Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 368
Cập nhật lúc: 2025-03-29 07:57:44
Lượt xem: 6
Trên bếp có cà tím, đậu que, rau chân vịt, tỏi tươi, củ cải, tỏi khô, tôm, cá, hành lá, rau mùi, cà chua, xương ống lớn và một cân thịt, à đúng rồi, còn có trứng gà nữa.
Suy nghĩ một chút, cô lên thực đơn:
Cà tím kho, đậu que xào, rau chân vịt xào, tỏi non xào thịt, trứng xào cà chua, không có ớt không làm được tôm xào cay thì làm tôm luộc, hành lá và rau mùi làm nước chấm.
Đầu cá thì dùng ớt xắt nhỏ nhà trồng được hấp lên. Thân cá thì hấp với gừng thái sợi, hành thái sợi, Các trưởng bối đến tối nay chắc là chiến hữu cũ của cha, họ quen khẩu vị nhạt của món ăn miền Nam.
Xương ống lớn để hầm canh với đuôi cá, củ cải cho vào nấu chung cho ngọt nước.
Làm thêm món trứng thịt băm hấp cho hai bé nữa, như vậy chắc là đủ rồi.
Cô mở cửa sổ cho thoáng khí, gió thổi vào mát mẻ nhẹ nhàng, không quá lạnh.
Có lẽ ở đảo lâu rồi, mùi cá mặn trong không khí cũng đã quen, thậm chí còn thấy khá dễ chịu.
Không có Hứa Niệm giúp, cô không chỉ phải rửa rau mà còn phải thái rau, rồi chia các nguyên liệu ra từng loại, bận rộn đến hơn ba giờ chiều.
Cố Xán Dương tối qua thực hiện nhiệm vụ bay, sáng sớm bảy giờ mới về đến căn cứ không quân, nghỉ ngơi đến chiều lấy lại tinh thần rồi đến đại viện.
"Khanh Khanh." Trong tay anh cầm ít đồ, tiện tay đặt lên bàn nhỏ bên cạnh.
"Vâng?" Cố Khanh Khanh đang thái rau, quay lại nhìn là anh trai mình, mặt mày hớn hở: "Hôm nay anh đến sớm vậy."
"Ừ." Cố Xán Dương liếc nhìn con d.a.o trong tay em gái, mở vòi nước rửa tay, sau đó nhận d.a.o từ tay em gái: "Phải thái gì? Để anh."
"Gừng thái chỉ." Cố Khanh Khanh nhanh chóng nhường chỗ, mình đứng bên cạnh bóc tỏi: "Đoàn Đoàn và Niên Niên đang ngủ trên lầu, lát nữa anh lên xem đi, hai đứa bám A Tuy cả một ngày rồi."
"Được." Cố Xán Dương nghe em gái lải nhải, bàn tay dài, trắng nõn hơi cong áp nhẹ lên lát gừng mỏng, rồi thái thành sợi.
Nghĩ đến chuyện Cẩu Đản nói, cô thăm dò: "Anh ơi?"
"Ừ."
"Cái kia, cái nữ đồng chí b.ắ.n tỉa kia là chuyện như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-368.html.]
Động tác của Cố Xán Dương dừng lại, liếc nhìn em, trong ánh mắt lạnh lùng không thấy cảm xúc: "Ai nói vậy."
"Cẩu Đản." Cô không do dự bán đứng anh hai: "Cũng gần một năm rồi đúng không? Hai người thế nào rồi nha!"
Cố Xán Dương thu ánh mắt lại, dùng ngón tay cái quét đi sợi gừng dính trên dao: "Tạm thời không nghĩ đến."
"Ồ." Cố Khanh Khanh không dám hỏi thêm, nghe ý này là không thành? Tạm thời không nghĩ đến là có cảm tình nhưng vì lý do khác nên tạm gác lại hay sao ta?
Tâm tư của anh cả luôn khó đoán, Cố Khanh Khanh lắc đầu, chuyện của Cẩu Thặng cô không dám can thiệp, ngay cả khi anh nói cả đời này không kết hôn phỏng chừng cha mẹ cũng không nói gì.
Hai anh em nói chuyện một chút về chuyện trong nhà, Cố Khanh Khanh không kìm được cảm thán: "Anh, nhà mình thay đổi nhiều lắm, trong thôn toàn là nhà gạch đỏ hai tầng, anh biết gạch ở đâu ra không? Anh Mạnh Nam bọn họ tự mình làm đấy, còn có xi măng và vôi nữa."
Cố Xán Dương thái tiếp cà tím và củ cải, xong xuôi cho vào cái rổ bên cạnh, rửa sạch d.a.o và treo lên, anh gật đầu không để ý lắm, tỏ vẻ mình đang nghe.
"Mẹ bảo em hỏi anh Tết này có về được không, nếu được thì tháng sau chúng ta cùng về." Cố Khanh Khanh đặt xương ống lớn và gừng vào nồi luộc sơ qua: "Thím hai cùng mọi người đều rất nhớ anh."
Người đàn ông im lặng một lúc, nói: "Có lẽ không được, Tết này anh phải trực."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cũng được." Giọng cô có chút thất vọng nhưng nhanh chóng che giấu đi, chuyển đề tài: "Cẩu Đản nói nếu thắng thêm vài trận nữa lập công anh ấy sẽ xin điều về quân khu phương Nam, lúc đó em có thể thường xuyên gặp hai anh rồi."
Nói rồi cô lại kể lể: "Cẩu Đản luôn nói anh ấy giống anh, cơ mà em thấy em mới giống anh nhất, đúng không anh?"
Đôi mắt đen láy của Cố Xán Dương nhìn chằm chằm em gái một lúc rồi đột nhiên khẽ cười: "Anh cũng thấy Thanh Liệt tương đối giống anh hơn."
"Anh cả!" Cố Khanh Khanh giậm chân, tức giận ném bó rau chân vịt đã rửa sạch vào cái rổ.
Thấy động tác của em gái, đáy mắt Cố Xán Dương mang theo ý cười. Xem ra Sở Đại đối xử với em gái rất tốt, trước mặt người nhà vẫn giữ tính cách bướng bỉnh, dù làm mẹ hai đứa trẻ vẫn còn giữ nét ngây ngô, hồn nhiên.
Trước đây anh không mấy hài lòng về Sở Đại, nhất là khi hắn đưa em gái mình đi đảo hoang. Sở Đại có một điểm giống anh, luôn sẵn sàng hy sinh trên chiến trường.
Vì vậy, những người như thế thường dễ để người thân bên cạnh phải chịu thiệt thòi, anh thực sự không có ý định kết hôn sinh con, nhà họ Cố nhiều con trai có thêm anh không nhiều, ít đi anh cũng không thiếu.
Anh luôn lo lắng Sở Đại sẽ làm tổn thương em gái mình, khiến em gái thương tâm.
Ít nhất đến giờ, người em rể này làm rất tốt. Rời đảo có phần vì suy nghĩ cho vợ con.