Ngọc Châu nhiều tức đến .
Nhìn những bộ quần áo bẩn liên tục, khuôn mặt non nớt của Đàm Ngọc Linh đột nhiên xuất hiện một nụ âm u.
“Sẽ lúc bà hối hận.”
Chớp mắt đến ngày đứa trẻ đầy tháng, hai chị em cũng tự do.
Ngay khi hai cô rời , Tần Quế Lan tự tay nấu cơm. khi bà bếp, mới phát hiện rằng còn một thanh củi nào!
Trong sân phơi đầy quần áo, hầu như là tất cả quần áo của nhà bà. Tất cả đều nhỏ nước, rõ ràng là vắt kỹ.
Tần Quế Lan tức giận đến phát điên, mở tủ bát xem, ngoài một ít khoai lang, còn gì cả, ngay cả xà phòng giặt quần áo cũng còn.
Hai đứa c.h.ế.t tiệt!
Bà mua mấy chục quả trứng mà giờ mất sạch! Chuyện xong! Tần Quế Lan tức giận đến mất lý trí, thậm chí kịp chải đầu, lập tức lao ngoài.
Dọc đường gặp mấy , thấy bà tránh né như thường lệ mà còn hỏi han sức khỏe của bà . Đây là điều từng .
Lửa giận trong lòng Tần Quế Lan dần dần thế bởi sự nghi ngờ, cho đến khi bà thấy cô con gái lớn đang phân phát trứng gà cho từng nhà, bà mới chợt hiểu. Thảo nào hôm nay những đó đối xử với bà t.ử tế như , ăn trứng gà của bà thì t.ử tế !
“Con ranh con!”
Đàm Ngọc Linh mỉm đầu , hề chút sợ hãi áy náy.
“Dì họ, cháu phân phát hết trứng gà . Dì sinh con trai cũng nên để hàng xóm chung vui chứ.”
Tần Quế Lan xong thì ngẩn , đột nhiên cảm thấy hợp lý. Những năm qua, bà bao nhiêu lời đàm tiếu trong làng, đều bà sinh con trai. Giờ đây, bà sinh con trai, đương nhiên để những kẻ buôn chuyện .
Nghĩ đến vẻ mặt của những từng bà sinh con trai khi nhận trứng gà, bà liền cảm thấy thoải mái.
Vài chục quả trứng gà bỗng nhiên còn đáng tiếc nữa.
“Dì, dì còn việc gì ? Nếu việc gì thì chúng cháu về đây. Ở nhà còn một đống việc.”
Tần Quế Lan hừ lạnh một tiếng.
“Việc trứng gà tính toán với chúng mày nữa, nhưng tao hỏi củi và xà phòng trong nhà tao ??”
Đàm Ngọc Linh lập tức lộ vẻ mặt như thể bà .
“Dì luôn chê cơm lạnh, còn đòi nước nóng liên tục ? Củi tất nhiên là đốt hết . Còn xà phòng thì khỏi , quần áo giặt sạch phơi khô bao lâu bẩn, giặt , nên dùng hết . và Ngọc Châu giặt đến tay mềm nhũn, hôm nay thậm chí vắt nổi quần áo.”
Tần Quế Lan: “….”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/77.html.]
Bà thể gì thêm.
Cơm là do bà tự khó dễ, quần áo cũng là do bà tự bẩn. ! Quần áo chỉ dính chút bụi, lấy nước rửa qua là , mà dùng hết xà phòng!
Quả nhiên là hai đứa phá của.
Tần Quế Lan tìm lời nào để , chỉ thể trừng mắt hai cô gái một cái tức giận về nhà.
Ngọc Châu ngưỡng mộ chị cả, họ phá hoại nhiều thứ trong nhà như mà hề chuyện gì xảy .
Đàm Ngọc Linh nắm tay em gái, vui vẻ vô cùng.
Kể từ , Tần Quế Lan bao giờ tìm đến họ nữa. Một mất nhiều thứ như , ai họ sẽ phá bao nhiêu.
Khi Đàm Ngọc Linh dạy Đàm Ngọc Dao giày, cô kể cho cô về cách họ đốt nhiều củi và dùng nhiều xà phòng như thế nào. Đàm Ngọc Dao đến đau bụng. Người dì hai đúng là chịu thiệt một chút mới thế nào là đau lòng.
“Chị , đốt nhiều củi và dùng nhiều xà phòng như , em đau lòng c.h.ế.t . Đây là đầu tiên em chuyện như . trong lòng em cảm thấy thoải mái.”
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
“Đương nhiên là thoải mái , bà hành hạ em bao nhiêu năm.”
Đàm Ngọc Dao cẩn thận nhét bông giày, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
“À đúng , còn một tháng nữa là Tết . Nhà các em chuẩn đồ Tết thế nào ?”
“Thì cũng thôi, tiền thì , nhưng phiếu thì khó kiếm. Bà nội năm nay là năm đầu tiên chúng em ăn Tết sung túc, nhất định . Mấy ngày nay bà nhờ khắp nơi để lấy phiếu thịt, phiếu đường. Em bảo bà cần, nhưng bà .”
Đàm Ngọc Linh cảm thấy những thứ đó cũng , cuộc sống bây giờ là điều mà đây cô dám mơ tới.
Vào thời điểm năm ngoái, cô chỉ thể mặc vài bộ quần áo mỏng, và việc liên tục. Còn bây giờ, cô thể mặc quần áo ấm áp, và cùng các bạn nhỏ giường giày.
Cô hài lòng .
Đàm Ngọc Dao thở dài:
“Đó là vì bà nội thương các em đấy. Em bảo bà nội đừng nhờ nữa, chị nhiều phiếu thừa, thể chia cho các em một ít. Nhà chị chỉ ba , cũng dùng hết. Chị gái nuôi ở thị trấn giỏi kiếm đồ, cho chị ít.”
Ban đầu Đàm Ngọc Linh định từ chối, nhưng khi câu cuối cùng, cô lập tức đồng ý. ‘Chị gái’ của Ngọc Dao thật sự giỏi. Trong vài tháng qua, chị giúp họ bán nhiều đặc sản rừng, giúp họ tích góp một khoản tiền kha khá.
Cô tin tưởng khả năng của ‘chị gái’ .
Đàm Ngọc Dao thực sự nhận một chị nuôi ở thị trấn, chính là Phương Hiểu Vân. Hai đó giao dịch vài , càng trò chuyện càng hợp , nên quyết định nhận chị em nuôi.
Sau , mỗi đến thị trấn sẽ lý do, mang chút vải hoặc thịt về làng cũng cớ.
Thật .