[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:24
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi dẫn Chúc Tiểu Cầm quen với và việc ở khách sạn, Tống Chi giới thiệu sơ lược về tình hình hiện tại của khách sạn.

"Khách sạn hiện tại mới khởi nghiệp, cho nên nhân viên cũng tương đối đơn giản. con mở chuỗi khách sạn, khẳng định còn sẽ mở thêm vài chi nhánh nữa, cho nên thường xuyên thị sát, bảo đảm mỗi chi nhánh đều thể hoạt động một cách trôi chảy..."

Nói đến đây, Tống Chi dừng một chút, đột nhiên đầu về phía Chúc Tiểu Cầm.

"Sau chuyện , khả năng lớn sẽ giao cho cô ."

"?"

Chúc Tiểu Cầm chỉ mũi của , ngờ Tống Chi sắp xếp cho một công việc quan trọng như .

Tống Chi vô cùng khẳng định gật đầu, : "Bởi vì con tin tưởng cô."

Việc quả thực tiện giao cho ngoài , mà Chúc Tiểu Cầm ở nhà họ Tống nhiều năm như , con , Tống Chi vẫn tin tưởng. Hơn nữa cô cảm thấy Chúc Tiểu Cầm còn thật sự khả năng cùng họ trở thành một nhà. Chuyện giao cho cô thì còn gì thích hợp hơn.

Chuyện tuy quan trọng, nhưng thật cũng nhàn hạ, đơn giản là cứ cách một thời gian, mỗi khách sạn một chút.

Lời của Tống Chi, giống như lập tức tiêm cho cô một liều m.á.u gà. Chúc Tiểu Cầm ban đầu còn từ chối một chút, nhất thời liền tinh thần phấn chấn nhận lời.

"Được, nhất định sẽ !"

Thấy , Tống Chi vui mừng gật đầu, đó mới dẫn cô trở về văn phòng.

Tống Chi rót cho cô một ly nước, ôn hòa hỏi: "Thế nào? Có chỗ nào hiểu ?"

Chúc Tiểu Cầm quả thật vài chỗ hiểu lắm. Thấy Tống Chi lúc dường như cũng việc khác để vội, cô lập tức hỏi những thắc mắc trong lòng.

Mà Tống Chi cũng vô cùng kiên nhẫn giải đáp tất cả những thắc mắc của cô .

Chờ hai giải quyết xong gần hết những vấn đề hiện tại, cũng đến giờ tan tầm.

Tống Chi : "Vậy hôm nay tạm thời như , chúng về nhà."

Tống Chi nhẹ nhàng khỏi văn phòng, phía là Chúc Tiểu Cầm với vẻ mặt ngưng trọng, cô vẫn đang ngừng lẩm nhẩm điều gì đó.

Tống Chi tiến gần, mới nhận thế mà vẫn đang lặp những lời . Cô chút buồn Chúc Tiểu Cầm.

"Sao vẫn luôn lặp lời con ?"

Chúc Tiểu Cầm ngượng ngùng , vội : " sợ nhớ, cho nên học thuộc lòng, kẻo quên."

Nghe thấy cô những lời thật thà như , Tống Chi nhất thời cũng chút dở dở .

"Quên thì hỏi con là , dù con lúc nào cũng ở bên cạnh, cần lo lắng như ."

Chúc Tiểu Cầm : "Sớm muộn gì cũng nhớ, hơn nữa nhớ thể phiền con ít một chút." Chúc Tiểu Cầm hiểu rõ, đối với kinh doanh mà , thời gian chính là tiền bạc. Càng đến một đầu óc thông minh như Tống Chi, lãng phí một phút thời gian của cô , sẽ tổn thất bao nhiêu tiền.

________________________________________

Khi họ về đến nhà, Tống An Sơn đón Tống Thanh Bách về .

Vào phòng, Tống Chi liền đối diện với ánh mắt mang vẻ oán trách của Tống Thanh Bách.

Tống Thanh Bách phồng cái má nhỏ sô pha, thấy Tống Chi trở về, cũng giống như thường ngày, lao về phía cô, ngược còn cố ý hừ một tiếng, thẳng thắn cho Tống Chi , bé đang giận.

Tống Chi nhóc hết tâm tư lên mặt, khóe môi mỉm qua, cố ý trêu bé.

