Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:07:49
Lượt xem: 8
Chớp mắt đã đến ngày đầy tháng, Cố Khanh Khanh mặc đồ rất ấm, đội một chiếc mũ len do Bạch Đào làm.
Đoàn Đoàn và Niên Niên, một đứa ở trong tay cha, một đứa ở trong tay cậu út, Cố Thanh Liệt xoa tay chuẩn bị cạo tóc m.á.u cho hai đứa cháu.
Cố Khanh Khanh nghi ngờ: "Anh hai có làm được không?"
Cố Thanh Liệt không vui: "Anh đi đánh trận còn có thể c.h.é.m đầu kẻ địch, huống chi là cạo tóc."
Sở Đại nhíu mày nhắc nhở: "Đây là cháu ngoại của cậu, không phải kẻ địch."
"Biết rồi, biết rồi." Cố Thanh Liệt thử cạo nhẹ lên lòng bàn tay, xác định sẽ không vì trượt tay mà làm đau hai đứa cháu, anh quay đầu hỏi hai người bế trẻ: "Đoàn Đoàn trước hay Niên Niên trước?"
Hai đứa trẻ giống hệt nhau, anh cũng khó phân biệt, cứ nghĩ sẽ giống anh và anh trai mỗi người mỗi vẻ, không ngờ lại không phải.
Cố Khanh Khanh đứng sau lưng chồng, kiểm tra tai con trai, sau tai phải không có bớt: "Đây là Niên Niên, anh cứ chọn đại một đứa trước đi."
Đoàn Đoàn có một vết bớt mờ sau tai phải, Niên Niên là sau tai trái, không nhìn gần thì không thấy rõ được.
"Vậy Niên Niên đi, đứa nhỏ này có vẻ giống anh." Hắn nói dối không chớp mắt, Sở Đại cười khẩy một tiếng, đưa đứa nhỏ cho hắn.
Hôm nay được nghỉ, người của Binh Đoàn Xây Dựng ăn sáng ở nhà ăn xong thì sang đây, cả đoàn người cùng vợ chồng Triệu Trạch vừa vào đến sân đã thấy Cố Thanh Liệt ngồi trên ghế nhỏ, cạo tóc m.á.u cho đứa trẻ.
"Cậu làm được không đấy, việc này sao không gọi tôi." Triệu Trạch ngồi xổm bên cạnh xem.
"Ai biết ông có rảnh không?" Cố Thanh Liệt thổi tóc vụn trên đầu Niên Niên, hài lòng vuốt ve, không hề đ.â.m tay: "Đưa Đoàn Đoàn cho tôi, sau này nghỉ hưu tôi sẽ mở tiệm cắt tóc gần doanh trại."
Sở Đại bế Niên Niên, đứa nhỏ không biết mình bị cạo trọc, nằm trên vai cha ngáp một cái, rồi ngủ tiếp.
Cố Khanh Khanh nhìn mà phát sầu: "Ban ngày ngủ nhiều tối lại quấy, không biết sau này có chỉnh được không."
Hứa Niệm đưa Tiểu Ngư cho Triệu Trạch, cô lại chỗ Cố Khanh Khanh: "Lớn hơn chút sẽ chỉnh được, nhà em nhiều đàn ông giúp chăm con, tối em cũng có thể ngủ yên giấc."
Cố Khanh Khanh liếc nhìn Tiểu Ngư, hỏi: "Bao nhiêu tuổi thì coi là lớn hả chị?"
Hứa Niệm á khẩu không trả lời được, thở dài.
Trưa ăn cơm ở nhà Sở Đại, Cố Khanh Khanh mới ra cữ, mấy người đàn ông thương em gái không cho xuống bếp, mấy người tự nhau ra sân sau hái rau, chuẩn bị làm việc.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-311.html.]
Đoàn Đoàn và Niên Niên cạo tóc xong, Sở Đại pha nước ấm trong thau cho hai đứa tắm, dưới nước, hai đứa nhắm mắt mà chân tay vẫn không ngừng quẫy đạp.
Thẩm Tuy và Cố Thanh Liệt mỗi người cầm một khăn lớn đứng chờ bên cạnh.
Hai người phụ nữ vào phòng trò chuyện, Triệu Trạch ôm con trêu họ: "Hai cậu cũng coi như trải nghiệm làm cha trước ha, lão Cố này, cậu cũng nên lo chuyện này đi chứ?"
Cố Thanh Liệt dựa vào tường, liếc nhìn người đàn ông đeo kính ở cửa: "Giờ cậu có con trai thì bắt đầu lên mặt à, tôi không vội, chờ các cậu có cháu tôi mới cưới vợ, lúc đó hứa hôn cho tụi nhỏ luôn."
Triệu Trạch cười: "Vậy xét theo vai vế không phải cậu thấp hơn chúng tôi một bậc rồi à?"
Cố Thanh Liệt: "..." Hỏng rồi, tự mình nhôt mình vào tròng rồi.
Thẩm Tuy khẽ thở dài, phát hiện ra anh hai có chút ngốc nghếch phải làm sao đây.
Trưa ăn cơm, Cố Khanh Khanh và Hứa Niệm ăn trong phòng, trẻ con cũng ở trong phòng, mấy người đàn ông khó khăn lắm mới được nghỉ một ngày muốn uống rượu thả lỏng, bọn họ cũng không quản.
Hứa Niệm cho con ăn cháo cá, cá biển không có xương, băm nhuyễn hấp chín, Tiểu Ngư rất thích ăn.
Cố Khanh Khanh cho Đoàn Đoàn bú, trước cô còn ngại không dám vén áo trước mặt Hứa Niệm, giờ chỉ cần con khóc là cô không quản nhiều như thế nữa.
"Em bảo Sở Đại hầm ít canh lợi sữa cho em uống đi, chị cứ cảm thấy sữa bột không tốt bằng sữa mẹ."
Cố Khanh Khanh ngớ ra, rồi nhỏ giọng hỏi: "Có những món canh lợi sữa nào thế chị? Chị viết ra giúp em đi, em không nhớ được."
"Được."
Buổi tối, Sở Đại thu tã khô ngoài sân vào phòng, thấy vợ đang cho con bú, không kìm được nhìn thêm vài lần, từ từ ngồi xuống giường.
Cố Khanh Khanh bị ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn đến không được tự nhiên: "Anh đi pha sữa bột cho con đi, không đủ."
Anh ừ một tiếng, gấp tã gọn gàng đặt bên giường, rồi đi lấy bình sữa.
Khi anh pha xong vào, Cố Khanh Khanh hỏi: "Uống sữa bột lâu dài có bị thiếu dinh dưỡng không anh? Chị Niệm viết cho em mấy món canh lợi sữa, ngày mai anh bắt đầu làm nhé?"
"Được." Anh nhỏ vài giọt sữa thử nhiệt độ rồi đưa vào miệng con trai, anh cũng không biết là đứa nào nữa.
Hai đứa nhỏ anh nhìn mặt là không thể phân biệt được, Cố Khanh Khanh cũng hơi lẫn lộn, trước đây thường xuyên cho một đứa b.ú hai lần, đứa kia đói khóc ầm ĩ, bây giờ trước khi cho b.ú cô đều xem dấu bớt sau tai con.