[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 438

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:15
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những còn đều uống rượu, chỉ Đường Quân Hạc uống cùng ông.

Tống An Sơn quanh năm uống rượu, tửu lượng thường thể so sánh. Một chai rượu nồng độ cao uống xong, ông chỉ đỏ mặt, nhưng Đường Quân Hạc thì say mèm .

“Bố, uống thêm một chén...”

Anh cầm lấy chiếc ly bàn, lảo đảo duỗi tay mời Tống An Sơn. Không đợi chạm , vồ hụt, loạng choạng ngã xuống ghế.

Tiếng chén đĩa va chạm, Tống Chi giật , nhanh chóng xem tình hình của .

“Không chứ?”

Đường Quân Hạc tuy say, nhưng cũng giọng của cô, ánh mắt mơ màng cô, lắc đầu, bỗng nhiên duỗi tay .

“Ôm một cái.”

Uống say , Đường Quân Hạc cả đều toát vẻ ngốc nghếch đáng yêu, khi chuyện âm cuối run run, chẳng lời. lời của Tống Chi chút hổ. Nhất là khi nhận thấy ánh mắt của những khác đều tập trung , cô chỉ cảm thấy gương mặt nóng bừng, nhất thời nên lời.

“Vợ, ôm một cái mà.”

Đường Quân Hạc bất mãn vì cô phản ứng , mày nhíu chặt , gọi thêm một tiếng.

Lúc đến Đường cũng nhịn , hứng thú hai . Không ngờ con trai còn mặt .

Tống Chi cứng đờ vỗ nhẹ tay , gượng gạo nhắc nhở.

“Đường Quân Hạc, say .”

say.” Đường Quân Hạc lắc đầu thừa nhận say. Chỉ là Tống Chi mắt dần dần bóng chồng. Anh nhíu mày nhắm mắt, một nữa mở , tình huống quả nhiên hơn nhiều.

Tống Chi bộ dạng mơ màng của , vội đỡ lấy cánh tay, đưa dậy.

“Đi, chúng về phòng.”

Nghe , mắt Đường Quân Hạc lập tức sáng ngời.

“Về phòng là thể ôm ?”

Tống Chi chỉ cảm thấy những ánh mắt đang càng nóng hơn vài phần. Cô sắc mặt tối , kéo Đường Quân Hạc lên lầu.

“Anh say , cháu đưa về phòng .”

Cô vội vàng đầu một câu, mạnh mẽ lôi Đường Quân Hạc lên lầu.

Còn Tống Thanh Bách bóng dáng hai rời , bỗng nhiên tò mò với chiếc ly ở chỗ của Đường Quân Hạc lúc nãy. Cậu bé kỳ lạ mím miệng, hàng mày nhỏ nhíu , trong mắt đều là sự hiếu kỳ. Vì ba ba uống cái nước thành như nhỉ? Uống rượu xong sẽ như thế ?

Nghĩ đến đây, về phía gương mặt hồng hồng của Tống An Sơn. Bỗng nhiên, bé tò mò duỗi tay về phía chiếc ly. Cậu cúi đầu ngửi, mùi rượu nồng xộc thẳng lên cả khuôn mặt nhỏ của nhăn . Cậu liên tục xua tay, nhanh chóng ném chiếc ly về.

Thật khó ngửi.

nghĩ đến bộ dạng của Đường Quân Hạc, tò mò với thứ trong ly. Hơn nữa nhớ rõ nãy Tống An Sơn và Đường Quân Hạc đều uống nhiều, chẳng lẽ là vì ngon? Tống Thanh Bách nghĩ tới nước ngọt ga, nhịn l.i.ế.m liếm miệng.

Cậu bé một nữa bê chiếc ly, lòng quyết bừa duỗi đầu lưỡi l.i.ế.m một cái. Lập tức vị cay của rượu mắt đều chảy nước .

“Cay quá, cay quá!”

Cậu bé mlem mlem nhổ.

Động tĩnh , nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của những khác.

“Ối, con lén uống rượu?”

Chúc Tiểu Cầm Tống Thanh Bách cay đến nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, kinh ngạc. Cô nhanh chóng rót một ly nước ấm.

“Mau uống nước.”

Mẹ Đường cũng vội vàng vây quanh , lo lắng Tống Thanh Bách.

“Sao tự lén uống rượu?”

Tống Thanh Bách cay đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nhận lấy ly nước Chúc Tiểu Cầm đưa, liền ực ực ực rót miệng, một uống hết hơn nửa ly, nhưng vị cay độc trong miệng một chút cũng dịu .

