[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 410: Hai người đang hẹn hò sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:05:57
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn theo Đường Quân Hạc rời , Tống Chi thu hồi tầm mắt, đầu liền thấy Nhiễm Thu đang cách đó xa .

Cô sững sờ một chút, nở một nụ , về phía .

Thấy cô tới, Nhiễm Thu đột nhiên hỏi.

“Cô và Đường Quân Hạc hiện tại đang hẹn hò ?”

Nghe , Tống Chi kinh ngạc Nhiễm Thu một cái, vội vàng lắc đầu giải thích.

“Không mà.”

Cô thật sự hiểu Nhiễm Thu hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Đường Quân Hạc.

Bọn họ trông giống đang hẹn hò lắm ?

Nhiễm Thu hết bộ dạng của cô, rũ mắt xuống, mím môi hỏi Tống Chi.

“Vậy thế của Thanh Bách ?”

“Không .” Tống Chi nữa lắc đầu.

“Hai họ dung mạo giống như , hoài nghi bao giờ ?”

Nhiễm Thu chút tin.

Hai đó gần như đúc từ một khuôn, bất kỳ ai cũng sẽ giữa họ chắc chắn quan hệ.

Ngay cả khi trở về, thấy Tiểu Thanh Bách đầu tiên, cũng lập tức nghĩ đến Đường Quân Hạc.

Đường Quân Hạc một đại ý, phát hiện gì cả?

Điểm , Tống Chi trong chốc lát cũng nên giải thích thế nào, đành : “Có lẽ là ‘trong nhà tỏ, ngoài ngõ tường’ chăng? Dù vẫn luôn nhận .”

Nói đến đây, cô dừng một chút, kể chuyện ngày đó cô cố ý mang Tiểu Thanh Bách mặt Đường Quân Hạc, nhưng Đường Quân Hạc bất kỳ phản ứng nào.

“Hôm đó, cố ý mang Thanh Bách qua mặt hai vòng, nhưng Đường Quân Hạc cũng bất kỳ phản ứng nào. Anh chắc là thật sự .”

Nói đến đây, Tống Chi thở phào nhẹ nhõm.

Trước để đề phòng Tiểu Thanh Bách họ nhận , mỗi nhà họ Đường ở đó, chỉ thể bắt Tiểu Thanh Bách trốn tránh.

Cô thử một xong, thì cần ủy khuất Tiểu Thanh Bách như nữa.

Nhìn vẻ mặt may mắn của Tống Chi, Nhiễm Thu trầm xuống con ngươi.

Nghĩ đến lúc nãy ăn cơm, bộ dạng vô cùng lo lắng của Đường Quân Hạc đối với Tiểu Thanh Bách.

Bàn tay rũ ở bên siết chặt.

Đường Quân Hạc thật sự ?

Anh khẽ nhếch khóe môi.

thấy chắc

, Nhiễm Thu cũng vạch trần điểm .

“Không phát hiện cũng , để tránh giành đứa trẻ với cô.”

Anh phụ họa một câu, trực tiếp chuyển chủ đề.

“Lâu lắm về, lát nữa chúng ngoài dạo nhé?”

“Được thôi, ?”

Tống Chi vui vẻ .

Nhiễm Thu suy nghĩ một chút : “ lâu về, quen thuộc kinh thành bằng cô, cứ cô sắp xếp.”

“Được, đưa xem siêu thị nhà , đó những nơi khác.”

Tống Chi dường như kế hoạch từ , lập tức sắp xếp lịch trình của họ một cách thỏa đáng.

Tiểu Thanh Bách đang chơi đồ chơi ở bên cạnh, hai ngoài, lập tức ném đồ chơi sang một bên, lon ton chạy tới, ôm chặt lấy chân Tống Chi.

“Mẹ, con cũng , đưa con ngoài chơi!”

Tiểu Thanh Bách bây giờ đúng là tuổi ham chơi, trong nhà ngoài, bé luôn theo.

Tống Chi bất lực xoa xoa đầu bé, vẻ mặt chút bối rối.

Chúc Tiểu Cầm thấy cảnh , tinh thần mà tới, nắm lấy bàn tay nhỏ của Tiểu Thanh Bách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-410-hai-nguoi-dang-hen-ho-sao.html.]

“Lát nữa dì đưa cháu ngoài chơi, ? Chúng công viên chơi cầu trượt!”

Vừa thể chơi cầu trượt, mắt Tiểu Thanh Bách lập tức sáng lên, lập tức gật đầu.

Vân Vũ

“Được ạ, chơi cầu trượt!”

