Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:15:11
Lượt xem: 8

A? Cái gì? Chị dâu mặt tròn không thể tin được: "Trường học sao?"

“Đúng vậy." Khương Thắng không có thời gian nói chi tiết: "Giữa trưa chúng ta gặp nhau ở nhà ăn, đến lúc đó nói về chuyện này, chúng ta đi xem phòng học trước."

Cho dù chưa từng đọc sách, chị dâu mặt tròn biết đây là việc trọng đại, không dám chậm trễ: "Chỉ đạo viên, anh nhanh đi đi!"

Cố Khanh Khanh đưa họ đến căn nhà đầu tiên ở khu Bắc, cửa không khóa, đẩy cái là mở ra ngay.

"Em dâu à, em chọn căn nhà này sao? Ban đầu đây là căn phòng chỉ huy khẩn cấp. Bây giờ trống không, vừa lúc có sẵn bảng đen, làm phòng học khá tiện."

Khương Thắng chỉ thị cho các chiến sĩ: "Các đồng chí nhanh đi mang ghế dựa, băng ghế, bàn từ các phòng trống đều dọn lại đây, cửa sổ mở ra thông gió, quét tước lại một lần."

Các chiến sĩ làm việc có trật tự, Cố Khanh Khanh đứng ở trong phòng mà ngẩn ra, nhanh như vậy đã thành rồi?

Cô còn hoảng hốt, chưa tỉnh táo lại được.

Dưới lầu một gian nhà, trên lầu hai căn phòng để trống, giường dọn ra ngoài, mang vào trong hai cái bàn dài hai cái ghế dài, cô cứ đứng ngơ ra đó nhìn Khương Thẳng chỉ huy, hơn nửa ngày mới phản ứng lại đây: "Khương chỉ đạo viên, trên đảo chúng ta có bao nhiêu đứa nhỏ?"

Khương Thắng giật mình, hồi tưởng: "Hẳn là 70-80 đứa nhỏ thì phải."

Cố Khanh Khanh lần này đúng thật luống cuồng, đau đầu: "Một phòng học ngồi không hết được, mà một mình em cũng không dạy hết được, trên đảo chúng ta còn chị dâu nào biết chữ sao? Sắp xếp những đứa nhỏ theo tuổi, chia lớp."

Một số em nhỏ chưa bao giờ đọc sách, nhưng gia đình Trương Tháp tuổi này trong nhà đã được đưa đến quân khu hay là binh đoàn đi học được một hai năm, vài chữ lạ đơn giản vẫn là biết.

Khương Thắng gật đầu, "Ít nhất phải có hai lớp mới được, giữa trưa anh đi nhà ăn hỏi xem còn chị dâu nào biết chữ có thể dạy được xấp nhỏ không, không được chỉ có thể đả thông lầu trên, một mình em đến dạy."

Cố Khanh Khanh không có lựa chọn nào khác: "Vâng! Chỉ có thể như vậy."

Không lâu sau, khu nhà nhỏ ở tầng 2 đã được dọn sạch sẽ, phòng ngủ ở tầng 1 được dùng làm văn phòng để cất tài liệu giảng dạy và văn phòng phẩm, hai phòng ngủ ở tầng 2 được dùng làm phòng học. Bảng đen một cái từ lầu 1 dọn lên trên, còn một cái là từ doanh bộ mang đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-213.html.]

Giữa trưa, đi nhà ăn ăn cơm.

Nhóm quân tẩu đã nghe chị dâu mặt tròn nói về chuyện mở lớp học trên đảo, những nhà vốn nấu cơm ở nhà cũng sôi nổi đến nhà ăn, nhìn xem có phải thật không.

Cố Khanh Khanh cùng Khương Thắng đi tới, vừa nhìn thấy bọn họ, thanh âm thảo luận mồm năm miệng mười đột nhiên ngừng lại, chị dâu mặt tròn buổi sáng dẫn đầu mở miệng: "Chỉ đạo viên, anh nói muốn mở trường học, có phải hay không? Tôi đem Đại Mao, Nhị Hổ nhà tôi đến, chỉ đợi lời chắc chắn của anh."

"Đúng vậy, chỉ đạo viên, đứa nhỏ nhà tôi đến đảo hai ngày quậy muốn điên rồi, nên dạy dỗ thật tốt. Chúng tôi tin tưởng bộ đội, bất quá trên đảo hình như không có giáo viên tùy quân."

“Đúng vậy, không có giáo viên làm sao dạy? Khương chỉ đạo viên tự mình dạy sao?" Là chỉ đạo viên, ít nhiều có văn hóa.

Khương Thắng giơ tay ấn xuống, ra hiệu mọi người im lặng: "Tôi không thể phân thân, bằng không nhất định sẽ nguyện ý đảm nhận. Vị này là vợ của Sở doanh trường, đồng chí Cố Khanh Khanh, đã tốt nghiệp cao trung, để đồng chí ấy đến dạy bọn trẻ, mọi người không có vấn đề gì chứ?"

“Hả, vợ của Sở doanh trường đi học nhiều vậy sao?" Thím mặt tròn kinh ngạc nhìn cô gái thắt hai b.í.m tóc vẫn luôn ngồi góc tường ăn cơm: "Tôi không ý kiến, khi nào khai giảng, tôi đem con đưa sang."

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ngày mai!” Khương Thắng giọng nói đầy khí phách.

Ba cái hỗn thế ma vương nhà anh sẽ phải đi học hai đứa, dư lại đứa chưa dứt sữa, lực sát thương không lớn lắm.

Nhớ đến vấn đề khác, anh lại hỏi: "Còn vợ quân nhân nào của chúng ta biết chữ không? Một mình đồng chí Cố Khanh Khanh không dạy được nhiều trẻ con như vậy. Mọi người cùng chung sức để điều hành tốt trường học, sách giáo khoa thuyền vật tư đợt sau sẽ đem tới."

Nhóm chị dâu nhìn nhau, vò đầu bứt tai, bọn họ trong bụng không biết chữ, lúc nhỏ thì thả trâu, xuống đất, nấu cơm, giặt đồ, trong nhà nào có tiền đâu mà cho đi học?

Ngay lúc Khương Thắng đang lo lắng, một bóng người gầy gò trong góc đột nhiên đứng dậy: "Chỉ đạo viên, ở nhà tôi đã học xong năm hai trung học, ngài xem có thể được không?"

"Được chứ." Khương Thắng nói không chút do dự, "Vừa lúc ngày mai tập trung bọn trẻ lại đây, ấn tuổi tác phân thành 2 lớp, dưới 4 tuổi mọi người ở nhà tự trông, đủ tuổi mới đưa đi học."

Bằng không xem vợ Sở doanh trường thành người trông con, em ấy là có hảo tâm, không chấp nhận sự dày vò như vậy.

Chồng người ta là doanh trường, cha chồng là thủ trưởng quân khu. Nghe Sở Đại nói anh cả của người ta ở không quân quân khu phương Nam còn anh hai thì tòng quân ở Binh Đoàn Xây Dựng. Nghe nói cha còn là đội trưởng đội sản xuất.

Loading...