Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-08-03 07:37:27
Lượt xem: 412

Đứng nhìn bọn họ đặt vạc nước ở góc tường ngoài phòng bếp, cách giếng ba bốn mét.

“Hôm qua anh hai cô nói cô muốn vạc đá nuôi cá, vừa vặn có sẵn nên tôi lấy luôn.”

“Cảm ơn anh rất nhiều.”

“Ha ha ha, chuyện nhỏ.”

Cùng lúc này, người phụ nữ trung niên đi theo đã trồng hai hàng tỏi tây, hai hàng hành lá, ba hàng cây tỏi ở bãi đất trống bên trái, phần đất còn lại trồng mầm rau xanh.

“Cô gái, mấy ngày tới nếu trời vẫn nắng to thì nhớ tưới nước, đừng tưới ban ngày, chờ chiều tối hẵng tưới.”

“Được, cảm ơn chị.”

Giang Minh Ngạn tan làm trở về, vừa bước vào đã nhìn thấy mấy cái hố lớn trong sân, đất trống hai bên cổng đều đã được trồng đầy.

Trương Huệ kéo Giang Minh Ngạn đến đất trống bên trái: “Anh xem, ba cây đó là hoa dành dành, kia là hoa hồng, kia là hoa cúc, trong góc là hoa nhài.”

“Nhìn khá ổn.”

“Chờ hoa nở còn đẹp hơn.”

Chờ dựng giàn nho xong, kê hai chiếc ghế dài bên dưới để tựa, phía trước có vườn hoa, thật thoải mái.

“Ngày mai bọn họ đến trồng cây.

Chính xác là nếu mai không nắng to sẽ đến.”

Hina

Trương Huệ đi một vòng, bùn đào ra từ mấy hố cây vương vãi khắp nơi, phải nhanh chóng lấp đầy mới được.

Sáng hôm sau, Trương Huệ mở cửa sổ, trời đầy mây.

Lão tam dẫn người tới, chạy qua chạy lại, bận rộn mãi đến trưa, cây hoè Trương Huệ thích, cây anh đào, cây đào và dây nho đều đã trồng xong.

Cô đưa tiền rồi tiễn người ra ngoài, bà Vương hàng xóm sang xem một chút: “Thanh niên các cháu thật biết cách sống.”

Trương Huệ cười: “Đâu có, đều phải học ạ.”

“Cây nho của cháu trông khá khoẻ mạnh, chờ khi nào kết trái cho bà nếm thử, nếu ăn ngon thì cắt một đoạn cho bà mang về trồng nhé.”

“Được ạ, người ta nói sang năm sẽ kết quả, đến lúc đó bà cứ qua cắt.”

“Cảm ơn cháu trước.”

“Bà đừng khách sáo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-70.html.]

Ông trời thật tốt bụng, sau khi trồng hết những thứ nên trồng, ngày hôm sau trời nắng đẹp, ở nhà một mình, Trương Huệ lấy nhân sâm còn chưa phơi khô ra phơi.

Phơi hai ngày, khô hết hoàn toàn Trương Huệ mới có thời gian ra ngoài đi dạo.

Sắp khai giảng nên nhân lúc có thời gian, cô đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua một ít nước tương, giấm… để bổ sung vào kho hàng ở nhà.

Đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị sẽ đi qua nhà Thẩm Yến, Trương Huệ tiện đường hỏi cô ấy có muốn ra ngoài đi dạo không.

“Cậu đến đúng lúc lắm, tôi đang định đi tìm cậu.”

“Tìm tôi làm gì?”

“Trường muốn chúng ta về trường sớm, cậu không biết à?”

“Có ai thông báo cho tôi đâu.”

“Không thể nào, ông bảo vệ thông báo cho từng người mà, làm gì có chuyện bỏ qua mình cậu.”

Trương Huệ nhíu mày: “Tôi thực sự không nhận được thông báo.”

“Vậy thì lạ thật.” Thẩm Yến khóa cửa lại, kéo cô ra ngoài: “Dù sao bây giờ cậu cũng biết rồi, ngày mốt chúng ta đi cùng nhau là được.”

Hai người vừa đi vừa nói: “Trước giờ cậu luôn nắm rõ thông tin, chúng ta về trường sớm làm gì?”

“Không biết, không nghe nói gì cả.” Thẩm Yến suy nghĩ một chút: “Chắc là tổ chức cuộc họp cho chúng ta, đặt ra một ít mục tiêu giảng dạy hay gì đó.

Kệ đi, hôm nay cậu tới tìm tôi làm gì?”

“Vừa vặn đi ngang qua, tôi đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua ít gia vị, lát nữa qua nhà tôi ngồi chút đi.”

“Được, lúc trước cũng muốn tìm cậu chơi, nhưng nghĩ đến cậu đã kết hôn.” Giọng điệu Thẩm Yến mập mờ.

Trương Huệ cười nói: “Cứ cười nhạo tôi đi, chờ cậu kết hôn, để xem tôi cười cậu thế nào.”

“Ha ha ha, vậy cậu sắp có cơ hội rồi.”

“Có đối tượng rồi à?”

Thẩm Yến gật đầu, ngượng ngùng nói: “Thật ra có từ lúc nghỉ hè, nhưng ngại nói với cậu.”

Đối tượng của Thẩm Yến là họ hàng giới thiệu, người Trương Huệ cũng quen biết, là Nghiêm Vệ Hoa từng theo đuổi cô trước đây.

Trương Huệ bật cười: “Cậu nói sớm đi, tôi có thèm để ý đâu.”

“Tôi sợ bị người ta bàn tán mà.”

Các giáo viên trong trường đều biết Nghiêm Vệ Hoa theo đuổi Trương Huệ, ai cũng nhớ về quả dưa hấu kia.

 

Loading...