Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:06:06
Lượt xem: 20

Vợ của Cố Thiết Chuy dứt lời thì đứa con thứ hai đã đi ra châm pháo đốt, đến bên ngoài chuẩn bị châm lửa còn không quên nhắc nhở Cố Khanh Khanh: "Cháu ngoan, tránh xa ra chút."

Cố Khanh Khanh nấp bên cạnh Sở Đại, bịt tai bước vào trong sân khói cuồn cuộn.

Trong sân náo nhiệt hắn đi, bên này đi đến 20 người, huống chi trong nhà Cố Thiết Chuy con cháu cũng một đống lớn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi thời tiết se lạnh, mọi người thường thích ngồi ở bếp, Thời Như Sương đặt khoai lang bọc đường và những thứ khác mà mẹ chồng bảo chuẩn bị, cùng với hai cô con dâu Cố Thiết Chuy nói chuyện.

Cô con dâu thứ hai nhìn thấy Cố Khanh Khanh mang theo Sở Đại vào nhà chính, với tay gọi: "Như Sương à, con rể nhà em không tồi nha, hai thanh niên đi cùng kia đã có đối tượng chưa?"

Nhà mẹ đẻ có hai đứa cháu gái, vừa lúc kéo mai mối.

"Hình như là không." Thời Như Sương ngồi trước bếp lò, giúp thêm củi lửa: "Hai đứa nhỏ kia là người ở quân khu, hôn sự có tổ chức quản."

Vợ lão nhị thở dài: "Cũng đúng ha, bọn họ tham gia quân ngũ, chướng mắt nhà bình thường như chúng ta."

Thời Như Sương không biết phải nói gì, dứt khoát không nói.

Mọi người trong phòng chính của nhà Cố Thiết Chuy một lúc, nhấm nháp hạt dưa một lúc, sau đó đến nhà ông nội nhỏ, cuối cùng phân tán thành năm nhóm người, chia nhau đi từng nhà ăn cơm.

Cố Khanh Khanh mới đi ra ngoài một lát, trời lạnh quá chịu không nổi, khi trở về là đi thẳng vào nhà bếp nhóm bếp lửa nhỏ mang vào phòng. Sở Đại tiến vào cô đang ngồi bên bếp lò, bên bếp lò còn thả khoai lang khô, còn có quả quýt.

Trên chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh còn có hạt dưa và kẹo đậu phộng.

Sở Đại ngồi xuống ghế đối diện với vợ, cười: "Em không phải nói là ăn no căng sao?"

Cố Khanh Khanh không một chút chột dạ: "Em lại đói bụng nữa."

Nam nhân không nói gì, cứ như vậy nhìn cô, Cố Khanh Khanh chần chừ một chút, đem nửa quả quýt đưa sang.

Sở Đại lần này thật sự là cười.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi ăn sáng, mấy chị em dâu về nhà mẹ đẻ, Trương Thúy Phân đã thu xếp tất cả đồ đạc để con dâu mang về: "Đây là củ cải khô, còn đây là củ kiệu, còn có mấy miếng thịt khô cùng cá mặn, các con giống nhau, nhớ nhắn thông gia mùng 5 đến đây uống rượu mừng."

“Đã biết rồi mẹ." Thời Như Sương thu dọn đồ đạc, lôi kéo Cố Kim vẫn đang nói chuyện phiếm với Sở Uyên, cười cười với Sở Uyên: “Ông thông gia, anh yên tâm ở chỗ này ha, A Đại cùng chúng tôi đi về nhà ông ngoại ở một hôm, ngày mai trở lại."

"Được chứ!" Sở Uyên ước gì không thấy tên nhóc thối kia: "Tôi chỗ này có ít phiếu, ngày thường không dùng được, bà thông gia giúp tôi mang cho chú thím thông gia."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-154.html.]

Ông cũng nghe chuyện ở nhà ngoại con dâu, thổ nhưỡng cằn cỗi, nghĩ trong tay còn ít phiếu gạo phiếu thịt, vừa lúc trợ cấp.

Thời Như Sương từ chối một phen, hai người đưa đẩy, cuối cùng đành phải nhận lấy.

Cố Kim không có việc gì làm trong đội, hiếm khi có thể cùng vợ về nhà cha vợ, hắn cùng đội nói một tiếng, đồng thời mang theo nhóm người tiện đường đi lên huyện mua phân bón hóa học.

Cho nên thuận lợi đến được trấn trên.

Nhà mẹ đẻ Hàn Liên Tâm là ở tỉnh An Nam, không đi cùng xe, còn Thời Như Sương và Trương Vũ Tình nhà mẹ đẻ ngay thành phố bên cạnh, lên chuyến xe sớm nhất.

Bọn họ sáu người, hai vợ chồng Cố Kim, hai con trai, con gái và con rể.

Bán vé xe buýt vẫn là Trương Đại Hồng, khi nhìn thấy Thời Như Sương liền tiến lên chào hỏi: "Em gái, về nhà mẹ đẻ à?"

“Vâng, chị Đại Hồng, đây là tiền vé.” Thời Như Sương đếm tiền cho sáu người, còn trả tiền luôn cho cả sáu người nhà Trương Vũ Tình.

"Ây yo, đây là đối tượng của Khanh Khanh sao?"

Khi nhìn thấy bên cạnh con gái của Thời Như Sương là một cậu thanh niên xa lạ, hai người dựa vào nhau, buộc miệng Trương Đại Hồng hỏi ra thành tiếng.

"Đúng vậy, mấy ngày nữa kết hôn. Chị Đại Hồng, nếu trở về đội sản xuất Hồng Kỳ nhớ sang bên này uống rượu mừng."

“Nhất định nhất định.”

Thời Như Sương và Cố Kim ngồi ở phía trước, Trương Vũ Tình và Cố Ngân ngồi cách lối đi, Cố Khanh Khanh cùng Sở Đại ngồi sau lưng cha mẹ, còn Cố Thanh Liệt Cố Xán Dương cùng các anh em khác ngồi ở sau.

Trương Đại Hồng thu tiền vé xong nhìn thấy mấy thanh niên tinh thần phấn chấn đằng sau thì hai mắt sáng ngời.

Hai thanh niên thân hình thẳng tắp, nhìn là biết quân nhân, còn có phần quen mắt nữa, nhìn kỹ kinh ngạc hỏi: "Thanh Liệt?"

“Vâng, là cháu thím." Cố Thanh Liệt cười toe toét: "Thím còn nhớ rõ cháu nha."

Trương Đại Hồng cười khan: “Đúng vậy, đã lâu không gặp được cháu, mấy năm nay ở bộ đội tốt không cháu?"

Sao có thể không nhớ rõ, thằng nhóc này còn cùng con trai cô đánh nhau một trận tơi bời khói lửa.

"Khá tốt." Cố Thanh Liệt cái hay không nói, nói cái dở: "Thím à, Tiểu Cốc giờ công tác ở đâu?"

Loading...