Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-08-05 09:28:14
Lượt xem: 394
“Không được, mẹ đã thoả thuận với cha mẹ Tiểu Giang, Huệ Huệ không cần lo lắng cho cha mẹ, tạm thời tách ra cũng không sao, con không thể ham cuộc sống thoải mái ở huyện Vân Đỉnh, hủy hoại tương lai của chính mình.”
Trần Lệ Phương trừng mắt nhìn con gái: “Bảo con nói chuyện trà, không được phép chuyển chủ đề.”
“Mẹ, con đang nói chuyện học pha trà mà. Cha mẹ nghĩ xem, sau này bọn con rời đi thì cũng phải từ bỏ công việc này, từ chức sớm hơn một hai năm cũng có khác gì đâu.
Hơn nữa, sang năm con sinh em bé rồi, sinh con đâu thể nhờ mẹ chăm sóc hoàn toàn, con muốn từ chức, có thêm thời gian chăm sóc em bé không tốt sao.”
Trương Huệ thấy mẹ cô như có điều suy nghĩ, lại nói thêm một câu: “Con trông con, dành chút thời gian học nghề cùng chú Chu, như thế sẽ tốt hơn.”
Vừa rồi đúng là Trương Cao Nghĩa và Trần Lệ Phương không nghĩ đến điều này, con gái vừa chỉ ra, bọn họ thấy khá đúng.
Trương Huệ không ngừng cố gắng: “Tiền lương của Giang Minh Ngạn cộng với phụ cấp chuyển đi, tiền lương của cha và anh cả cộng lại nhiều nhất cũng bằng một nửa lương anh ấy, không có thu nhập của con, nhà mình cũng không ảnh hưởng gì.”
Trầm mặc một lát, Trương Cao Nghĩa hỏi: “Tiểu Giang, con thấy sao?”
Giang Minh Ngạn cười nói: “Con nghe Huệ Huệ.”
Trương Huệ đắc ý nhướng mày: “Thấy chưa, Giang Minh Ngạn thông minh như vậy cũng thấy con là người chu đáo.”
“Đừng tự dát vàng lên mặt nữa.” Trần Lệ Phương mắng con gái một câu, nghĩ một lúc mới do dự nói: “Mãi mới kéo được Trang Hồng xuống, kết quả con lại nói muốn từ chức, thật đáng tiếc.”
Nghe được giọng điệu này, có hi vọng, Trương Huệ cảm thấy vui mừng.
Hina
Hai anh em Trương Kiến Sơn và Trương Kiến Lâm nhìn nhau, biết ngay mà.
Trương Huệ cười nói: “Không đáng tiếc, con có ý tưởng về danh ngạch công việc này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-104.html.]
“Con còn có ý tưởng gì nữa?”
Kể từ khi Trang Hồng bắt đầu gây rắc rối cho cô, Trương Huệ đã có ý định từ chức, lúc đó cô suy nghĩ nếu nghỉ việc thì sẽ làm gì với công việc này.
Kết quả tốt nhất là cô nghỉ việc, để chị dâu dạy thay, nhưng bằng cấp của chị dâu quá thấp, vào trường học cũng chỉ có thể làm những công việc lặt vặt, không có lời.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Huệ nghĩ đến Thẩm Yến.
Thẩm Yến rất muốn làm giáo viên, nhưng vẫn chỉ là giáo viên tạm thời, rất nhiều lần nói với cô tại sao lúc đó không cố gắng một chút thi làm giáo viên chính thức, không chỉ lương cao mà còn có nhiều lợi ích khác.
“Con nghĩ mình sẽ chuyển danh ngạch chính thức cho Thẩm Yến, nhà Thẩm Yến có quan hệ với cửa hàng bách hóa, đến lúc đó nhà họ Thẩm sẽ cử chị dâu vào làm việc ở cửa hàng bách hóa, chúng ta trao đổi với nhau.”
“Không dễ như con nghĩ đâu, công việc ở cửa hàng bách hóa khó kiếm thế nào, con muốn làm gì thì làm sao?”
Chưa chắc nhà họ Thẩm đã có năng lực đó, nếu nhà họ Thẩm thật sự có quan hệ lợi hại, vậy tại sao Thẩm Yến vẫn làm giáo viên tạm thời?
“Mẹ, nhà họ Thẩm không chỉ có vài miệng người như nhà chúng ta, lúc Thẩm Yến kết hôn, cả cái sân lớn như vậy còn không chứa nổi người thân nhà bọn họ. Bạn bè họ hàng còn nhiều hơn, con không tin bọn họ không có khả năng tìm được một công việc.”
Thẩm Yến là giáo viên cũng dễ hiểu, xưởng thép và cửa hàng bách hóa không cùng một hệ thống, không làm được gì cũng là chuyện bình thường.
Nghe cô em chồng nói xong, Lưu Lị kinh ngạc chạy ra ngoài: “Để chị đến làm việc ở cửa hàng bách hóa sao.”
Trương Huệ cười tủm tỉm: “Chị dâu, em nói dễ hiểu mà.”
Lưu Lị trịnh trọng hứa hẹn: “Huệ Huệ, em có lòng này chị rất cảm động, chị biết tìm việc làm khó khăn thế nào, dù có thành công hay không, chị dâu cũng sẽ ghi nhớ ân tình của em.”
Nghe vậy, sắc mặt Trần Lệ Phương tốt lên rất nhiều, lời nói của con dâu đã đi vào lòng bà.