Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-03-25 23:05:55
Lượt xem: 17
Triệu Ngư đang trò chuyện với mẹ Tiền Quế Hoa trong bếp: "Mẹ ơi, đối tượng mà Khanh Khanh tìm tướng mạo tuấn quá, con về sau cũng dựa theo tiêu chuẩn này tìm mới được."
Tiền Quế Hoa đang rửa nồi: "Triệu Ngư, chúng ta không thể trông mặt mà bắt hình dong được, con xem Trương gia Trương Bất Phàm lớn lên cũng đâu tồi, kết quả thường xuyên trộm cắp."
Triệu ngư nhỏ giọng nhắc nhở: “Mẹ chú Bất Phàm không phải đã thay đổi rồi sao?"
Tiền Quế Hoa nheo mắt: "Tiểu Ngư con nói mẹ nghe xong, có phải nhìn trúng thanh niên trí thức nào rồi đúng không? Ngoài mấy thanh niên Cố gia, diện mạo tuấn tú chỉ có ba thanh niên trí thức bên kia mà thôi."
“Nào có!" Triệu Ngư cãi lại: “Con chỉ là thuận miệng nói muốn tìm một người đẹp trai như Khanh Khanh thôi, sao mẹ nghĩ vớ vẩn đến cái này?"
“Thật không?” Tiền Quế Hoa bán tín bán nghi: “Mẹ không có ý gì khác, mấy thanh niên trí thức kia cũng khá tốt, làm việc nhanh nhẹn, người không có tật xấu, chỉ có một điều bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ về thành, ở trong thôn chúng ta không bao lâu, sau này xa cách, xa mặt cách lòng, có khả năng một đi không trở lại."
"Con xem Khanh Khanh đi, đối tượng người ta muốn đi trú đảo, người ta cũng phải đi theo đấy? Con nếu tìm thanh niên trí thức hoặc là cùng hắn trở về thành hoặc làm hắn lưu lại trong thôn, mẹ thấy đám thanh niên trí thức kia tâm tư lớn, sợ là không thể ở lại thôn Đại Truân Tử chúng ta đâu."
Triệu Ngư nghe xong muốn giải thích: "Mẹ, con thật không có ý tứ này đâu."
Tiền Quế Hoa nói: "Được rồi, được rồi, Khanh Khanh gọi con kìa, chạy nhanh ra ngoài đi, không cần nhóm lửa nữa, nơi này không cần con, hai chị em tụ lại nói chuyện đi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Gần đây cô sinh ra nghi ngờ, từ khi con gái tiếp nhận việc ghi công điểm của Khanh Khanh thì càng ngày đi càng gần với nhóm thanh niên trí thức, hơn nữa con gái đã đến tuổi cưới hỏi rồi. Nam thanh niên trí thức tướng mạo đoan chính, khí chất cũng tốt, trên người có phong thái văn hóa, cô sợ con gái tiếp xúc lâu dài rơi vào trong đó.
Nhưng đó chỉ là nghi ngờ thôi, nếu con gái thích quá thì cô chẳng có cách.
Vì Cố gia đối xử với Cố Khanh Khanh như bảo bối, làm thôn Đại Truân Tử và thôn Đại Câu Tử cũng khá thích con gái, trọng nam khinh nữ cũng có mà không quá nghiêm trọng như đội sản xuất khác.
Cố Khanh Khanh gọi Triệu Ngư mấy lần Triệu Ngư mới từ phòng bếp ra tới, miệng oán giận lẩm bẩm: "Lạnh quá, Tiểu Ngư, cậu nhanh nhanh chút đi."
“Đến đây, đừng nóng vội, tớ về phòng đổi đôi giày bông cái." Triệu Ngư đang mang giày vải mỏng, ở trong phòng bếp sưởi ấm thì không lạnh, ra ngoài chơi phải mang thêm giày bông.
Cô đợi khoảng năm phút sau người mới đi ra, Cố Khanh Khanh quấn quanh cổ là khăn quàng màu đen thím Dư đan cho cô, khăn quàng cổ của cô màu đỏ ở dưới đáy hòm, lười lật lên quá.
