Đàm Dục Dân đang lo lắng ở nhà, chạy cửa chờ, về phía ngã ba, trong lòng hồi hộp.
Cuối cùng thấy tới từ ngã ba, thấy là Ngọc Linh liền mừng rỡ, dậy định bước tới, thấy một phụ nữ lạ mặt.
Người đang cúi đầu chuyện với con gái, nụ nghiêng nghiêng khiến Đàm Dục Dân thần hồn điên đảo. Khi thấy đứa trẻ trong lòng bà, ông lập tức tỉnh táo .
(Từ chương ngôi ba của bà ngoại Ngọc Dao tức Phương Triêu Đệ đổi từ cô-bà nha độc giả)
Trên mặt chút hổ.
Ông vội vàng thu hồi ánh mắt, bà nữa, thấy con gái đang , trong lòng nhẹ nhõm.
Trương Tiểu Lệ gặp Đàm Dục Dân liền kể chuyện đường.
"Chị Phương , là nuôi của Dao Dao, Dao Dao ôm chặt lấy buông. Không còn cách nào khác nên để cô đưa Dao Dao về. Nhớ cảm ơn cô thật , về đây."
"Chị Trương, thật sự phiền chị, cảm ơn chị!"
Sau khi Trương Tiểu Lệ , Đàm Dục Dân vội vàng cảm ơn Phương Chiêu Đệ.
Phương Chiêu Đệ cảm thấy thoải mái, đưa tới nơi, bà cáo từ rời .
"Đừng !"
Đàm Ngọc Dao hai mắt ngấn lệ, bà ngoại 'cha'. Bộ dạng đáng thương, ai cũng nỡ lòng.
Đàm Dục Dân suy nghĩ một chút, Phương Chiêu Đệ hỏi: "Hay là, tối nay cô ở . qua nhà chị Trương ngủ nhờ một đêm, để con bé ở bầu bạn với hai ."
Lời khiến Phương Chiêu Đệ thêm vài phần thiện cảm với cha của con gái nuôi.
Đàm Ngọc Dao thúc giục bà đồng ý, Phương Chiêu Đệ cưỡng , gật đầu đồng ý.
Trong nhà thêm một phụ nữ quả nhiên khác hẳn, chẳng mấy chốc sân quét sạch, khói bếp cũng bay lên.
Con gái chơi đùa vui vẻ với đứa nhỏ, Đàm Dục Dân phát hiện ánh mắt luôn tự giác hướng về phía nuôi của con gái. Ông tự mắng là kẻ lưu manh, ăn cơm xong liền trốn ngoài.
Không còn lạ, Đàm Ngọc Dao chuyện với bà ngoại thoải mái hơn nhiều. Chỉ là khi bà kể tình huống gặp gỡ, trong lòng cô chút giật .
Bà đầu tiên gặp cô cũng là cô ôm bà gọi là bà ngoại, còn gọi Tiểu Oánh Oánh là .
Chỉ riêng điểm , Đàm Ngọc Dao nghi ngờ. Cô nhớ buổi sáng tìm thấy thứ gì đó trong vỏ gối, thói quen cất đồ trong vỏ gối là của cô. Còn món dưa cải chua, cũng giống như tay nghề của cô.
Chẳng lẽ cô sớm xuyên qua ? Bị thương ở đầu mất trí nhớ?
Nghĩ đến đau đầu, cũng nghĩ . Đàm Ngọc Dao phòng xem xét.
Buổi sáng để ý, bây giờ kỹ, quả nhiên thấy điều kỳ lạ.
Đồ đạc trong phòng tuy ít, nhưng đều sắp xếp theo sở thích của cô.
"Ngọc Dao! Ngoài cửa tìm con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/118.html.]
"Đến ngay!"
Đàm Ngọc Dao tạm thời đè nén nghi ngờ xuống, ngoài thấy bà ngoại chỉ về phía cửa , hiểu nhớ đến bé béo.
Ra ngoài xem, đúng là .
"Nghe thị trấn, kiểm tra thế nào ?"
"Bác sĩ vấn đề gì. Cậu tìm việc gì ?"
Đường Nghị Dương lấy từ trong n.g.ự.c hai gói giấy.
"Đây là nhờ đổi lấy đường đỏ và táo đỏ. Nghe cái bổ máu. Cậu ăn nhiều một chút."
Đàm Ngọc Dao hai gói đồ, trong lòng chút khác thường. Thằng nhóc béo , hình như chút tình cảm với Đàm Ngọc Dao đây. Chỉ là Đàm Ngọc Dao đây là cô .
Phùng Tiểu Lan cùng những đến đến xem Đàm Ngọc Dao c.h.ế.t . Kết quả, thấy Đường Nghị Dương lấy táo đỏ và đường đỏ !
Những thứ quý hiếm như , cho con nhỏ đáng c.h.ế.t Ngọc Dao!
Từ nhỏ đến lớn, cô đường đỏ là mùi vị gì, đừng đến táo đỏ. Đường Nghị Dương hiện đang sống ở nhà cô , nhưng mang hết đồ đến nhà họ Tần.
Cô tức giận đến đỏ cả mắt.
Thấy Đường Nghị Dương sắp đưa hai gói đồ cho Đàm Ngọc Dao, Phùng Tiểu Lan nhịn , tiến lên giành lấy.
"Cô , cần ăn những thứ như ? Anh hai, thích bọn họ nhà sáu , đem chia cho họ chút ."
Đàm Ngọc Dao ngơ ngác cô gái rõ ràng ác ý với . Trong lòng chút khó chịu, đầu cũng bắt đầu đau.
Đường Nghị Dương thấy cô che đầu, chút lo lắng, quên mất Phùng Tiểu Lan. Tiến lên đỡ Đàm Ngọc Dao.
Phùng Tiểu Lan ghét nhất là như , với luôn cau , đối với Đàm Ngọc Dao nhiệt tình.
Cô tiến lên đẩy mạnh Đàm Ngọc Dao.
"Đang giả bộ gì , c.h.ế.t thì c.h.ế.t từ lâu ."
Đàm Ngọc Dao vững, ngã xuống đất. Đường Nghị Dương tay đẩy Phùng Tiểu Lan . Rồi kéo Đàm Ngọc Dao dậy.
"Phùng Tiểu Lan, đồ của cho ai thì cho, với nhà họ Phùng liên quan gì. Cô mà còn quấy rối và Đàm Ngọc Dao, tin sẽ khiến cả và hai của cô về nhà hết. Cô đoán xem nếu họ vì cô mà mất việc, sẽ thế nào?"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Nói xong, sang hỏi Đàm Ngọc Dao.
"Đầu ? Có cần đến bác sĩ xem ?"
Đàm Ngọc Dao lắc đầu, trong đầu hỗn loạn, một đống ký ức lộn xộn khiến đầu cô như sắp nổ tung.
"Chỉ là nhớ một việc, về nghỉ chút. Đường Tiểu Béo, táo đỏ và đường đỏ đưa đây, tiền sẽ trả ."
Đường Nghị Dương cô gọi là Đường Tiểu Béo trong lòng vui vẻ, cô nhớ !