm một đoạn khoảng năm trăm mét là tới nơi.

Cố Khanh Khanh giơ tay lau miệng, nghĩ một lúc, rồi nói: "Được, em đi thay quần áo."

"Mau đi đi, chị đợi em ở đây." Thường Nguyệt thúc giục.

Cô nóng lòng muốn biết kết quả.

Cơ mà cũng có trường hợp kinh nguyệt không đều ở phụ nữ, như cô trước đây từng hai ba tháng không có, còn tràn đầy hy vọng nghĩ rằng mình đã có thai, cùng Tiết Tư đi kiểm tra ở bệnh viện quân y, kết quả lại là mừng hụt.

Lúc đó Tiết Tư không nói gì, ngược lại còn dịu dàng an ủi cô, khiến cô càng buồn hơn.

May mà bây giờ đã mang thai rồi.

Cô xoa xoa bụng nhỏ, mặt mày nhu hòa.

Cố Khanh Khanh đi vào bếp rửa tay sạch sẽ, sau đó lên lầu, bước chân vốn dồn dập, nghĩ đến khả năng mình lại có thai, cô vô thức bước đi chậm lại.

Quay về phòng ngủ thay một chiếc quần vải thô màu xanh, rồi mặc một chiếc áo ngắn tay mùa hè, cô lên tầng ba nói với Thẩm Tuy một câu: "Chị đi ra ngoài với chị Thường Nguyệt một lát, sẽ về ngay."

"Vâng." Thẩm Tuy không hỏi đi làm gì, kéo Đoàn Đoàn đang chạy về phía chị gái lại: "Em sẽ trông các cháu."

"Ừm." Cố Khanh Khanh phớt lờ ánh mắt tủi thân của các con, đóng cửa lại.

Thường Nguyệt uống hết ly nước mật ong, Cố Khanh Khanh xuống lầu, hai người cùng nhau ra ngoài, thấy em ấy định đạp xe đi, cô lên tiếng nhắc nhở: "Bây giờ em không tiện đi xe đạp đâu, hay là chúng ta đi bộ nhé?"

Cố Khanh Khanh cũng hơi lo lắng mình đạp xe không ổn, gật đầu: "Vậy thì đi bộ thôi."

Hai người khoác tay nhau đi từ từ ra ngoài, Cố Khanh Khanh không quên mang theo giỏ đi chợ, lát nữa tiện đường ghé chợ mua đồ ăn.

Các chị dâu trong đại viện đi ngang qua khách khí chào hỏi: "Đi đâu đấy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-514.html.]

"Bệnh viện quân y." Thường Nguyệt liếc nhìn qua, bình thản nói: "Hôm nay tôi phải đi kiểm tra, chồng không có thời gian nên nhờ Khanh Khanh đi cùng."

Mấy người kia định nói chẳng phải còn có mẹ chồng cô à, mà nghĩ đến quan hệ giữa họ trước đây, lời nói đến miệng lại nuốt xuống: "Ồ, vậy cũng tốt."

Cố Khanh Khanh chỉ mỉm cười gật đầu.

Bạch Dung đã xuất giá được hai tháng, quan hệ giữa cô với các chị dâu trong đại viện vẫn không mặn không nhạt. Thế nhưng một số con dâu của các thím có quan hệ khá tốt với cô, thường xuyên qua lại.

Quần áo của Đoàn Đoàn và Niên Niên hiện giờ có vài bộ là của mấy chị ấy tặng, là những bộ mà con cái họ không mặc vừa nữa, Cố Khanh Khanh cũng đáp lễ, sắp xếp lại một ít quần áo cũ của hai đứa nhỏ trước đây để tặng họ.

Cũng coi như là trao đổi đi.

Gần đây khu đại viện thêm không ít người, rất nhộn nhịp.

Khi đi ngang qua cổng nhà họ Bạch, Thường Nguyệt hạ giọng thì thầm vào tai cô: "Tuần trước Bạch Dung và chồng về thăm nhà, trông tinh thần khá lắm, sắc mặt hồng hào, chắc cuộc sống sau hôn nhân thư thái lắm."

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô rất ngạc nhiên về tốc độ chuyển biến của Bạch Dung, nghe nói trước khi kết hôn Bạch Dung còn đến nhà họ Sở nhờ Sở Đại giúp đỡ, nói rằng mình không muốn kết hôn.

Kết quả là quay đầu thì gả cho người ta, hơn nữa còn trông rất hạnh phúc thỏa mãn.

Cố Khanh Khanh đối với Bạch Dung không thể nói là thích cũng không ghét lắm, Sở Đại xử lý mấy chuyện này rất tốt, không để cô phiền lòng, nên cô cũng chẳng bận tâm.

"Thư thái thì tốt rồi, cuộc sống là của mình."

Vừa nói chuyện, họ đã ra đến cổng quân khu, chợ gần hơn bệnh viện quân y, Cố Khanh Khanh không muốn xách cả giỏ đi bệnh viện, lát nữa về mua rau cũng được.

Bệnh viện quân y có ba tầng, diện tích khá rộng, người cũng đông, bên trong các bác sĩ quân y đều mặc quân phục.

Ngoài gia đình quân nhân, thôn dân ở các đội sản xuất gần đó cũng thường xuyên đến khám bệnh, giờ khám bệnh đều được nhà nước chi trả, cầm phiếu thanh toán của bệnh viện quân y về đối chiếu với kế toán của đội sản xuất, trên cơ bản tiền sẽ được hoàn lại.

Đầu tiên cùng Thường Nguyệt đến khoa sản phụ để kiểm tra, chị ấy nằm trên một chiếc giường nhỏ hẹp, nữ bác sĩ quân y dùng ống nghe dài để kiểm tra nhịp tim thai trên bụng chị ấy, bệnh viện quân y không có thiết bị hiện đại, tất cả đều do các bác sĩ quân y chẩn đoán dựa trên kinh nghiệm.

Sau khi xác nhận mọi thứ đều bình thường, nữ quân y ký giấy gọi người tiếp theo.

Thường Nguyệt cầm tờ giấy, dẫn Cố Khanh Khanh đến chỗ bác sĩ đông y để bắt mạch.

Bệnh viện quân y có cả y học hiện đại và y học cổ truyền, y học cổ truyền lại chiếm đa số. Trong các trạm y tế nội bộ của quân khu, y học cổ truyền phổ biến hơn. Việc binh lính bị thương do ngã hay va chạm rất thường xuyên, các bác sĩ quân y rất giỏi trong việc xoa bóp và chỉnh hình.

Như quân y Triệu Trạch là một người thông thạo cả hai phương pháp Đông y và Tây y, song thiên về đông y nhiều hơn.

Bác sĩ Đông y bắt mạch cho Cố Khanh Khanh không quá già, tóc chưa bạc, không đeo mắt kính giống như Triệu Trạch.

Sau khi bắt mạch, bác sĩ Đông y trầm ngâm một lúc, trong ánh mắt mong đợi của Thường Nguyệt và sự lo lắng của Cố Khanh Khanh, anh ấy nói: "Mạch đập mạnh mẽ, đây là mạch hỷ, theo biểu hiện của mạch đập thì đã hơn một tháng rồi. Ngày thường nên chú ý ăn uống, đặc biệt là nên hạn chế ăn các loại hải sản."

Cố Khanh Khanh không dám tin tưởng, vô thức nhìn xuống bụng phẳng lì của mình.

Chuyện này ...

Loading...