Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-03-26 19:55:25
Lượt xem: 19

“Vâng!" Cố Xán Dương đi vào phòng tạp vụ, cầm con d.a.o trong ống trúc, Sở Đại đang rửa bát, thấy trong bếp người ra người vào, không cần hắn vào hắn cũng đi theo vào.

“Anh trai, em giúp anh.” Hắn cầm con d.a.o cùn, từ bên cạnh lấy ra túi ớt khô.

Cố Xán Dương chỉ liếc mắt nhìn một cái, gật gật đầu.

Hai người ngồi trong phòng tạp vật, Sở Đại tha ớt khô vào Cố Xán Dương cứ thế băm băm.

Hai người đàn ông không nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng "đốc đốc đốc".

Cố Thanh Liệt phụ làm rau trộn, cắt trứng vịt muối ra, cắt nhỏ.

Trương Thúy Phân đau lòng trứng vịt đến không được: "Cháu đừng vậy mà cắt luôn cả vỏ, bóc vỏ ra trước đi, cắt mảnh như sợi bông là được."

Người Thời gia bước vào muốn hỗ trợ thì không có chỗ mà giúp, người Cố gia chen chúc đầy nhà bếp, cả Cố Thiết Chuy còn ngồi xổm trong bếp nhóm lửa.

Tất cả các món ăn đã chuẩn bị xong, Cố Tài đem mấy cái lồng hấp cơm ra, rửa sạch ba cái nồi to: "Bác cả, ngài thêm lửa nhiều chút, cháu muốn hầm gà."

Cố Thiết Chuy lấy từ trong túi ra điếu thuốc mà Cố Bảo đưa cho ban nãy, gắp mẫu than đỏ châm thuốc, hút một ngụm: "Yên tâm thêm dầu đi, đang canh lửa đây."

Híp mắt nhìn mấy chữ cái trên điếu thuốc, tuy là không đọc được nhiều xong vẫn nhận thức được mấy chữ đơn giản, là Đại Tiền Môn.

Thuốc lá ngon thế này, lúc trước thân thích của con dâu có được một hộp, nói là cần phiếu thuốc còn tốn thêm 3 mao 5, khoe khoang cả buổi, con dâu của ông từ nhà mẹ đẻ trở về cứ luôn nói thân thích kia miệng cứ nói về t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn, chỉ có cầm thôi, không châm hút, là muốn khoe khoang.

Nghĩ nghĩ ông cũng lấy một cây ra vắt sau tai.

Trong nháy mắt đã đến mười giờ rưỡi, có việc để làm tổng thấy thời gian quá nhanh, bọn họ ở trong nhà bếp nấu ăn không hề đủ thời gian. Cũng may Cố Tài quen tay, 12 món ăn hạ nồi, cho vào những chậu gỗ lớn, rồi dùng cái nắp gỗ đậy lên.

Chén đĩa đã chồng từng chồng bên cạnh, đợi đến giờ lành, ông nội Từ chủ hôn nói lời hay, đôi vợ chồng trẻ bái đường xong là dọn đồ ăn lên.

Cố Bảo mệt đến tê liệt, cười đến mặt đơ, từ 7h hơn đến hơn 10h lục đục người lớn mang theo trẻ con mang đến, mặt hắn cứng ngắc rồi, mong sao xong nhanh nhanh.

Hắn nhanh đi vào phòng bếp, đặt tay lên khung cửa, thò nửa đầu vào bên trong: "Anh ba à, 68 bàn sợ không đủ, em thấy có người hình như không phải đội sản xuất chúng ta."

Cố Tài sửng sốt: "Đã vào rồi à?"

Cố Bảo gật đầu: "Chính bọn họ báo tên."

Đây cũng không phải đến cọ cơm nha, Cố Tài gấp gáp vò đầu bứt tai, kết quả cào đến cái khăn lông.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Liền tính như thế này, em đi vào nhà chính tìm cha, anh cả, anh cả quen biết rộng, phỏng chừng là đến vì anh ấy đấy, bảo anh ấy ra tiếp đón. Còn có đi kêu Tiểu Hùng, Viện Triều sang nhà bên cạnh mượn thêm hai cái bàn tròn, thêm được càng nhiều chỗ càng tốt."

"Vâng, em đi ngay đây."

Cố Thiết Chuy đứng lên ghé vào cửa sổ liếc nhìn dòng người qua lại ngoài sân: "Lương thực đủ ăn không? Không đủ bác về nhà kéo thêm hai xe lại đây."

"Đủ ạ bác cả! Mà phải tiếp tục hấp thêm, lồng hấp không đủ." Nhà họ Cố lương thực nhiều, nhà họ dân cư nhiều, kiếm công điểm nhiều hơn nhiều nhà khác, chỉ là hôm nay là tiệc rượu, chắc là Cố gia mấy chục người về sau lặc lưng quần hai tháng ăn cám mì bánh bao.

