[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 430
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:07
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ xe của họ biến mất trong tầm mắt, cô mới đầu nhà.
Vừa , liền đối diện với ánh mắt căng thẳng của Tống An Sơn và Chúc Tiểu Cầm.
“Họ phát hiện điều gì ?”
Chúc Tiểu Cầm lo lắng .
“Vừa ăn cơm, bà Đường vẫn luôn Thanh Bách, cô Đường Tuyết bộ dạng cũng chút kỳ lạ, hơn nữa hôm nay Đường Quân Hạc còn nhất định đòi Thanh Bách gọi là ba…”
Lúc Đại Bảo và ba đứa dẫn Thanh Bách phòng chơi .
Chúc Tiểu Cầm chuyện cũng kiêng kị gì.
Tống Chi cũng rõ ràng, nhà họ Đường rốt cuộc là .
Giờ phút , chỉ thể thở dài thật sâu, : “Biết thì thôi, chuyện chắc chắn là thể giấu mãi .”
________________________________________
Tại Đường gia.
Vừa về đến nhà, Đường Tuyết và Đường liền vây quanh Đường Quân Hạc.
Hai chằm chằm , ánh mắt sắc bén đến dường như xuyên thủng .
“Chuyện rốt cuộc là thế nào? Con nuôi của Tống Chi giống như ?”
“Giống hệt lúc nhỏ.”
Đường Tuyết vội vàng .
Đường Quân Hạc chuyện.
Mà Đường thấy bộ dạng của , càng là tức giận vỗ hai cái, ‘đăng đăng đăng’ chạy lên lầu.
Chưa một lúc, liền cầm một cuốn album chạy xuống.
Album lâu mở , bìa ngoài phủ đầy bụi.
Luôn luôn chú trọng sạch sẽ như Đường, giờ phút cũng chê nó bẩn, dùng tay tùy tiện vỗ vỗ, phủi một hạt bụi, liền mở album .
Album đều là ảnh chụp của mấy họ, từ nhỏ đến lớn đều .
Mẹ Đường chỉ một đứa bé trai tinh xảo trong ảnh chụp, Đường Quân Hạc .
“Chính con xem, giống y đúc con lúc nhỏ !”
Đường Quân Hạc còn lời nào, Đường Tuyết tiên ghé gần.
Cô chỉ ảnh chụp một cái, liền vô cùng chắc chắn phụ họa.
“Chính là giống y đúc, xem đôi mắt cái mũi cái miệng , quả thực là từ một khuôn đúc .”
Đường Tuyết nghĩ đến bộ dạng của Tiểu Thanh Bách hôm nay thấy, : “Ngay cả cái vẻ lanh lợi cũng giống y đúc!”
Mẹ Đường cũng nhớ bộ dạng của Đường Quân Hạc lúc nhỏ, vô cùng tán đồng lời của Đường Tuyết.
Hai con líu ríu thảo luận nửa ngày, trong lòng vô cùng chắc chắn.
Họ một cái, vô cùng ăn ý về phía Đường Quân Hạc, dồn áp lực lên .
“Thằng bé rốt cuộc con trai của con ?”
Đường Quân Hạc lời nào, Đường Tuyết liền tức giận vỗ đánh vài cái.
“Anh đừng im lặng, ?”
“ .”
Đường Quân Hạc bất đắc dĩ hai một cái, ánh mắt áp bách của họ, cuối cùng vẫn thừa nhận.
Hai con lời , lập tức nổ tung.
Họ lập tức lên, kinh ngạc vô cùng về phía Đường Quân Hạc, kinh hãi chất vấn.
“Cậu sớm ?”
“Không , gần đây mới .”
Đường Quân Hạc lập tức lắc đầu, khi lời , biểu cảm chút vi diệu.
Anh giống Đường và Đường Tuyết gần như từng gặp Tiểu Thanh Bách.
Anh gặp Tiểu Thanh Bách ít , thậm chí còn ôm bé nhiều .
Anh đây chỉ cảm thấy Tiểu Thanh Bách vô cùng thuận mắt, trong lòng đối với bé cũng chút tình cảm thiết.
bao giờ liên hệ bé với bản .
Cho đến ở bệnh viện khi hôn mê, mơ một giấc mơ kỳ lạ…
Nghe , hô hấp của Đường đều dồn dập, bà kích động trong phòng, vỗ tay, lẩm bẩm đang gì.
Đường Quân Hạc bộ dạng của bà , khỏi chút lo lắng.
“Mẹ, chỉ là vui thôi, lát nữa sẽ .”
Đường Tuyết như quen, trấn an .
Quả nhiên, một lúc, Đường liền khôi phục bình thường.
Bà bỗng nhiên uống một bát lớn, lúc mới tao nhã trở sô pha, về phía Đường Quân Hạc, hỏi: “Vậy bây giờ con định thế nào?”
Giọng của bà vô cùng trịnh trọng.
Nếu Tiểu Thanh Bách là con của , thì nên đưa bé về nhà, coi như nhận tổ quy tông.
