Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 314
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:07:55
Lượt xem: 11
"Trộn ít củ năng và củ cải đi anh." Cố Khanh Khanh đặt thanh sô cô la xuống, hỏi Cố Thanh Liệt: "Có muốn chiên thêm ít thịt chiên giòn không?"
"Được nha, hai vợ chồng em làm đi, Đoàn Đoàn và Niên Niên để anh trông." Cố Thanh Liệt đặt cốc nước xuống, bước nhanh về phía bếp lò.
"Được." Cố Khanh Khanh vào bếp, thấy Sở Đại đang băm thịt, Thẩm Tuy đang gọt củ năng, cô nhắc: "Cẩn thận đứt tay đấy, A Tuy."
"Em biết rồi. Chị ơi, thầy nói ông muốn đi đến doanh trại, lát nữa sẽ về gói sủi cảo cùng chúng ta."
"Được nha, không cần vội, ăn cơm xong rồi gói cũng được." Cố Khanh Khanh rửa tay, thấy không có việc gì cần làm liền xách giỏ ra vườn sau hái rau.
Gà rừng nuôi đã thành gà nhà mà vẫn không đẻ trứng nhiều được như gà nhà. Trước đây cô có để chúng ấp trứng một lần, ban đầu có hai mươi tư con gà con sinh ra đời, không biết có phải bị con gì đó ở sau núi bắt đi không, bây giờ chỉ còn lại mười chín con.
Rau trong vườn rất nhiều, độ ẩm ở đây khá tốt, không lạnh, rau nhiều đến mức ăn không hết. Các chị em trên đảo cũng có trồng rau, rau nhiều quá thì cô đem đến nhà ăn, nếu còn thừa nữa thì phơi khô.
Cô hái một ít cải thảo để xào, thêm ít tỏi non, hành lá và ngò, hái thêm vài củ cà rốt, ớt cũng hái nửa rổ.
Nhìn thấy đủ rồi, cô đứng dậy, dựng lại hàng rào, rồi vào nhà.
Trong phòng khách, Hứa Niệm bóc xong đậu phộng, đang trêu chọc Tiểu Ngư.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai đứa trẻ trong nôi vừa động đậy, Cố Thanh Liệt nhìn thấy biết cháu mình sắp tỉnh, vội vàng đẩy nhẹ cái nôi.
Ban ngày ngủ nhiều, tối dễ quấy khóc cơ mà giờ ban ngày anh muốn yên tĩnh một lúc, tối thì tính sau.
Hứa Niệm nhìn thấy Cố Thanh Liệt chăm cháu như vậy, muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói gì.
Hai người cũng quen thuộc, không cảm thấy ngượng ngùng. Cố Thanh Liệt lấy mấy hạt đậu phộng từ cái tô, ném vào miệng, hỏi: "Chị dâu, lão Triệu đâu? Sao không đến cùng thế?"
"Binh Đoàn có mấy anh em tụ tập, anh ấy qua đó, nói sẽ về muộn." Hứa Niệm thấy con trai không ngồi yên, cô bế con từ giỏ ra, dỗ dành: "Không cần lo cho anh ấy, đến giờ cơm sẽ tự biết sẽ mò về."
Cố Thanh Liệt nhai đậu phộng đỏ ngọt ngọt, gật đầu.
Hôm qua anh hỏi đám người trong Binh Đoàn có muốn ăn tất niên cùng nhau không, bọn họ nói chỉ đến được vào buổi tối, mấy người có vợ con thì tối không đến được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-314.html.]
Liếc nhìn hai cháu trong nôi, ngủ rất yên lành. Anh đứng dậy đi về phía phòng chứa đồ, dưới cầu thang có một phòng nhỏ chứa đồ linh tinh, mang ra một túi khoai lang khô.
"Đồ của lão Dư gửi đến, suýt quên mất, may mà cái này để lâu được."
Anh mở túi, lấy một nắm khoai lang khô, đặt cạnh bếp lò nướng. Mặt trời thành phố Biên lớn, khoai lang khô phơi hai ngày cứng như đá, phải nướng mềm mới ăn được.
Hứa Niệm lấy một miếng cho Tiểu Ngư gặm: "Đây là đồ chú Dư phơi năm ngoái à?"
"Đúng vậy, là hai người ở Binh Đoàn phơi lúc đấy đấy. Khanh Khanh chắc quên mất chứ không con bé ăn hết lâu rồi."
Cố Khanh Khanh tai thính, từ bếp bước ra, đưa cốc trà nóng cho Hứa Niệm: "Cái gì mà em ăn hết rồi? Mấy thứ đồ trong nhà chỉ mình em ăn sao?"
"Là anh, là anh." Cố Thanh Liệt không muốn tranh cãi: "Câu đối vẫn chưa dán, em hỏi lão Sở xem bao giờ làm."
"Ăn xong rồi làm, nhà đông người, dán câu đối có tốn bao lâu đâu?" Cô cũng ngồi xuống, duỗi tay sưởi ấm: "Hàng tết còn trong túi, anh mở ra đi? Lấy hạt dưa, đậu phộng và kẹo ra, cháu trai nhỏ ăn cơm giao thừa xong chắc sẽ qua chơi."
"Em dốc sức ra sai bảo anh đi." Cố Thanh Liệt từ từ mở bưu phẩm trên bàn: "Anh cả mà ở đây, em dám thế này không? Em mà dám anh kính em là anh hùng hảo hán."
Cố Khanh Khanh: "Anh đừng có nhỏ mọn như đàn bà vậy được không?"
Hứa Niệm nghe hai anh em đấu khẩu, ánh mắt vẫn luôn mang ý cười.
Sở Đại xào nấu không giỏi nhưng làm thịt viên rất ngon, tỉ lệ vừa đủ, không giống Cố Khanh Khanh, lúc mặn lúc nhạt.
Thịt viên và thịt chiên giòn giao cho anh làm, xào rau là phần của Cố Khanh Khanh.
Khi Sở Đại ra khỏi bếp, cô vào, Hứa Niệm bế con đứng ở cửa bếp nói chuyện với cô, hai người đàn ông ngồi bên bếp lò nói chuyện về công việc.
Khi cả nhà ăn đến món cuối thì Triệu Trạch mới đến, anh sưởi ấm bên bếp lò cho xoa đi khí lạnh trong người rồi mới bế con.
Anh nói với vợ: "Tôi vừa ghé qua tìm Khương chỉ đạo viên nhờ anh ấy viết câu đối, chờ các anh em ghé đến chúng ta cùng nhau dán."
Hứa Niệm gật đầu, kéo anh đến bên cạnh hỏi nhỏ: "Anh gửi điện báo về nhà chưa? Lần trước mẹ bảo chúng ta gửi thêm tiền về nhà, em không gửi thêm nên có phải bà không vui không?"
"Không biết nữa, nuôi con nhỏ cần tiền, mẹ có thể thông cảm cho chúng ta chứ?" Từ khi nhà Vu Thành xảy ra chuyện, chỗ em gái Vu Thành - Vu Nguyễn. Triệu Trạch tự mình ngẫm lại, anh gửi tiền sinh hoạt phí cho mẹ là chuyện nên làm, nhưng mà gửi tiền trợ cấp về cho anh chị em thì không tốt lắm.