Tống Thanh Bách rốt cuộc nhịn lớn lên.

“Vẫn còn cay, huhu...”

Chúc Tiểu Cầm và Đường bộ dạng của bé mà lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-438.html.]

“Vậy bây giờ?”

Tống An Sơn Tống Thanh Bách thành như , nhanh chóng bếp cầm chai nước ngọt ga.

“Mau mau mau, uống một chút .”

Tống Thanh Bách nhanh chóng nhận lấy chai, ừng ực ừng ực uống hết hơn nửa chai, rốt cuộc cảm thấy khá hơn nhiều.

“Con bao giờ uống cái đồ cay đó nữa, ba ba và ông nội lừa , thứ uống chẳng ngon chút nào!”

Những lời oán giận của bé, Tống An Sơn cũng đơ . Còn Đường và Chúc Tiểu Cầm chọc đến ngậm miệng.

 

Trong phòng.

Tống Chi một bên dỗ một bên kéo, vất vả lắm mới đưa Đường Quân Hạc về phòng. Vừa mới ném lên giường, bản đổ mồ hôi hột.

“Hù, nặng c.h.ế.t .”

thở mạnh một , nhịn đánh Đường Quân Hạc một cái.

Đường Quân Hạc mơ mơ màng màng giường, bỗng nhiên duỗi tay giữ lấy cổ tay cô. Tống Chi kinh hô một tiếng, giây tiếp theo liền kéo mạnh lòng .

“Cô thích ăn cá kho, là vì Nhiễm Thu ?”

Đường Quân Hạc từ lúc nào cúi đầu, ngơ ngẩn , đáy mắt khôi phục một tia thanh minh.

Nghe , Tống Chi sững sờ một chút, bỗng nhiên cảm thấy chút buồn .

“Đừng , mau trả lời .” Đường Quân Hạc nhíu mày, đối với thái độ của cô vô cùng bất mãn.

“Có vì Nhiễm Thu ?”

“Không .”

Nghe giọng ghen tuông giấu , Tống Chi bất lực.

cô từng thích ăn món cá kho .”

Đường Quân Hạc bất mãn mím môi, ngữ khí chút tủi .

Bộ dạng tủi của , Tống Chi lòng mềm nhũn, đưa tay lên nhẹ nhàng sờ sờ đầu , dịu dàng an ủi.

thích ăn cá kho chỉ là vì thích, chứ vì bất cứ ai cả.”

Vân Vũ

Cảm giác khi sờ đầu Đường Quân Hạc bất ngờ , mái tóc mềm mại cọ lòng bàn tay cô, cảm giác ngứa nhẹ Tống Chi chút dừng tay. Mà Đường Quân Hạc dường như cũng bài xích việc cô sờ đầu .

Đôi mắt đen thâm thúy của chăm chú vài giây, dường như đang xác nhận cô thật sự lừa , ghen tuông trong mắt mới tan hơn nửa.

“Ngày mai học cá kho, cô chỉ ăn món .”

Lời của Tống Chi kinh ngạc. Tống Chi bỗng nhiên nhớ ở thôn thanh niên trí thức, suýt nữa thiêu cháy cả nhà bếp.

mắt đang ghen, Tống Chi liền cũng nhắc đến chuyện , chỉ là qua loa gật đầu, nhưng để tâm. Đường Quân Hạc chẳng qua là trong lúc nóng giận, căn bản thiên phú nấu ăn.

ngoan ngoãn lời Đường Quân Hạc tâm trạng lên ít. Anh ôm cô, gác đầu ở vai cô. Hơi nóng mang theo mùi rượu phả tai, cảm giác ngứa ngáy Tống Chi theo bản năng rụt cổ , liền phía hừ hừ một tiếng đầy bất mãn, Tống Chi liền dám động đậy nữa.

Một lát , liền bên tai truyền đến thở nặng nề của .

“Đường Quân Hạc?” Tống Chi khẽ gọi một tiếng.

Không ai đáp .

xoay đầu , chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú phóng đại của tựa vai , giờ phút ngủ say.

Bộ dạng ngủ của Đường Quân Hạc ngoan ngoãn lạ thường, như một chú chó lớn, Tống Chi nhớ bộ dạng ghen tuông nãy của , nhịn khẽ hai tiếng.

Đường Quân Hạc cũng lúc như thế .

 

 

 

 

 

Loading...