Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-03-26 19:55:23
Lượt xem: 11

Có người gác chân điểm điểm lên mặt đất: "Nghe đội trưởng nói sau này chúng sẽ mở một lò thiêu gạch, nếu có thể thành, toàn bộ nhà đội sản xuất chúng ta đều xây dựng lại, nghe có vẻ hao phí nhiều đấy!"

"Mặc dù đội sản xuất của chúng ta 500 hộ, nhưng người nhiều, hơn 8000 người lận. 8000 người ra trận thì tốn sức cái gì, xà nhà ra sau núi chặt, còn gạch cùng xi măng về sau chúng mình tự làm, người cũng là bản thân bỏ sức, tôi thấy chẳng tốn gì."

Có người cười nhạo: “Cậu là nóng lòng muốn được ở nhà mới đi đúng không?"

“Cậu không muốn à?” Tần Hổ cười đi tới, tìm một chỗ bên cạnh đống lửa ngồi xuống, mò mò hạt dưa: "Nhà tôi tuy là không dột, mà là nhà tranh, nào tốt bằng nhà gạch đỏ mái ngói đâu. Quanh đây đội sản xuất nào cũng là ở nhà tranh, chỉ có đội sản xuất phía nam giàu có mới ở được nhà gạch."

"Các người không muốn ở bên ngoài kiếm chút mặt mũi?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đội sản xuất vô địch trước kia đứng cuối cùng trong mười mấy đội sản xuất, không hề có cảm giác tồn tại, bây giờ đã khác rồi, vượt qua cả đội sản xuất Hồng Kỳ.”

Tinh thần được nâng lên, cái gì cũng muốn đua đòi.

"Hổ Tử, nghe cha cậu nói là đang bàn chuyện hôn nhân của cậu đúng không?"

Tần Hổ nhổ hạt dưa ra, cười nói: "Đúng vậy, bà mối khắp nơi đều nói đội ngũ sản xuất của chúng ta tốt, lương thực giàu có còn thông điện. Biết bao nhiêu người muốn gả con gái đến thôn chúng ta đó."

Người của thôn Đại Truân Tử sửng sốt một chút: "Có phải Vương Đại Hoa thôn các người giới thiệu?"

Vương Đại Hoa đến từ thôn Đại Câu Tử là cái người trên thông tinh văn dưới thông địa lý, cái miệng đặc biệt biết nói chuyện, nguồn tin cũng đáng tin cậy. Gió thổi nhẹ qua một cái thôi là đã biết.

Dù sao thì cũng đáng tin hơn nhiều so với Tiền Quế Hoa ở thôn của họ.

Tần Hổ gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay thím Vương cũng đến đây uống rượu, à ngồi cùng thím Triệu kia kìa."

Thôn dân nhìn sang, tính toán đi tìm Vương Đại Hoa để giới thiệu đối tượng cho con trai con gái trong nhà, nhìn thấy Tiền Quế Hoa đều phải dừng bước chân.

Chuyện này chỉ có thể sau lưng Tiền Quế Hoa nói thôi, người một thôn cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu cũng thấy, quá xấu hổ.

Tiền Quế Hoa thỉnh thoảng làm chuyện mai mối, mà đa phần là rảnh rỗi nói chuyện phiếm. Vì sao ư? Nhìn Tiểu Ngư còn chưa có đối tượng là biết.

Tìm Tiền Quế Hoa mai mối không đáng tin cậy.

Bản thân của bà ấy còn trông chờ người ta mai mối cho con cái nhà mình.

Mà phải nói Tiền Quế Hoa và Vương Đại Hoa cứ luôn so kè với nhau, giờ đến tìm Vương Đại Hoa trước mặt bà ấy ít nhiều có ý tứ vả mặt người ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-175.html.]

Có người đột nhiên thở dài: "Thật tiếc là nhà tôi không có con gái, bằng không gả vào nhà họ Cố, thanh niên trai tráng đều là người thành thật, kết thân với nhà họ quá yên tâm đi."

