Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-03-28 11:25:24
Lượt xem: 5

Thấy ông bạn không kiềm chế được, Cố Kim nhanh chóng tiến lên kéo tay anh, nói nhỏ: "Tần lặn nước này, những đồng chí này từ tỉnh xuống để tìm hiểu tình hình, có rắm cũng mau nghẹn xuống!"

Nói xong, ông cười tươi bước tới bắt tay lãnh đạo mặc áo Trung Sơn: "Chào đồng chí, tôi là đội trưởng đội sản xuất Vô Địch, Cố Kim, đây là bí thư chi bộ, Tần Võ, chúng tôi đều là nông dân thật thà, không quyền không thế, không ức h.i.ế.p bà con, các đồng chí cứ yên tâm."

Tần Võ bên cạnh nghe vậy cũng hừ một tiếng: "Chúng tôi nghe theo đảng, đưa thôn dân đến cuộc sống tốt hơn, không làm mấy chuyện bẩn thỉu đó."

Lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn động tác dừng lại một nhịp, chân thành xin lỗi: "Là lỗi của chúng tôi, chưa điều tra rõ đã nói bậy. Mấy ngày trước có đơn tố cáo trực tiếp vượt qua thành phố đến tỉnh, nói rằng các ông hai năm qua lợi dụng chức vụ mưu đồ quyền riêng, khắp nơi trồng cây công nghiệp, toàn bộ tiền để vào túi của các ông ..."

"Chó má!" Tần Võ không chịu nổi nữa, trong lòng ông ấm ức muốn chết, hai năm nay chạy khắp nơi lên núi đập đá xây đê, xuống ruộng khai hoang cấy lúa hái bông, làm đủ mọi việc, đổi lại là gì? Ông còn định chửi bậy ầm lên thì bị Cố Kim dẫm mạnh một cái.

Cố Kim vẫn giữ nụ cười ngây ngô, gãi đầu: "Đây là vu khống mà, các vị lãnh đạo, chắc các vị đã hỏi không ít thôn dân rồi nhỉ? Có hỏi ra gì không?" Ánh mắt ông dừng lại trên người đồng chí cầm cuốn sổ.

"Tôi có thể xem những lời cáo buộc chúng tôi không?"

Sở Đại đứng sau, thấy cha vợ bình tĩnh, thành thạo xử lý tình huống nên anh không mở miệng nói cái gì.

Anh cảm thấy công xã sắp xếp người khá ổn, sắp xếp cha vợ và chú Tần hợp tác với nhau.

Đồng chí cầm cuốn sổ hơi do dự, Trương Bất Phàm từ sau lưng anh ta ló đầu ra: "Lão Cố, tôi không nói xấu anh đâu, chỉ là nhắc đến việc lần đó tôi trộm gà bị bắt, anh trai tôi đánh tôi rồi ông còn lén dẫm lên chân tôi hai cái, không công bằng chút nào."

Trương Nhậm kéo tai anh ta sang một bên: "Ít làm mấy cái chuyện mất mặt đi."

"Đau đau đau— Anh ơi, em cưới vợ rồi cho em chút thể diện được không?!"

Lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn gật đầu: "Đồng chí Tiểu Võ, cho đồng chí Cố Kim xem."

Lãnh đạo nói vậy người kia không do dự nữa, đưa cuốn sổ cho Cố Kim.

Cố Kim nương theo ánh đèn để xem, gật gật đầu, trả lại cuốn sổ.

Sở Đại nhờ lợi thế chiều cao, đứng sau dễ dàng nhìn thấy từng dòng chữ thanh tú trong cuốn sổ, đều là những lời khen ngợi cha vợ và chú Tần.

Anh nhướng mày, cúi đầu nói chuyện với Cố Bảo đứng sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-353.html.]

"Các vị lãnh đạo ăn cơm chưa?"

Mọi người thấy anh hỏi như vậy có người nhíu mày nghĩ anh định hối lộ lãnh đạo từ tỉnh xuống này, định mở miệng thì nghe anh nói: "Nếu ăn rồi thì cùng đi quanh thôn một vòng. Cây công nghiệp đội sản xuất trồng các vị lãnh đạo chắc chưa thấy qua đúng chứ?"

Lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn nhìn tuyết rơi dày đặc bên ngoài, gật đầu: "Cũng được."

Ông có ấn tượng sâu sắc về đội sản xuất Vô Địch này, xã An Bình thường xuyên khen ngợi đội sản xuất này với các lãnh đạo bên trên.

Cố Kim thấy vậy, nói với em trai: "A Bảo, đi nhà Toán Bàn bảo ông ấy mang sổ sách đến đại đội, chúng ta sẽ qua đó sau."

"Đi ngay." Cố Bảo chạy ra ngoài nhanh như tia chớp.

Mọi người lại rời sân nhà họ Trương, Cố Kim nhét tay vào túi cười tươi đi bên cạnh lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn: "Nếu các ngài đến năm ngoái chúng tôi vẫn ở nhà tranh vách đất, năm nay khác rồi, theo lời kêu gọi của Đảng, chúng tôi đều làm việc chăm chỉ, quyết tâm cho các xã viên có cuộc sống no ấm."

Lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn nghe vậy mới chú ý đến những căn nhà gạch đỏ hai tầng xung quanh.

Vừa rồi không chú ý, bây giờ nhìn kỹ mới ngỡ ngàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Họ đi qua con đường nhỏ bên cạnh toàn là nhà gạch đỏ, bên ngoài sơn trắng, hòa với màu tuyết trông rất đẹp.

Ông nhíu mày: "Ở nông thôn xây nhà gạch đỏ tôi cũng từng thấy, phần lớn là nhà có người làm ở nhà máy quốc doanh, cũng phải dành mấy năm tiền lương mới xây được nhà gạch đỏ, mà là nhà tầng trệt, đội các ông có nhiều người làm ở nhà máy quốc doanh vậy sao?"

Nghe ông ta nói vậy, thôn dân đi cùng đều cười: "Chúng tôi đều là nông dân, bao đời là bần nông, con cái còn chưa học xong đã xuống đồng làm việc, nào đâu làm được công nhân."

Các vị lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn càng không hiểu.

Lúc này, hai lãnh đạo công xã nghe tin đã đạp xe đến, một người đỗ xe bên cạnh, người kia nhảy xuống từ ghế sau.

Họ tiến tới: "Bí thư Chu, sao ông lại đến đây?"

Lãnh đạo mặc đồ Trung Sơn nhìn qua cảnh sát phía sau: "Có người tố cáo công xã và đội trưởng đội sản xuất Vô Địch cấu kết chiếm đoạt tài sản công, chúng tôi đến kiểm tra."

Lãnh đạo công xã hỏi chuyện nhìn thấy công an theo phía sau, nghiêm mặt nói: "Mời các đồng chí cảnh sát cứ kiểm tra, chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp."

Ông không biện hộ gì thêm.

Loading...