Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-03-25 23:05:12
Lượt xem: 26

Lên bờ rồi thấy Sở Đại còn đang mò ốc đồng, hắn dứt khoát ở bờ sông kẹp cua.

Hôm nay đồ ăn đầy đủ, một năm sung túc rực rỡ, buổi chiều Chử Chiêu đi đón anh trai về lại nhờ họ mua ít pháo đốt về cho vui nhà vui cửa.

Con cua cực lớn, ngo ngoe hai cái càng hung thật sự, sợ chúng nó kẹp c.h.ế.t tôm cá cho nên Cố Thanh Liệt dứt khoát ném sang chỗ cái thùng của Sở Đại, hai anh em chừng 7h về đến nhà.

Còn chưa tới giờ cơm, Cố Thiết Trụ làm xong tào phớ, Sở Uyên ôm cái chén bên cạnh chờ ăn.

Bé gạo chạy loanh quanh trong sân, Cố Tài đem mấy con cá dư lại đều xử lý, mang một con ném sang bên cạnh, bé gạo thoăn thoắt chạy lại ngậm đi.

“Anh trai, đừng có ôm mấy cái khúc gỗ của anh nữa, lại đây giúp em bóc củ năng này đi, lát nữa em làm thịt viên." Cố Tài quay sang nhờ anh hai, cái việc tỉ mỉ này cả Cố gia chỉ có anh hai kiên nhẫn làm được thôi.

Cố Ngân ừm, buông cái bào xuống, đến giếng rửa tay ngồi bên cạnh Cố Tài, trầm mặc không nói gì gọt vỏ củ năng.

Cố gia một mảnh khí thế, Cố Hùng từ kho thóc mang ra một túi hạt kê, đặt ở sau xe đạp muốn đi chỗ nghiền gạo xát gạo.

Trương Thúy Phân bước ra dặn dò cháu trai: "Tiểu Hùng trở về đừng quên sang chỗ xưởng ép dầu mang mấy thùng dầu hạt cải về, chú ba chiên thịt viên cần dùng."

Năm nay cây cải dầu thu hoạch được một vụ, bởi vì Cố Kim đem toàn bộ ruộng đều bón thúc, thổ nhưỡng phì nhiêu, cỏ còn cao hơn đầu người, cải dầu càng được mùa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai ngày trước, toàn bộ phụ nữ thu hoạch cải dầu rồi mang đi xưởng ép dầu, toàn bộ đội sản xuất mỗi hộ phân được hai thùng dầu hạt cải, 15 cân một thùng.

Hơn 500 hộ dân, đây không phải là một con số nhỏ.

Mọi việc ra vào trong đội đều được ghi lại sổ sách, một li không kém, một năm trôi qua cuối cùng bận nhất là kế toán đại đội, bàn tính của Toán Bàn đánh đến kêu leng keng. Tần Võ chia cá xong cũng nghỉ ngơi, nhẹ nhàng nhất lại là đội trưởng Cố Kim.

Hai ngày nay Cố Kim không chịu đi bộ, hơn 10m thôi là phải chạy xe đạp, bị Tần Võ chê cười rất nhiều lần.

“Đã biết." Dùng dây thừng cột túi hạt kê chắc lại, Cố Kim đẩu đầu xe, Cố Hùng ở phía sau đỡ túi, hai chú cháu đi xát gạo.

Sở Uyên ở trong bếp ăn tào phớ, nồng đậm vị đậu nành làm hắn nhớ lại hồi ức khi còn nhỏ, mẹ hắn làm tào phớ, giống y cái hương vị này.

Uống một lần hai chén, Cố Thiết Trụ thu cái muỗng: "Cháu thông gia, đừng uống no căng bụng, còn phải ăn sáng."

Sở Uyên thoải mái cười to: "Chú à, hai chén tào phớ, đủ no bụng rồi."

Hai ngày nay, Cảnh Vệ Viên ở Cố gia ăn uống ngon lành hơn bộ đội nhiều, mặt mày cũng tươi cười rạng rỡ.

Cố gia tính tình tốt, rất tốt với hắn, ăn cơm là cùng nhau ăn, nhiệt tình gắp thịt vào chén hắn.

