[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 427
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:04
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày đầu tiên tân hôn, Đường Quân Hạc và Tống Chi vẫn xuất hiện.
Về chuyện , vài vị trưởng bối đều trong lòng hiểu rõ, , cũng ai đề cập đến hai .
Vân Vũ
Ngay cả Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh cũng chỉ , vẫn quấy rầy.
Để đến tham dự hôn lễ, các cô xin nghỉ thêm mấy ngày, lúc cũng vội về, hai bàn bạc, liền tự dạo chơi ở kinh thành.
“Hay là, chúng cũng về Thanh Đại xem một chút .”
Nhiếp Cẩm Mi đề nghị.
“Được.” Dung Chính Khanh lập tức gật đầu.
Sau khi nghiệp, các cô vẫn về thăm , hiện giờ quả thật cũng nên về thăm chốn cũ một phen.
________________________________________
Tại Tống gia.
Tiểu Thanh Bách thấy Tống Chi, ôm con búp bê nhỏ trong lòng, lo lắng nhăn mặt hỏi.
“Mẹ ?”
Chúc Tiểu Cầm , chỉ : “Thanh Bách ngoan, con hai ngày việc quan trọng, con đừng phiền , dì đưa con công viên giải trí chơi, ?”
Mấy ngày Tống Chi kết hôn, vẫn luôn là Chúc Tiểu Cầm chăm sóc đứa trẻ.
Tiểu Thanh Bách mấy ngày gặp Tống Chi.
Mặc dù Chúc Tiểu Cầm đưa đến công viên giải trí mà thích nhất, nhóc vẫn thực sự vui vẻ.
“Mẹ kết hôn, là cần Thanh Bách nữa ?”
Chúc Tiểu Cầm nhận tâm tư của đứa trẻ, dọn dẹp một chút, nắm tay nhỏ của bé chuẩn dẫn ngoài thì bỗng nhiên thấy bé với giọng buồn bã.
Vừa lời , Chúc Tiểu Cầm lập tức ngây .
Và sự im lặng nhất thời của cô càng đứa trẻ nhạy cảm lúc thêm buồn bã.
Tiểu Thanh Bách nắm ống tay áo của , vành mắt đều đỏ.
“Sao thế ? Thanh Bách đừng nghĩ linh tinh, con thể cần con chứ.”
Chúc Tiểu Cầm lúc mới phản ứng , vội vàng xổm xuống, ôm lấy bé nhỏ xíu lòng, nhẹ giọng an ủi.
“Sau khi kết hôn, sẽ chỉ thêm một yêu thương con thôi.”
Cô giải thích với Tiểu Thanh Bách.
“Thật ?”
Tiểu Thanh Bách xong lời an ủi, nỗi buồn trong mắt tan một chút, nhưng vẫn đủ chắc chắn, mở miệng hỏi một câu.
“Tất nhiên .”
Chúc Tiểu Cầm gật đầu lia lịa.
Bộ dạng vô cùng khẳng định của cô , cho nhóc trong lòng dễ chịu hơn một chút.
“Vậy tại về nhà?”
Chỉ là bé vẫn nghĩ một vấn đề.
Nghe , Chúc Tiểu Cầm sững sờ một chút, mới nhanh chóng trả lời.
“Đó là vì con trong thời gian vất vả, cho nên cần nghỉ ngơi thật hai ngày.”
Tiểu Thanh Bách nghĩ đến Tống Chi bận rộn đến mức chân chạm đất trong thời gian , ngây thơ gật đầu.
“Ồ, con hiểu , con sẽ phiền .”
Nghe lời , Chúc Tiểu Cầm lúc mới nhẹ nhõm thở phào.
“Vậy chúng ngoài chơi thôi.”
Cô một nữa dắt tay nhóc, dẫn cửa.
Vừa , liền đụng Tống An Sơn.
Ông dường như ở cửa một lúc .
Vừa thấy ông , mắt Chúc Tiểu Cầm sáng rực lên, chào hỏi.
“Anh Tống.”
Mấy năm nay, mặt Chúc Tiểu Cầm cũng lưu vài vết tích của năm tháng, khi khóe mắt vài nếp nhăn rõ ràng, nhưng cũng ảnh hưởng đến nhan sắc của cô .
Chúc Tiểu Cầm quả thật , hơn nữa cô thích , khi lên sẽ cả khuôn mặt cô trông đặc biệt sống động.
Tống An Sơn chút ngây .
Những lời cô với Tiểu Thanh Bách, ông đều thấy.
Cô chăm sóc đứa trẻ quả thật , hơn nữa cũng sẽ truyền những năng lượng tiêu cực cho đứa trẻ.
“ ngoài dạo với hai .”
Tống An Sơn khó khăn mở lời cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-427.html.]
