Phùng Tam Muội hổ kéo khóe miệng, gượng: "Cửa đóng kín, hai gì trong đó."
"Vậy mà thím còn truyền tin như thật?! Những gì thím cứ như tận mắt chứng kiến , còn tưởng thím mắt thần cơ đấy!"
Đàm Ngọc Dao dứt lời, vài phụ nữ xung quanh bật . Phùng Tam Muội đến mức mặt đỏ bừng, phản bác: "Nếu hai gì, cô cho cháu trứng gà? Còn cho hẳn ba quả. , ai trong các sẵn sàng cho ba quả trứng gà ngoài chứ?"
Câu cuối cùng bà hỏi mấy phụ nữ xung quanh. Họ đồng loạt gật đầu tán thành.
Con cái trong nhà còn tiếc cho ăn, chỉ để dành đổi lấy chút tiền. Làm thể đem cho ngoài?
Lời Phùng Tam Muội vẻ hợp lý.
Đàm Ngọc Dao chống trán .
"Theo cách thím , tuần khi xuống núi Lương Sơn Nhỏ, còn thấy thím từ…"
Cô hết câu, Phùng Tam Muội nhận , cuống quít lao lên định bịt miệng Đàm Ngọc Dao. tay bà sờ mó ở chuồng heo, Đàm Ngọc Dao để bà chạm . Cô giơ tay giữ chặt bàn tay đang đưa tới.
"Đau! Đau! Buông !"
Phùng Tam Muội bóp đến mức kêu ré lên, ngờ sức lực của Đàm Ngọc Dao lớn như .
Mọi xem đều ngửi thấy mùi scandal, chăm chú Đàm Ngọc Dao với vẻ phấn khích, chờ cô tiếp tục tiết lộ.
Ban đầu, Đàm Ngọc Dao định bắt nạt ai, chỉ đến cảnh cáo Phùng Tam Muội. Ai ngờ bắt gặp bà bịa đặt lung tung. Nói lý lẽ với loại là vô ích, chỉ thể tìm điểm yếu của bà .
Tuần , cô lên núi kiếm củi, trời tối nên nhanh hơn một chút. Dưới chân núi một hộ gia đình, là một đàn ông độc què chân từ nhỏ, sống cô độc ở rìa làng.
Khi ngang qua nhà đó, cô tình cờ thấy Phùng Tam Muội bước , tay cầm một chiếc giỏ, mặt đầy nụ .
Lúc đó cô nghĩ nhiều, mãi đến hôm nay khi Phùng Tam Muội nhắc đến việc Đường Nghị Dương và cô ở trong phòng, cô mới nhớ .
Chuyện giữa cô và Đường Nghị Dương, cùng lắm chỉ là do tuổi trẻ hiểu chuyện. nếu chuyện của bà lộ thì đơn giản như .
Đàm Ngọc Dao đẩy mạnh Phùng Tam Muội đang kêu đau, bà với ánh mắt đầy ý nghĩa. Phùng Tam Muội đương nhiên hiểu ý đó, nếu hôm nay giải quyết rõ ràng, cô sẽ dùng chuyện của bà để chống chế.
"Thực hôm nay chẳng thấy gì cả, chỉ tình cờ gặp thằng cháu béo của đường, hướng thì hình như từ nhà cô ."
Lời trái ngược với những gì bà từng đó, xung quanh lập tức hiểu , Phùng Tam Muội đang dối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/59.html.]
"Thực thím đoán đúng, thực sự từ nhà . là trai nhờ bắt vài con cua ở suối về cho . Nếu tin, bây giờ hãy về nhà , mấy con cua vẫn còn đang phun bọt trong chậu đấy."
Đàm Ngọc Dao quyết định thẳng chuyện.
Lúc , những xem cảm thấy hổ. Người đường đường chính chính, còn họ nghĩ cho . Cảm thấy thú vị nữa, dần dần giải tán, ai về nhà nấy.
Chỉ còn Đàm Ngọc Dao và Phùng Tam Muội ở chuồng heo. Không bao nhiêu ngày dọn dẹp, mùi hôi thối thật sự khó chịu. Đàm Ngọc Dao định ngoài tiếp, nhưng Phùng Tam Muội tưởng cô bỏ , vội vàng chạy lên chặn cô .
"Cháu gái Dao, hôm đó cháu thấy gì, chắc chắn cháu sẽ ngoài chứ..."
"Tính rảnh rỗi như thím, khác. Nếu cháu thì từ lâu , còn đợi đến hôm nay ?"
Thấy sắc mặt Đàm Ngọc Dao giả dối, Phùng Tam Muội thở phào nhẹ nhõm. trong lòng thêm phần bực tức vì nắm thóp, mặt vẫn cố nặn nụ .
Nụ đó trông thật giả tạo.
Đàm Ngọc Dao ngoài, nhưng trở .
"Thím Phùng, cháu nghĩ thím về việc hình dáng tương tự hợp thành đôi cũng lý. Nhìn những con heo trong chuồng mảnh mai ."
Phùng Tam Muội: "??? "
Đợi xa, bà mới nhận , cô gái đó đang mắng . Giận dữ ném mấy hòn đá chuồng heo, khiến lũ heo con kêu ầm ĩ.
Lần , Phùng Tam Muội dám ngoài buôn chuyện nữa. Đàm Ngọc Dao hài lòng trở về nhà.
Nhân vật chính thứ hai của câu chuyện đang giường, đếm đếm mấy quả trứng gà. Mặc dù chỉ ba quả, nhưng đó là hy vọng để rời khỏi đây.
Khi tích đủ 50 quả, sẽ mang chúng đến hợp tác xã đổi tiền. Cậu sẽ tích góp hết, tìm hiểu địa hình nơi , rời .
Trong nửa tháng qua, Đường Nghị Dương cố tình tỏ cam chịu, đ.á.n.h lừa cả nhà họ Phùng. Làm thể ở nơi nghèo đói, thiếu thốn .
Ba quả trứng gà hôm nay chính là vốn đầu tiên để trốn thoát.
Cô gái Đàm Ngọc Dao, lúc đưa trứng gà thậm chí chớp mắt, hề tiếc nuối. Xem những lời đồn trong làng là thật.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Nếu là đây, sẽ khinh thường loại con gái , gặp còn mắng c.h.ử.i vài câu. bây giờ thể, một hào phóng như , cả làng cũng tìm mấy . Vẫn đáng để kết giao.