"Nhà tôi thì có con gái, mà có vẻ như nhà họ không vội tìm con dâu cho con mình hay sao á? Hàn Liên Tâm cứ ồn ào bảo Tiểu Hùng lớn rồi chưa có vợ, cô ấy lo lắng đến không ngủ được, các người nhìn xem, bộ dạng kia giống đang sốt ruột không?"

"Chắc là đè xuống xem có thể tìm được cô gái vừa ý không. Nhà bọn họ mấy chị em dâu tính tình đều tốt, nhiều năm còn chưa cãi nhau lần nào. Giờ mà mơ mơ hồ hồ mang một cô con dâu tính toán chi li rồi tính kế vào nhà, chẳng khác nào kiếm chuyện à?"

"Cũng là. Nói đến cùng có phúc khí là cô gái nhà họ Cố này, từ nhỏ đã được Cố gia yêu thương trong lòng bàn tay mà lớn lên, hai anh trai thương yêu vô cùng. Ở trong bộ đội tìm cho đối tượng tốt, tôi còn nghe nói, các người biết cha của con rể Cố gia có thân phận gì không?"

"À, tôi có gặp ông ấy vài lần. Nhìn tốt bụng lắm! Bên người còn đi cùng một thanh niên, hình như cũng là quân nhân."

"Trời ơi, nói cái gì mà đi cùng. Thanh niên đó là Cảnh Vệ Viên, người ta là thủ trưởng quân khu! Nhà họ Cố tính là có duyên phận, Thanh Liệt cùng con trai người ta ở chung một binh đoàn. Còn Xán Dương là cấp dưới của ông ấy."

Ngay lập tức có người hâm mộ: “Theo ông nói như vậy về sau Xán Dương có thông gia này chiêu cố rồi ha."

"Được rồi, đừng có nói vậy, Xán Dương nhà người ta làm phi công đã giỏi lắm rồi, các đội sản xuất khác biết đội chúng ta có một phi công lái phi cơ bao nhiêu là hâm mộ."

Cố Xán Dương đứa nhỏ này từ nhỏ đã đẹp trai nhất trong thôn, trưởng thành cũng tranh đua, nở mày nở mặt cho cả thôn.

"Này, nói đến hắn, hắn về rồi đấy, các người nhìn xem còn có thể nhận ra người không?"

Nghênh diện đến là nam nhân chân dài eo thon, ngũ quan đoan chính, có người cất tiếng gọi: "Xán Dương!"

Cố Xán Dương dừng lại, gật đầu nhẹ ý chào hỏi.

Sau đó đi thẳng vào nhà chính.

"Đứa nhỏ này, cái gì cũng ổn, mà tính tình lạnh nhạt ghê ha."

"Có bản lĩnh, lạnh nhạt tí thì sao? Hắn còn bay lượn trên cả bầu trời, tôi mà có đứa con trai như vậy, có nằm mơ cũng cười đến tỉnh.”

“Chú không phải có con gái sao? Chú?" Tần Hổ nắm một nắm đậu phộng.

“Thôi, người ta chướng mắt con gái nhà chú." Người đàn ông kia xua xua tay.

Cố Ngân đã làm rất nhiều khay bằng gỗ, sơn đỏ, để qua đêm, giờ chắc đã khô rồi, Cố Xán Dương mang mấy cái khay từ sân sau ra phòng bếp.

Phòng bếp ồn ào tấp nập nhất, Cố Ngân xắt rau mãi không ngừng, Cố Kim muốn giúp mà bị Cố Thiết Trụ đá vào nhà chính đón khách.

Trên đầu Cố Tài quấn lấy cái khăn lông, trên eo là quấn cái tạp dề Trương Thúy Phân sửa từ quần áo cũ, quay đầu kêu cháu trai: “Xán Dương, giúp chú ba bằm ớt đi, lấy cái con d.a.o cùn gác bên cái ống tre kia bằm là được."

Loading...