Trên mặt Chúc Tiểu Cầm xẹt qua một tia kinh ngạc, nụ mặt càng thêm rạng rỡ.
“Được thôi, mấy ngày nay cũng mệt mỏi ít, thể ngoài dạo chơi một chút để thư giãn.”
Hai dắt Tiểu Thanh Bách cùng cửa, chơi mãi đến tối mới về nhà.
________________________________________
Ngày hôm , Tống Chi và Đường Quân Hạc vẫn trở về.
Tống An Sơn cố ý một chuyến đến khách sạn, hai từ ngày hôm đó phòng tân hôn, liền vẫn luôn , vẻ mặt nhất thời chút gượng gạo.
Những trẻ tuổi khỏi cũng quá tiết chế.
ông dù cũng tiện quấy rầy, đành dặn dò quản lý khách sạn, đợi Tống Chi và họ ngoài, bảo họ về nhà một chuyến .
Kết quả, cho đến ngày thứ ba, họ vẫn ngoài.
Điều khiến Tống An Sơn lập tức yên nữa.
Suốt ba ngày, trẻ tuổi cho dù tinh lực thừa, cũng quá mức thái quá.
“Chi Chi và Quân Hạc cũng thiếu chừng mực như , lẽ nào xảy chuyện gì ?”
Tống An Sơn bất an trong phòng sách, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ý nghĩ nảy , sắc mặt ông lập tức đổi, càng nghĩ càng cảm thấy khả năng, lập tức liền chạy khỏi phòng.
Chúc Tiểu Cầm đang cùng Tiểu Thanh Bách chơi trong phòng khách.
Nhìn thấy bộ dạng sốt ruột hoảng hốt của Tống An Sơn, cô nhanh chóng hỏi.
“Có chuyện gì xảy ?”
Tống An Sơn trả lời, vội vàng lái xe trong nhà.
Ông một đường bay nhanh đến khách sạn, hai lời liền trực tiếp lên tầng cao nhất, gõ vang cửa phòng của Tống Chi và họ.
“Anh xem .”
Tống Chi mềm nhũn giường, thấy tiếng gõ cửa dồn dập, đẩy đẩy Đường Quân Hạc bên cạnh.
Hai ngày nay cô hành hạ đến quá sức, hiện giờ thật sự là ngay cả sức xuống giường cũng .
Tống Chi hung hăng véo Đường Quân Hạc vài cái.
Đều là do .
Một khi bắt đầu, thì chút tiết chế nào.
Đường Quân Hạc coi như thấy ánh mắt của cô, tính đồng ý một tiếng, đến cửa phòng.
Mở cửa liền thấy bên ngoài một Tống An Sơn đầy vẻ lo lắng.
Không thấy Tống Chi, Tống An Sơn càng thêm lo lắng.
“Chi Chi ?”
“Đang nghỉ ngơi ạ.” Đường Quân Hạc vội vàng trả lời, “Ba, ba đừng lo, cô , chỉ là mệt, giờ đang ngủ.”
Nghe thấy gọi là “ba”, Tống An Sơn nhất thời chút quen, sững sờ một chút, mới nhớ hai kết hôn.
Chỉ là ý tứ trong lời của Đường Quân Hạc, Tống An Sơn tức thì giận dữ lườm một cái, lạnh mặt quở trách: “ các trẻ tinh lực dồi dào, nhưng cũng nên tiết chế, thể bất chấp sức khỏe mà loạn.”
Nghe , Đường Quân Hạc chút hổ mím môi , liên tục gật đầu.
Bộ dạng khiêm tốn lắng của , khiến Tống An Sơn nhất thời cũng khó thêm gì.
thấy Tống Chi, ông tóm vẫn chút yên tâm.
“Ba, con , chúng con dọn dẹp một chút, lát nữa sẽ về nhà.”
Tống Chi ở trong phòng cũng thấy cuộc đối thoại của hai , cô nhanh chóng ghé sát tai về phía ngoài mà .
Nghe thấy giọng con gái, Tống An Sơn lúc mới yên tâm.
“ đợi các con ở lầu.”
Nhìn Tống An Sơn rời , Đường Quân Hạc mới đóng cửa phòng .
Chờ trở phòng ngủ, Tống Chi xong quần áo.
Tuy cùng Tống Chi ân ái mấy ngày, nhưng Đường Quân Hạc thực sự thỏa mãn.
Nếu thể, chỉ cùng Tống Chi cứ thế ở mãi, hạnh phúc sống cuộc sống hai .
hôm nay trưởng bối lo lắng, cũng tiện để Tống Chi ngoài.
Tống Chi vội vàng thu dọn đồ đạc, cũng thèm để ý đến Đường Quân Hạc, thừa dịp còn hồn, vội vàng chạy khỏi phòng.
Cô hối hận.
Hối hận vì kết hôn với Đường Quân Hạc, cái tên "một đêm bảy lang" !