Lần bé ở công viên chơi cầu trượt vui đến quên cả đường về, cuối cùng vẫn Chúc Tiểu Cầm bế về bằng . Vì thế bé vẫn luôn chơi cầu trượt, đề nghị của Chúc Tiểu Cầm coi như trúng tim đen của nhóc con.

Dỗ dành xong Tiểu Thanh Bách, Chúc Tiểu Cầm mới ngẩng đầu nháy mắt với Tống Chi, hiệu cho cô, bảo họ cứ yên tâm ngoài, Tiểu Thanh Bách cứ giao cho cô là .

Tống Chi cảm kích cô một cái, vội vàng phòng cầm chút tiền, cùng Nhiễm Thu cửa.

Tống Chi lái xe, đưa Nhiễm Thu dạo một vòng gần đó.

“Mấy năm nay kinh thành đổi lớn, thể đổi từng ngày. Bên xây một tòa nhà bách hóa lớn, còn bên xây cái gì đó cao ốc…”

Tống Chi cảnh sắc xung quanh, lượt giới thiệu cho Nhiễm Thu.

“Quả thật đổi lớn.” Nhiễm Thu thỉnh thoảng phụ họa hai câu.

Dọc đường hai trò chuyện vô cùng vui vẻ.

“Mấy năm nay nhiều đều bắt đầu khởi nghiệp, nhà chúng vẫn xem là những đầu tiên ‘ăn cua’, phát triển cũng khá …”

Tống Chi dẫn Nhiễm Thu siêu thị nhà , tự tin kể những chuyện trải qua trong mấy năm nay.

Quan trọng nhất vẫn là ngay từ đầu cô chọn đúng phương hướng.

Tống An Sơn , khi ông nghỉ việc, nhà máy cũng ít lượt nghỉ việc, tự ngoài riêng.

Rất nhiều chọn tự mở xưởng, cũng một bộ phận nam giới buôn bán ở phía Nam, nhưng thành công ít.

nhiều thậm chí dùng hết cả tiền tiết kiệm nhiều năm, còn nợ ít nợ bên ngoài.

Ở thời đại , tuy rằng chỉ cần dám thể kiếm tiền, nhưng vẫn cần một chút may mắn.

Tống Chi cảm thấy may mắn của nhà vẫn tạm .

Lần , là cô đó chọn cho Tống An Sơn một con đường , nhưng kiếp cô, Tống An Sơn khi nghỉ việc ở nhà máy thép, cũng vẫn tự tạo một sự nghiệp.

Nếu kiếp một gia đình “đồ bám víu” như Lâm Tự Như, sự nghiệp của Tống An Sơn chắc sẽ sụp đổ trong một sớm.

Nghĩ đến những điều , Tống Chi khỏi chút cảm khái.

Cô may mắn nhất gì hơn việc thể sống một đời, sống một đời cô thực sự đổi vận mệnh của nhiều .

Cũng bao gồm cả Nhiễm Thu.

Kiếp học hành thành công, tự mở công ty, sẽ bao giờ con đường của kiếp nữa.

Mà ba đứa nhỏ theo , khi giáo dục , cũng sẽ giống kiếp trở thành những kẻ độc ác, chuyện ác nào .

Tất cả đều đang phát triển theo hướng hơn.

“Siêu thị thật tồi.”

Nhiễm Thu sự dẫn dắt của Tống Chi, tham quan siêu thị sáng sủa sạch sẽ, những hàng kệ bày biện quy củ, hàng tươi sống tươi mới hấp dẫn, chút keo kiệt khen ngợi.

“Siêu thị ở nước ngoài còn bằng của cô.”

Câu đánh giá cao, Tống Chi kìm khóe miệng cong lên, trong lòng tự nhiên dâng lên vài phần cảm giác thành tựu.

Tống Chi khiêm tốn : “Chắc chắn là thể so sánh .”

Cô dẫn Nhiễm Thu dạo một vòng, : “Anh ăn gì cứ lấy tùy ý.”

Siêu thị chỉ các loại thực phẩm tươi sống, thậm chí còn nhiều thực phẩm đóng gói mà cô lấy từ siêu thị gian của . Những thứ đó chất lượng đều vô cùng , cũng thu hút nhiều khách hàng trung thành cho siêu thị.

“Được.”

Nhiễm Thu gật đầu, nhưng lấy gì cả.

Từ siêu thị ngoài, Tống Chi dẫn dạo một vòng quanh mấy xưởng nuôi trồng của gia đình .

 

 

 

 

 

Loading...