Đường Quân Hạc ý của , lúc vẫn một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-430.html.]
“Không .”
Vân Vũ
“Không ?” Đường Tuyết tức giận lườm một cái.
Đường Quân Hạc thêm gì.
Anh quả thật là .
Anh tuy rằng Tiểu Thanh Bách chính là con trai của , nhưng đồng thời cũng tôn trọng ý tưởng của Tống Chi.
Nếu cô tính , thì sẽ vẫn luôn chờ, chờ đến khi cô nguyện ý sự thật cho .
Đương nhiên, trong lúc cũng sẽ chăm sóc hai con họ thật , dốc hết sức lực để đối xử với họ.
Nhìn thấy bộ dạng của con trai, Đường sốt ruột đến tái mặt.
“Con ý kiến gì ?”
Không đợi Đường Quân Hạc chuyện, bà véo một cái, tức giận .
“Thôi, từ chỗ con cũng chẳng hỏi gì.”
Bà dậy hướng Đường Tuyết nháy mắt một cái.
“Chúng tìm Tống Chi.”
Hai con trong chuyện , sự ăn ý mười phần, ăn khớp với .
Hai lập tức liền hấp tấp lái xe, về Tống gia.
Chỉ là ở cửa Tống gia, hai lập tức liền nhụt chí.
Họ đầy mặt u sầu căn biệt thự Tống gia gần ngay mắt, trong lúc nhất thời dũng khí .
Tống Chi ở ban công, sớm thấy Đường Tuyết và Đường ở ngoài cửa, chỉ là kỳ lạ họ vẫn luôn lảng vảng ở cửa, ý định .
Cô do dự một chút, vẫn là xuống lầu đón một chút.
“Là quên đồ gì ?”
Tống Chi thấy Đường Quân Hạc đến, liền cho rằng hai là để quên đồ gì đó ở đây, cố ý lấy.
Hai còn chuẩn xong lời biện minh, đột nhiên đối mặt với Tống Chi, biểu cảm đều chút bất thường.
Cuối cùng vẫn là Đường Tống Chi, uyển chuyển .
“Thật , chúng là chuyện hỏi Chi Chi một chút.”
Tuy rằng bà vô cùng uyển chuyển, nhưng Tống Chi vẫn mơ hồ nhận điều gì đó.
“Vậy nhà .”
Cô hít sâu một , tiên mời hai .
Tống An Sơn cùng Chúc Tiểu Cầm và Nhiễm Thu, cùng với Đại Bảo và các em ngoài chơi.
Giờ phút trong nhà cũng chỉ một Tống Chi.
Căn biệt thự to lớn, vẻ chút quạnh quẽ.
Tống Chi mời hai xuống phòng khách, cô pha một bình .
Vừa mới xuống.
Mẹ Đường liền dũng cảm, phỏng đoán của họ.
“Chi Chi, hôm nay chúng gặp Thanh Bách, mới phát hiện thằng bé với Quân Hạc lớn lên vô cùng tương tự, chúng về tìm ảnh chụp lúc nhỏ của Quân Hạc, phát hiện thằng bé với Quân Hạc lúc nhỏ giống…”
Nói đến đây, Đường dừng một chút.
Bà ngẩng đầu về phía Tống Chi, biểu cảm trở nên đặc biệt trịnh trọng.
“Cho nên, thằng bé với Quân Hạc quan hệ gì ?”
Tống Chi xong lời bà , chỉ cảm thấy da đầu căng thẳng.
Tuy rằng cô sớm mơ hồ nhận , nhưng mắt đối mặt với vấn đề , khó tránh khỏi vẫn sẽ chút căng thẳng.
Tống Chi hai một cái.
Tuy rằng họ là mang theo nghi vấn đến, nhưng thực tế trong lòng chỉ sợ xác định.
Tống Chi cắn cắn môi , trong lòng cũng rõ ràng, chuyện giấu tiếp chắc chắn là thể.
Thanh Bách và Đường Quân Hạc lớn lên thật sự quá giống.
Chỉ cần nhà họ Đường thấy, chuyện là thể giấu .
Đối với điểm , Tống Chi sớm sự chuẩn tâm lý.
Giờ đây đối mặt với ánh mắt của hai , Tống Chi đơn giản là cứng rắn thừa nhận.
“Thằng bé là con ruột của Đường Quân Hạc.”
Tuy rằng sớm là kết quả , nhưng Tống Chi chính miệng thừa nhận, hai vẫn hít một thật sâu, tim đập đều dồn dập.
Mẹ Đường càng là một phen kéo lấy tay Tống Chi, hốc mắt đều đỏ hoe.
“Rốt cuộc là chuyện gì thế ?”
Nghe , Tống Chi liền cúi đầu, một lát , cô mới nặng nề thở dài, đem sự việc từ đầu đến cuối từ từ kể .
“Lúc , và Đường Quân Hạc cẩn thận phát sinh quan hệ một , lâu liền phát hiện mang thai…”