Đàm Dục Dân thấy tên béo nhỏ nhà họ Phùng chạy hỏi thăm con gái, mắt còn đỏ, trong lòng chợt cảm giác kỳ lạ.
"Nó tỉnh, cháu đến đây gì?"
Nghe tỉnh, Đường Nghị Dương mới thở phào nhẹ nhõm. Đối diện với ánh mắt nghiêm nghị của cha cô, mới nhận chạy đến quá vội vàng.
"À, chú ơi, Thanh Sơn bảo cháu trông nom hộ em gái. Cháu Đàm Ngọc Dao thương nặng và c.h.ế.t, nên chạy tới..."
"Láo toét! Con gái chú khỏe mạnh!"
"Vâng , chú ơi cháu sẽ về với họ. Chú giữ gìn sức khỏe, và cả Đàm Ngọc Dao nữa."
Lúc Đường Nghị Dương cũng dám gì thêm, chỉ chuồn thật nhanh.
Đàm Dục Dân cảm thấy bé gì đó kỳ lạ, nhưng lúc thời gian nghĩ ngợi. Uống vội bát cháo loãng, ông phòng con gái canh giữ.
Thất Vĩ cũng canh giữ giường.
Thực nó quá lo lắng, chỉ cần lúc đó c.h.ế.t, thì tạm thời cũng c.h.ế.t .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Nó đang lo, gần đây tốc độ giảm cân của tộc trưởng chậm, mà tốc độ kiếm công điểm của nó chậm.
Cứ tiếp tục như , cân nặng nó đổi sẽ vượt quá cân thực tế giảm .
Nó sẽ lộ mất…
Không , nghĩ cách, thêm chút gì đó cho cô .
Một một hồ ly canh giữ gần hết đêm, mới thấy Đàm Ngọc Dao tỉnh . Người thì , chỉ là gặp chút sự cố nhỏ.
Đàm Ngọc Dao mất trí nhớ…
Thất Vĩ kiểm tra , chỉ là tạm thời, hai ba ngày là sẽ hồi phục, nên cũng để tâm.
Đàm Dục Dân , nghĩ đến đứa con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện sẽ trở , trong lòng đau buồn, lớn.
Đàm Ngọc Dao trốn trong góc giường run rẩy.
Cô ngã từ lầu xuống ?!
Cái nơi tồi tàn là ?!
Cô nhanh chóng gọi điện cho bố , để họ đến đón cô về!
"Chú, chú thể cho cháu mượn điện thoại một lát ? Cháu gọi điện thoại."
"Điện thoại?"
Đàm Dục Dân sững , thứ đó là đồ quý giá. Con gái mất trí nhớ , còn nhớ ?
"Vâng , chú, chú thể cho cháu mượn một lát ? Cháu gọi điện cho bố cháu. Chú yên tâm, họ sẽ cho chú nhiều tiền."
Chú, bố , tiền.
Đàm Dục Dân mà quên cả .
"Ta chính là bố của con, con gọi cho bố nào? Còn nữa, điện thoại là cái gì?"
Mắt Đàm Ngọc Dao mở to, cô nghĩ đến điều gì đó, cúi đầu xuống . Lúc mới phát hiện vóc dáng đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/116.html.]
Cơ thể gầy hơn cô…
Cô xuyên ! Người mặt là bố của cơ thể !
Vậy là cô c.h.ế.t …
Đàm Ngọc Dao chớp chớp mắt, nhưng dám hỏi: "Hôm nay là ngày mấy tháng mấy? Năm nào?"
"Hôm nay là ngày 13 tháng 3 mà, sinh nhật của con mới qua lâu. Năm nay là năm 76, con tròn 16 tuổi."
Năm 1976!
Đàm Ngọc Dao tối sầm mặt mũi, ngất xỉu.
Đợi đến ngày hôm khi tỉnh , theo thói quen cô bắt đầu tập gập bụng, tập hai cái thì sững .
Tại cái ??
Nghĩ mãi hiểu, bụng bắt đầu phản đối. Đói đến mức bụng đau.
Cảm giác đói bụng thật khó chịu.
Dù cô bài xích ngôi nhà xa lạ đến , vẫn bước ngoài. Thật bất ngờ, sân sạch sẽ hơn cô tưởng tượng nhiều. Chỉ là chút mùi khói lửa, miễn cưỡng vẫn thể chấp nhận .
Sáng sớm, Đàm Dục Dân dậy, hấp hai quả trứng gà cho con gái bồi bổ sức khỏe, cô thích ăn chua, còn gắp cho cô hai củ cải muối chua do chính tay cô muối.
Trứng gà bưng lên, Đàm Ngọc Dao bắt đầu nuốt nước miếng. Đợi đến khi thấy hai củ cải đỏ mọng nước, mắt sáng rực.
Mùi chua chua ! Giống hệt như cô từng !
"Trứng nóng, con ăn từ từ thôi."
Đàm Ngọc Dao gật đầu, nhỏ giọng câu cảm ơn. Khiến Đàm Dục Dân suýt nữa đỏ hoe mắt.
Ông ăn vội bát cháo ngô của , tập tễnh ngoài tìm bác sĩ Trần.
Trước khi ngoài, ông khóa cửa , sợ con gái mất trí nhớ chạy lung tung. Đàm Ngọc Dao cũng định chạy, hiện tại cô vẫn còn mù mờ.
Ăn xong trứng gà, cô đặt bát nồi về phòng ngủ. Muốn tìm xem thể tìm thấy thứ gì liên quan đến thời đại , cô vẫn tin đây là năm 76.
Cô thích giấu đồ trong vỏ gối, nên việc đầu tiên khi phòng là tìm trong vỏ gối.
Không ngờ thật sự tìm thấy đồ!
Xem sơ qua, đại khái mấy chục đồng, ba tờ phiếu lương thực. Còn một tờ giấy vàng gấp gọn gàng.
Mở xem, mà là giấy nợ.
Đường Dịch Dương? Mượn mười đồng và một ít phiếu lương thực? Nguyên chủ thật sự là tiền.
cô tiền đến , thể tiền bằng …
Đàm Ngọc Dao nghĩ đến bố và tài khoản nhỏ của , nước mắt lập tức rơi xuống.
"Bố … Hai ở ! Con về nhà!"
Thất Vĩ cầm một quả cầu pha lê ghi bộ cảnh tượng . Mang về bán, thể kiếm nhiều thịt gà .
"Meo~ meo~"
Tiếng mèo kêu liên tục khiến Đàm Ngọc Dao còn tâm trạng lóc nữa. Tìm kiếm hồi lâu mới phát hiện tiếng kêu phát từ ngoài tường. Phía bếp một cánh cửa, cô ngoài đuổi con mèo , ai ngờ mở cửa, bên ngoài là một bé mập mạp.