"Ồ, để xem nào, hôm nay mặt Thanh Bách phồng lên như quả bóng , là biến thành bóng cao su đấy chứ?"

"Không !" Tống Thanh Bách khoanh tay, hừ một tiếng. "Mẹ ăn h.i.ế.p !"

"Mẹ ăn h.i.ế.p con, con đừng vu oan cho ." Tống Chi giả vờ vô tội.

Cô cũng thể đoán nhóc cái trò .

Quả nhiên, giây tiếp theo liền Tống Thanh Bách : "Hôm nay đón con, rõ ràng , mỗi ngày đều đón con tan học!"

" hôm nay mà."

Tống Chi thu thái độ đùa giỡn, lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, nhẹ giọng giải thích với bé.

"Mẹ thể lúc nào cũng ở bên con . Mẹ còn nhiều việc khác . Hơn nữa nếu , thì thể cho Thanh Bách một cuộc sống hơn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-447.html.]

Tống Thanh Bách là một thể lọt lời. Nói đạo lý với bé luôn thể đạt hiệu quả .

Quả nhiên, xong những lời của Tống Chi, vẻ mặt bực bội của bé lập tức tan biến.

" con đón con." Cuối cùng cũng là tủi .

Vân Vũ

Nhìn con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện như , Tống Chi đau lòng đưa tay ôm lòng, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của .

"Vậy hứa, chỉ cần bận, nhất định đều cố gắng tự đón con, ?"

"Thật ?"

Vừa lời , mắt Tống Thanh Bách sáng lên, ôm chặt lấy tay Tống Chi, xác nhận.

Tống Chi , đó vô cùng khẳng định gật đầu.

"Đương nhiên là thật, lừa con bao giờ!"

Tống Thanh Bách nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, thật sự nghĩ Tống Chi lừa lúc nào, lập tức liền vui vẻ hoan hô lên.

"Tuyệt vời quá!"

Nói xong, nhào lòng Tống Chi, hôn một cái lên mặt cô. "Mẹ, nhất thế giới !"

Một câu khiến Tống Chi vui mừng khôn xiết, trong lòng ấm áp.

Mà Tống An Sơn thấy tất cả, vẻ mặt liền chút oán trách. Ông cố ý một câu.

"Thanh Bách ghét bỏ ông nội như ? Thật là cái đứa vô tâm, hôm nay đường về, ông còn mua bánh đậu xanh cho con!"

Tống Thanh Bách ngượng ngùng lè lưỡi, đó liền tươi , về phía Tống An Sơn.

"Ông nội cũng là ông nội nhất thế giới ." Cậu ngọt ngào.

Chủ yếu là thể bên nặng bên nhẹ.

Cả nhà đều bé chọc .

________________________________________

Đường Quân Hạc buổi tối tăng ca, chờ trở về, Tống Chi ngủ.

Anh đang ngủ say giường, cố ý chậm động tác của , nhẹ nhàng phòng. ngờ vẫn cô tỉnh giấc.

Tống Chi mơ mơ màng màng mở mắt, liền thấy mép giường một bóng dáng quen thuộc. Cô dụi mắt, sờ soạng bật đèn đầu giường.

"Anh về ."

"Ừm, hôm nay đột xuất việc, tan muộn." Đường Quân Hạc gật đầu, qua nhẹ nhàng ôm cô một chút, lúc mới xin .

"Không ."

Tống Chi lắc đầu, cũng đưa tay ôm .

Giây tiếp theo, cảm thấy cổ đột nhiên lạnh.

Tống Chi cúi đầu , liền thấy Đường Quân Hạc nhân lúc ôm cô, đeo một sợi dây chuyền vàng tinh xảo cổ .

"Thích ?"

Thấy cô phát hiện, Đường Quân Hạc nhẹ giọng hỏi.

Tống Chi cúi đầu lướt qua, sợi dây chuyền thủ công tinh xảo, hơn nữa kiểu dáng cũng mới lạ, cô thích. Kiểu dáng gì của vàng, cô đều thích.

gật đầu, ngẩng đầu hỏi Đường Quân Hạc.

"Học từ ? Chiêu trò càng ngày càng nhiều."

 

 

 

 

 

Loading...