Đầu gần như rụt vào bên trong áo bông, cũng may có khăn quấn quanh.
Nhìn thấy cô như vậy, Triệu Ngư bậc cười: "Thời gian lạnh nhất đã qua, giờ đã là mùa xuân, sao cậu vẫn sợ lạnh như vậy?"
Cố Khanh Khanh đi bên cạnh cô bạn, đi về hướng nhà chú Tần: "Rét tháng ba, cậu với thím Triệu ở trong bếp nói cái gì vậy? Lẩm nhẩm cả nửa ngày không chịu ra ngoài."
“Tớ nói tớ muốn tìm đối tượng giống Sở Đại nhà cậu, đẹp trai. Mà mẹ tớ thì cứ tưởng tớ coi trọng thanh niên trí thức trong đội, cảm thấy không được, sợ người ta về thành không cần tớ nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-149.html.]
Cố Khanh Khanh kinh ngạc: "Vậy cậu thích sao?"
Triệu Ngư do dự hồi lâu không nói ra nguyên cớ, Cố Khanh Khanh gần như hiểu ra.
"Là người nào thế? Anh Mạnh Nam? Hay Trương Thanh hay là Vu Chính Phong?"
"Này đừng trêu, tớ không phải thích." Ngón tay Tiểu Ngư nhét vào trong túi véo véo: "Chỉ cảm thấy, người đẹp trai, mà tính cách cũng tốt nữa."
Cố Khanh Khanh hiểu ra: "À, là anh Mạnh Nam nha."
"Ủa? Sao cậu đoán ra được."
"Tính cách tốt chỉ có anh Mạnh nam, hào hoa phong nhã, lễ phép. Còn anh Trương Thanh kỳ thuật có chút lãnh đạm. Còn anh Thừa Phong thì tính cách khá thoải mái."
"Thím Triệu không phải quá phản đối đâu, đúng không?"
“Ừ, thật không có, mẹ tớ chỉ lo lắng thôi." Triệu Ngư dựa gần vào người Cố Khanh Khanh: “Cậu lúc trước sao có dũng khí lớn thế? Dám chạy đến Binh Đoàn."
Cố Khanh Khanh chớp mắt: "Bởi vì anh ấy đẹp."
Thấy Triệu Ngư bộ dạng muốn đ.ấ.m cô, Cố Khanh Khanh cười cười, tâm sự thật lòng: "Bởi vì tớ biết, anh trai tớ khẳng định đã mở đường cho tớ trước rồi, bằng không sẽ không kêu tớ sang đó."
Sau này cô đã hỏi Cố Thanh Liệt về vấn đề này, Cẩu Đản không phải cái gì cũng chưa làm, anh ấy có điểm đáng tin cậy.
Anh ấy cảm thấy Sở Đại khá tốt, em gái sẽ thích nên cố ý trước mặt Sở Đại vô tình cố ý nhắc đến em gái nhiều lần, chuyện còn nhỏ rồi ít chuyện vụn vặt đều nhắc đến.
Có anh trai mở đường rồi, cô đến hành động càng tiện hơn nữa.
Bản thân cô cảm thấy cô len lỏi vào được tim Sở Đại có lẽ bởi vì cô truyền m.á.u cho anh ấy, anh ấy từ từ động tâm với cô. Chuyện này do cô đoán, cô không hỏi qua nên không quá xác định.
Triệu Ngư gãi đầu: "Vậy thì khó cho tớ quá đi. Tớ nghe chị Viên Viên bảo cha mẹ anh Mạnh Nam là công nhân ở trong thành, điều kiện gia đình tốt lắm, chờ anh ấy về, nhà anh ấy sẽ an bài cho anh ấy một cô gái trong thành."
"Cậu đâu có kém cạnh đâu."
Cố Khanh Khanh nhìn cô bạn thân: "Nếu xác định có hảo cảm thì thử chút xem sao, xem thử anh Mạnh Nam đối với cậu có phần tâm tư kia hay không?"
“Tiếc là mấy ngày nữa tớ về quân khu phương nam rồi, sau đó đi đảo, không giúp gì được cho cậu."