Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 341
Cập nhật lúc: 2025-03-28 11:24:58
Lượt xem: 8
"Đi đâu cũng là quân nhân, cùng trải qua chiến đấu đều là anh em." Sở Đại dựa vào tường, ngón tay thon dài gỡ điếu thuốc khỏi miệng, lơ đãng nghịch điếu thuốc.
Anh đã lâu không hút thuốc, từ khi kết hôn với Cố Khanh Khanh, anh đã bắt đầu cai thuốc.
Vốn không nghiện nặng, không hút cũng không sao, bây giờ vợ con bên cạnh càng không thể hút.
Anh em tán gẫu và phát thuốc, anh nhận lấy cũng chỉ cài lên tai, đôi khi tâm trạng không tốt, ngậm điếu thuốc cũng đỡ phần nào.
"Được đi, xem sau này tôi có thể điều về Tổng quân khu tìm anh không, haizzz."
Sở Đại ừm một tiếng: "Chờ các cậu đến."
Tiệc cưới rất náo nhiệt, Khương Thắng là người khéo ăn nói, bằng không không thể đảm nhiệm được vai trò chỉ đạo viên.
Các món ăn tối rất hợp khẩu vị, Cố Khanh Khanh và Hứa Niệm từ bếp ra ngoài, nhìn đôi vợ chồng mới bên ngoài đang mời rượu, hai người nhìn nhau cười.
Cố Khanh Khanh tháo tạp dề, duỗi tay: "Lần bị thương này của anh Giải Phóng đáng giá quá nhỉ?"
"Đúng vậy, thoáng một cái đã cưới được vợ, tôi thấy dáng vẻ anh ấy, không lâu nữa sẽ có tin vui, xem em gái có kịp nhìn thấy con anh ấy ra đời không?"
"Chuyện này thật khó nói, nếu anh ấy nhanh chút thì còn nhận được bao lì xì đỏ của em, chậm thì không kịp rồi." Cố Khanh Khanh lấy cốc tráng men bên cạnh, tự mình rót một cốc nước uống cạn: "Trước đây thấy ở gần bi cũng tốt, giờ cứ đến mùa này không tài nào chịu nổi. Chăn phơi ngoài mấy ngày không khô nổi, quần áo cũng nào cũng đọng một lớp muối trắng."
Nếu chỉ là quần áo người lớn thì không đáng lo, nhưng bây giờ tã của trẻ con thay ra mỗi ngày rất nhiều.
Hứa Niệm nói: "Đúng đấy, tường bị nước thấm hết rồi, em nhớ bảo Thẩm Tuy trên lầu đừng mở cửa sổ, mở cửa sổ sàn gỗ cũng bị hỏng cho xem."
"Em biết rồi."
"Ê, hai người nói gì vậy?! Nhanh lại đây, cả ngày bận rộn mà chưa ăn miếng cơm nóng nào." Trần Giải Phóng giơ tay đẩy hai người ra ngoài: "Hai vị này là đầu bếp chính của tiệc cưới hôm nay, không cần giới thiệu mọi người đều biết, anh em chưa kết hôn mau mau nhanh tay, đợi Khanh Khanh rời đảo, Hứa Niệm một mình không làm nổi đâu, các anh kết hôn chỉ có thể ăn cơm to do lão Chu ở nhà ăn nấu thôi."
Triệu Trạch ôm Tiểu Ngư, nhìn Sở Đại bên cạnh cười: "Nhìn anh ấy kìa, cưới vợ mà vui vẻ đến muốn bay lên trời rồi."
"Khi anh cưới vợ cũng vui vậy mà." Ánh mắt Sở Đại dừng lại trên người vợ mình, gật gật đầu.
Cố Khanh Khanh kéo Hứa Niệm ngồi cạnh hai người đàn ông: "Đoàn Đoàn và Niên Niên đâu?"
"Ở đó kìa." Sở Đại hất cằm, chỉ sang bàn khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-341.html.]
Cố Khanh Khanh nhìn, bật cười.
Đám đàn ông thay nhau dỗ dành hai đứa nhỏ, biểu cảm trên mặt rất phong phú.
Cô cũng không muốn đi ôm, một là yên tâm với các anh trai, bọn họ ngã cũng không để hai đứa nhỏ bị gì đâu. Hai là nấu cơm mệt quá, khó có giây phút thảnh thơi, chỉ muốn ăn cơm ngon miệng miếng thôi.
Trần Giải Phóng và Dương Tâm đến mời rượu: "Khanh Khanh, anh chị thật sự phải cảm ơn em."
Cố Khanh Khanh giả vờ ngây ngô: "Cảm ơn em nấu ăn à? Hứa Niệm cũng nấu mà."
"Không chỉ việc đó." Trần Giải Phóng liếc Vu Thành bên kia, hắng giọng: "Em biết mà, anh phải cảm ơn em."
"Được nha! Cố Khanh Khanh cầm lon nước ngọt Sở Đại rót, đứng lên cụng ly với anh, cười nhìn Dương Tâm mặc quân phục gương mặt đỏ rực: "Lấy nước thay rượu, chúc anh chị vĩnh kết đồng tâm, sớm sinh quý tử."
Sở Đại cũng đứng lên cụng ly với Trần Giải Phóng: "Sau này đừng ngây ngô nữa."
"Biết rồi biết rồi, vợ tôi ở đây, giữ chút mặt mũi cho tôi đi." Trần Giải Phóng lẩm bẩm, nhìn người bên cạnh càng đỏ mặt, lòng anh vui vẻ, khóe miệng không ngừng cười nổi.
Cả khách và chủ nhà đều vui vẻ.
Thời gian trôi qua, đông về, tháng 12 âm lịch.
Vân Mộng Hạ Vũ
Căn cứ hải quân trên đảo đã hoàn thành, tàu chiến và máy bay vận tải thường xuyên qua lại. Trong đại hội tuyên dương, Dụ Thế thăng chức Đoàn trưởng đoàn hải quân đóng quân trên đảo, Trương Kiến Thiết là phó đoàn trường, Vu Thành là doanh trưởng doanh một, Trần Giải Phóng là doanh trưởng doanh hai.
Không ngoài dự đoán, Khương Thắng là đoàn chính ủy.
Đối với Sở Đại, người chỉ được tuyên dương mà không được giao chức vụ, mọi người đều chọn cách im lặng.
Bọn họ biết cấp trên có sắp xếp khác.
Thời gian rời đảo sớm hơn hai tháng so với dự kiến, Sở Đại đi thăm căn cứ chứa b.o.m dưới lòng đất được xây dựng trong một năm qua.
Những hầm chứa quân sự này nằm dưới chân núi cao, kiên cố và nghiêm ngặt, trong hầm có nhiều lối đi thông suốt.
Từ lúc đào hầm đến khi hoàn thành, 53 chiến sĩ trẻ đã hy sinh, số người bị thương vô số kể.
Trụ sở chỉ huy quân sự và khu huấn luyện quân sự trên đảo được ẩn dấu trong rừng rậm, hòn đảo cô đơn này, nằm ở cực nam của đất nước, dưới lòng đất ẩn chứa thiên quân vạn mã, y như một con thú dữ nằm dưới nước, luôn sẵn sàng vọt ra đánh trả kẻ thù xâm lược.
Sở Đại nhìn vào kho tên lửa dày đặc và kho chứa tên lửa, tay đặt lên bức tường lạnh lẽo, ánh mắt lộ rõ sự không nỡ mà cũng có phần khoan khoái.