“Chú trở về nhà lấy." Cố Thiết Thạch không biết từ góc nào chui ra tới, nói với cháu trai: "Cháu cứ an tâm nấu, có chuyện gì thì lên tiếng, đừng làm chậm trễ giờ lành."

"Vâng, chú nhỏ, chú kêu Vệ Quốc đi cùng về phụ chú ha."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-176.html.]

"Biết."

May mắn một điều, Cố gia trai tráng nhiều, ai nấy khỏe mạnh, siêng làm, hô một tiếng, lớp cháu sang nhà Cố Thiết Thạch xách mấy cái lồng hấp về, lại cầm thêm mấy cái chậu gỗ.

Đựng đồ ăn, đựng cơm chắc chắn không đủ.

Cố Kim đang nói chuyện với xã viên bên trong, nghe em trai nói có rất nhiều người lạ đến, hắn bước nhanh ra cửa: "Em ba nói thế nào? Đồ ăn có đủ không?"

"Anh ba nói người trong nhà chúng ta trước tiên đừng vào bàn, chiêu đãi khách đã, chúng ta trễ chút rồi ăn."

Cố gia không lên bàn có thể ra được rất nhiều đồ ăn.

"Được, em đi nói với bác cả, mấy chú, trưởng bối nhất định vào bàn, mấy anh em chúng ta cùng mấy đứa nhỏ thì chịu thiệt chút, buổi tối nhà mình làm một bữa ngon lành."

Ở nông thôn thường chỉ có bày tiệc buổi trưa, buổi tối sẽ gọi người thân qua để tiếp tục náo nhiệt, đồ ăn buổi trưa còn bao nhiêu thì canh đó mà chuẩn bị thêm.

"Em biết, anh trai, anh nhanh lên đi."

Cố Bảo vội vàng chạy vào bếp, Cố Kim thì gãi gãi đầu, nghĩ mãi không ra, đi nhanh vào trong sân.

Theo lý thuyết tính tính, người quen ở Thôn Đại Truân Tử và thôn Đại Câu Tử đều đến thì cũng chỉ tầm 400, trẻ con đi cùng không tính, thường là hai người lớn một đứa nhỏ ngồi chung.

Hoặc con nít đứng ăn, xấp nhỏ không có chiếm chỗ.

Hôm nay nhiều người đến hắn không ngờ tới, chỉ tính toán người hai thôn đều đến thôi.

“Cố Kim lại đây." Ông bác kêu hắn: "Cháu đến đây xem sổ đi."

Cố Kim sững sờ khi nhìn mọi người trong sân, tiếng gọi của ông bác làm hắn hoàn hồn.

"Cháu đến xem thử đi." Bác Cố cũng đau cả đầu: "Cuốn tập này ghi đầy luôn rồi, tính sơ qua hơn cả 1000 đồng nhiều, còn chưa tính người Cố gia."

Mỗi hộ hai đồng, 500 hộ là 1000, tới hơn 500 người.

Cố Kim hạ giọng, mờ mịt hỏi: "Ông ơi, ngài có thể nhận ra những người đó từ đâu đến không?"

“Chính cháu tự xem đi."

“Tạ Trường Hà, Tạ Viễn…” Hắn chợt hiểu ra, không biết là nên vui hay nên cười: "Đội sản xuất Hồng Kỳ?" Đội sản xuất của họ cũng từ hai thôn, thôn dân phần lớn là họ Tạ, từ một dòng họ.

"Mà không sao, may là đáp lễ chuẩn bị nhiều."

Ông bác Cố gia lắc đầu: "Đừng đi tìm, bọn họ gửi tiền mừng xong đã đi rồi, nói là đến dính chút không khí vui mừng thôi."

Kỳ thực là chối từ, biết là đến đột ngột, Cố gia không chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy."

Cố Kim cầm chặt quyển sổ, cảm thấy vô cùng nặng nề.

Tần Võ đi tới: "Này, vừa rồi đại đội Hồng Kỳ, cả đại đội Hồng Tinh đều tới gửi tiền mừng, bảo tôi chúc mừng cậu một tiếng."

"Ê đồ ngốc à?"

Thấy hắn thật lâu không lên tiếng, Tần Võ ưu nhã rút quyển sổ trên tay hắn ra: "Người ta là cảm ơn cậu mang theo bọn họ làm trạm phát điện. Vừa rồi đội trưởng đội sản xuất Hồng Kỳ hỏi tôi có phải đội chúng ta muốn thiêu lò gạch, hỏi có thể mang theo bọn họ cùng nhau làm hay không?"

Loading...