Hắn cũng phải thầm thán phục người Cố gia thuần phác phúc hậu, nghĩ thầm thông gia của thủ trưởng thật sự tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-139.html.]

“A Đại, Thanh Liệt, đừng có lăn lộn nữa." Thấy hai cháu trai xách thùng cá tôm về, Trương Thúy Phân cười đến mắt cong thành hình vòng cung: "Bên ngoài lạnh để đây là được, hai anh em vào bếp sưởi ấm ăn tào phớ, đường trắng trên bếp hai đứa tự thêm ha."

"Vâng, bà nội chúng cháu đi liền."

Cố Thanh Liệt đổ tôm cá từ trong thùng gỗ vào cái chậu bự hơn, Sở Đại thêm nước vào, cá tôm vẫn còn sống, tung tăng nhảy nhót.

"Được rồi ăn sáng trước đi."

Sở Đại để gáo nước xuống: "Tớ đi xem Khanh Khanh đã đậy chưa?"

"Mới mấy giờ, để cho nó cơm nóng là được, nó không dậy sớm đâu, tham ngủ lắm." Cố Thanh Liệt nhấc chân vào phòng bếp, quay đầu: "Này, tới hay không? Không tới, tớ ăn trước."

“Cậu ăn trước đi." Sở Đại xua tay, tự mình đi về phòng.

Cố Khanh Khanh còn ôm chăn ngủ khò khò, Sở Đại ngồi ở mép giường, giơ tay nhéo nhéo mặt vợ.

Cố Khanh Khanh dụi mắt ngây thơ tỉnh dậy: "Mấy giờ rồi anh?"

Sở Đại nhìn đồng hồ: "Bảy giờ năm rồi, nhanh dậy ăn tào phớ, đừng tham ngủ."

Cố Khanh Khanh "vâng", ngồi dậy, nằm trên vai Sở Đại cọ tới cọ lui cả mười phút mới rời giường.

Cả nhà ngồi vào bàn đã bảy rưỡi sáng, Cố Hùng và Cố Kim cũng đã xát gạo về.

Buổi sáng ăn tào phớ đủ no, nên giờ tùy tiện ăn vài miếng cho chắc bụng.

Mì sợi thơm ngào ngạt là sở trường của Hàn Liên Tâm, còn có một nồi khoai tây hầm xương, một cây xương lớn chừng 2 cân thịt, trong lúc hầm còn làm thêm ít bánh bột ngô.

Cố Khanh Khanh xuống bếp đem cá hầm ớt đông lạnh đến, cô thích ăn dạng canh cá kết đông lại như này.

Thời Như Sương múc củ cải chua, củ kiệu ra chén, lại thêm rong biển mang từ phương nam đến làm thành món rau trộn ăn kèm, còn cả một đĩa dưa muối, ăn với màn thầu, bánh bột ngô là ngon nhất.

Sở Uyên vốn tưởng ăn tào phớ đủ no rồi, mà nhìn mì sợi cùng xương hầm, không tự giác cầm chén đũa lên.

“Thông gia đừng khách khí, ăn thoải mái đi." Cố Kim khờ khạo cười, gắp khối xương dính nhiều thịt đặt vào chén Sở Uyên.

"A Chiêu, A Hũ, hai đứa nhỏ này cũng ăn đừng có thất thần nữa, nhanh ăn đi thời tiết lạnh đồ ăn mau lạnh, không ăn no sẽ mau đói. Buổi trưa ở đây ăn trưa trễ, 2h mới ăn, mọi người ăn nhiều chút, trong nồi còn có."

Chử Chiêu cùng Cảnh Vệ Viên nhìn nhau, bưng chén mì lên húp soạt soạt.

Cố Thanh Liệt múc cho chính mình một chén mì xương lớn. Thấy Cố Khanh Khanh đang nhấp từng ngụm mì nhỏ, hắn quay sang nói nhỏ: "Em gái này, đều là người trong nhà, đừng có rụt rè."

Cố Khanh Khanh liếc anh trai một cái, gắp cho anh ấy một que xương trần trụi: "Anh trai ăn đi, đừng có đụng vào em, được không? Anh trai?"

Loading...