Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 102

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:43:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em hãy về nhà bàn bạc với lớn , việc nhận nhân chính thức thể quyết định một . Chị cũng hỏi chị gái chị nữa."

Đàm Ngọc Dao thất vọng, nhưng đó lấy tinh thần.

"Vậy em sẽ về nhà bàn bạc với , ngày mai em sẽ đến ."

Nói xong, cô dùng ngón tay gõ nhẹ bé Oanh Oanh. Lúc , bé đang chơi với quần áo của , yên lặng la, ngoan.

Đàm Ngọc Dao gõ hai phản ứng, cũng nản lòng, nhẹ nhàng véo má bé. Cô thương xót : "Gầy quá, Oanh Oanh. Chị về nhà đây, ngày mai sẽ đến thăm em. Chị sẽ mang đồ ăn ngon cho em nhé~"

Phương Hiểu Vân thấy vẻ yêu thương cháu gái của cô giả, trong lòng cũng tin lời cô vài phần.

Có lẽ chị gái của thực sự giống của cô ?

Đàm Ngọc Dao lưu luyến rời khỏi cổng, tinh thần dần dần xuống dốc. Cô bước một cách máy móc về phía làng.

Không thể nữa.

May mắn là và bà ngoại vẫn còn, ba chắc chắn cũng đang ở đó thế giới . Cô thực sự hối hận, lẽ lúc nên hỏi ba nhiều hơn về chuyện hồi nhỏ của họ.

Bây giờ tìm ba, chỉ thể đợi lớn lên. Ban đầu, cô quyết định giảm cân trong vòng hai năm để trở về hiện đại. Nếu thể , thì kế hoạch của cô điều chỉnh. Tóm , thể để bà ngoại và chịu khổ .

Hồi nhỏ chăm sóc cô, bây giờ đến lượt cô chăm sóc .

ở nhà, cô nên tìm lý do gì để với họ đây? Lý do giống chắc chắn thể qua mặt cha con họ.

Đàm Ngọc Dao suy nghĩ về cách khi về nhà. Cô quên mất thủ phạm gây chuyện.

Về đến nhà đúng lúc bữa tối, cô kịp tìm cơ hội . Ăn xong, Đàm Thanh Sơn thông báo một tin lớn.

Anh sẽ lính ở Tây Bắc cùng Hoa Tử.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Đàm Dục Dân cầm cây t.h.u.ố.c lá của , cuốn một điếu, hút vài , im lặng một lúc lâu gật đầu.

Không khí trong nhà đột nhiên trở nên nặng nề.

Đàm Ngọc Dao ha ha, giữa hai .

"Ba, hôm nay con cũng một tin để thông báo. Tin vui nhé~"

"Tin gì?"

"Ừm, cái đó, , con nhận một nuôi."

"Việc , cứ nhận dì Trương , bà luôn coi con như con gái."

Đàm Dục Dân gật đầu, tán thành ý kiến của con trai.

Đàm Ngọc Dao kéo khóe miệng, : "Không dì Trương, mà là một ở thị trấn. Không là nhận nhân miệng, mà là nhận nhân chính thức!"

“Có là con nuôi chính thức ?”

Đàm Dục Dân đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Người nào ở trong thị trấn ? Em thử xem."

sống ở đây mấy chục năm, dù thường đến thị trấn nhưng vẫn một vài .

Đàm Ngọc Dao liền tên của Phương Hiểu Vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/102.html.]

Đàm Dục Dân , chị nuôi của con gái ông.

"Sao thành nuôi ? Không là chị nuôi ? Sao nghĩ cái gì cái đó, ai lừa ?"

"Ôi cha ơi~, nửa năm nay chị cũng mua cho nhà nhiều thứ, . Con nhận chị cả của chị nuôi. Chị cả của chị tuyệt lắm. Con thực sự thích mà."

Đàm Ngọc Dao dùng chiêu cũ từng dùng để quấn lấy bố , chỉ vài hiệp Đàm Dục Dân chịu nổi.

"Được , đừng lay nữa. Muốn nhận thì cứ nhận, nhưng khi đó mở tiệc mời khách, con tự chuẩn ."

"Con , con ~" 

Đàm Ngọc Dao vui mừng hớn hở chạy về phòng, bắt đầu lục lọi tiền của .

Lục một lúc thì dừng .

"Hệ thống..."

Không đúng.

"Thất Vĩ, đây!"

Cô sớm phát hiện , gần đây hệ thống chuyện rõ ràng hoạt bát hơn nhiều. Thất Vĩ sớm trở , tại giả hệ thống.

Thất Vĩ chọc giận cô, dám trốn nữa, vội vàng ngoài đáp lời.

"Haha, mới về, cô ."

"Đừng những lời vô ích với , ngươi hãy tại lừa ."

"Nếu lừa cô, cô đến đây thể kiên trì lâu như ?"

Đàm Ngọc Dao: "..."

Không thể.

Ngày đầu tiên đến đây, thấy nhà vệ sinh cô suýt chút nữa sụp đổ.

"Huống hồ cũng lừa cô, bây giờ cô gầy nhiều ? Cũng gặp bà ngoại và cô, tuy nhỏ tuổi nhưng cô thể phủ nhận họ chứ."

Đàm Ngọc Dao chu miệng lắc đầu.

"Thực nếu cô thật sự trở như , sống cuộc sống tiểu thư cũng thể. Chỉ cần từ bây giờ cô sử dụng điểm công nữa và giảm xuống cân nặng tiêu chuẩn, thể đưa cô trở về."

Nói xong kịp để Đàm Ngọc Dao phản ứng, Thất Vĩ ném một quả cầu sáng.

"Đây là cái gì?"

Bên trong nhiều bóng , Đàm Ngọc Dao nheo mắt hồi lâu mới nhận cô.

"Tại ở trong đó??"

"Đây là cả cuộc đời của cô, chỉ cần cô cầm quả cầu trong lòng bàn tay là thể thấy. Cô xem xong quyết định trở ."

Nói xong Thất Vĩ im lặng.

Đàm Ngọc Dao quá tò mò, bèn cầm lấy quả cầu.

Trước mắt hoa lên, cảnh tượng chuyển sang một căn gác nhỏ. Cô thấy bà ngoại một đàn ông đ.á.n.h đến bầm dập, ôm đứa trẻ trong lòng ngừng trốn tránh.

Đàm Ngọc Dao thấy tiếng, nhưng thể tưởng tượng . Nước mắt lập tức rơi xuống.

Loading...