Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 502

Cập nhật lúc: 2025-03-30 07:50:40
Lượt xem: 1

Sở Uyên trêu cháu trai, nói: "Ngày mai nhà họ Bạch tổ chức tiệc."

"Vâng con biết ạ! Vừa nãy Bùi Trúc đã nói với con." Cố Khanh Khanh nghiêng người để cha và cha nuôi và sân: "Vừa nãy chị ấy còn hỏi con có đi không?"

"Con có muốn đi không?" Sở Uyên khá thản nhiên: "Muốn đi thì chúng ta đi."

"Dạ con không muốn." Cố Khanh Khanh cười tươi: "Người ta chỉ mời cha và cha nuôi thôi, con không đi xem náo nhiệt, anh hai con đến đây nên tiện đi chơi quanh đây ạ!"

"Được." Sở Uyên không nghĩ ngợi nhiều, nói thêm vài câu với con dâu, rồi ôm cháu trai theo ông Tần vào thư phòng, lão già này lại muốn bắt đầu giảng bài, phải để Niên Niên nghe cùng.

Dù sao thì trong bụng lão thực sự có chút kiến thức.

Cố Khanh Khanh cất bánh trên bàn trà vào tủ, sau đó vào bếp rót một cốc nước uống, rồi quay lại phòng trên lầu hai.

Tóc cô đã khô một nửa, ngồi trên ghế cạnh giường, nghiêng đầu tiếp tục dùng khăn lau khô.

Sở Đại không biết tỉnh từ lúc nào, anh ngồi dậy, tựa đầu vào đầu giường, ngẩng đầu nhìn cô.

Cố Khanh Khanh liếc nhìn anh một cái rồi thu hồi ánh mắt.

"Vẫn còn giận à?" Giọng anh khàn khàn vì vừa mới thức dậy, một chân co lại, tay đặt lên đầu gối, nghiêm túc nói: "Anh sai rồi, thật sự, thật lòng nhận lỗi."

Cố Khanh Khanh quay đầu nhìn anh, đột nhiên nói: "Ngày mai Bạch Dung kết hôn."

"Ừ." Người đàn ông đáp lời một cách hờ hững.

"Sao anh biết?" Cô nhướn mày, giọng điệu có chút nguy hiểm.

Cô vừa mới biết đây thôi.

"Anh không biết." Sở Đại nhìn vào mắt cô, cười: "Cô ấy kết hôn ngày nào thì kết thôi, anh không để ý mấy."

Cố Khanh Khanh cười khẩy: "Không cần phải dỗ em đâu, nếu anh muốn đi thì cứ đi, dù sao hai nhà cũng có chút liên hệ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Sở Đại lắc đầu: "Thật sự không đi, ngày mai anh còn được nghỉ, ở nhà với em."

"Được thôi, đây là quyết định của anh, không liên quan đến em." Cố Khanh Khanh lẩm bẩm: "Để rồi xem trong khu này lại có tin đồn gì nữa, chắc nói em hung hãn, dữ dằn, đanh đá còn hay ghen tuông."

Sở Đại nhíu mày: "Trước đây có ai nói như vậy à?"

"Không có." Cố Khanh Khanh treo khăn lên lưng ghế, dùng tay làm lược vuốt tóc: "Qua ngày mai thì chưa biết được."

Sở Đại đứng dậy khỏi giường, một tay đặt lên lưng ghế, ôm vợ vào lòng: "Nếu em bị uất ức, cứ nói với anh, anh sẽ đưa em đến tận cửa ai nói xấu em."

"Thật không có mà." Cố Khanh Khanh cuối cùng cũng cười trở lại: "Vừa rồi Bùi Trúc đến, nói chị chồng chị ấy có thai rồi, chúng ta có nên đến nhà họ Tiết thăm hỏi không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-502.html.]

"Vợ Tiết Tư?" Sở Đại ngẩn ra: "Hiệu suất anh ấy nhanh thật nhỉ?"

"Ngày mai đi nhé, Tiết Tư có ở nhà."

"Được, đều nghe theo em, lát nữa cùng anh đi mua đồ nhé? Tiện thể vào cửa hàng mua ít bánh ngọt và đường đỏ đem sang nhà họ Tiết." Cố Khanh Khanh vẫn còn lo lắng: "Nghe Tiêu Tiêu nói thím Tiết không dễ nói chuyện đâu."

"Sợ à?" Anh đưa vuốt mái tóc ướt của cô: "Thím Tiết tính tình thẳng thắn, nghỉ sao nói vậy, không có ác ý đâu, miệng có hơi sắc bén một chút, bây giờ con dâu bà ấy có thai, trong lòng chắc chắn cảm kích em đó."

"Em có giúp gì được đâu." Cố Khanh Khanh nói nhỏ: "Chuyện này phải dựa vào hai vợ chồng họ thôi..."

Anh cười, tay xoa xoa tai vợ: "Đúng vậy, chuyện này phải dựa hai vào hai vợ chồng họ."

Cố Khanh Khanh đỏ tai, nghiêm túc nói: "Sở Đại, ban ngày ban mặt đừng có quyến rũ em."

"Ừ." Người đàn ông gật đầu, nhìn cô một lúc, "Anh đi tắm, lát nữa cùng em đi mua đồ."

"Mau đi đi!" Cố Khanh Khanh đẩy anh: "Đi nhanh đi."

"Chưa lấy quần áo." Thiệt tình. "Em chẳng quan tâm gì đến anh."

"Để lát em lấy cho." Cố Khanh Khanh đẩy anh ra khỏi phòng, rồi đóng cửa cái rầm.

Sở Đại đứng ngoài cửa, tựa vào khung cửa, khoanh tay cười.

Cố Khanh Khanh mở tủ quần áo, lấy ra bộ quần áo mùa xuân màu đen dài tay của anh, nhìn thấy cái hộp trắng trống rỗng trong tủ, mặt cô nóng lên.

Cô nhanh chóng đóng tủ lại.

Khi đưa quần áo cho anh ở phòng tắm, cô không quên nhắc: "Nhớ mang phim ra tiệm rửa ảnh, anh đừng quên đấy."

"Được." Tay dài anh đưa ra lấy quần áo vợ đưa cho.

Đứng ngoài cửa một lúc, Cố Khanh Khanh định lên lầu hỏi Cẩu Đản có muốn đi cùng không, mà nghĩ lại vẫn thôi đi, đi xuống dưới lầu.

Chiều nay anh ấy phải đi báo danh, thôi thì không kêu nữa.

Còn anh cả và A Tuy, để họ nghỉ ngơi thêm, hai đứa nhỏ ngày nào cũng dính lấy cậu, mấy ngày nay đều quấn lấy Cố Xán Dương.

Thẩm Tuy do không quen với thời tiết, nên người không có tinh thần, uể oải, cần nghỉ ngơi cho hồi sức.

Sở Đại chiều nay phải đến bộ chỉ huy, ông Tần phải đi dạy học, cô nhìn đồng hồ, sắp đến giờ rồi.

Đợi Sở Đại tắm xong, Cố Khanh Khanh đã chờ anh trong sân, Niên Niên đang chăm chú nhìn chiếc xe đạp cao to bên cạnh: "Cha~ xe xe!"

“Đi bộ đi, không được đi xe.” Sở Đại nhấc con ra: "Đợi con lớn hơn chút nữa."

Loading...