[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 362: Chói mắt

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:58:16
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Nhất Dã mượn xe mượn tài xế, trong lòng khỏi chút kỳ lạ, vì thế hỏi thêm một câu.

“Cậu định ?”

Hiện tại đang nghỉ 1/5, Đường Quân Hạc đang ở nhà nghỉ ngơi.

Bất quá bản vì bận trăm công nghìn việc, cho nên còn đơn vị thêm một ngày, ngày mai mới thể về nhà.

“Đi ngoài một chút.”

Đường Quân Hạc cũng giấu giếm, nhưng cũng nhiều.

Nghe chi tiết, Đường Nhất Dã liền cũng hỏi thêm, lập tức đồng ý.

“Vậy ở nhà chờ, sẽ cho đưa qua.”

Đường Nhất Dã ở cơ quan chức quyền cao, xe cấp đương nhiên là tùy tiện dùng.

Đường Quân Hạc mượn xe, đây đều là chuyện nhỏ.

Hơn nữa đối với em trai luôn cưng chiều.

Tình cảm em họ .

Huống chi lúc mới cơ quan đơn vị, Đường Quân Hạc để tránh ở trung ương lấy khó dễ, liền chủ động xin đến nơi xa xôi tham gia quân ngũ, ăn ít khổ.

Đường Nhất Dã trong lòng vẫn luôn ghi nhớ cái của em trai.

Huống chi hiện giờ chính ở cơ quan vững gót chân, em trai từ bỏ sự phát triển của ở bên , trở về cùng cùng cộng sự.

Đường Nhất Dã càng cảm thấy em trai hiểu chuyện, cho nên cơ bản cũng đáp ứng yêu cầu của .

Điện thoại còn ngắt, Đường Nhất Dã đột nhiên nghĩ tới điều gì, mở lời hỏi.

“Không là cùng Tống Chi ngoài chơi đấy chứ?”

Chuyện em trai gần đây đang theo đuổi Tống Chi, Đường cũng cho .

Lại còn miêu tả sống động như thật.

Hắn chỉ thuận miệng hỏi, nghĩ đến Đường Quân Hạc vô cùng nghiêm túc trả lời.

, nhân lúc bây giờ nghỉ, dẫn cả nhà họ cùng Trường Thành chơi.”

Nghe thấy lời , Đường Nhất Dã chỉ chút á khẩu, trong thời gian ngắn cũng nên gì mới .

Hắn nghẹn nửa ngày, mới chút cạn lời một câu.

“Này còn theo đuổi ? Ngay cả nhà cũng lo lắng đến.”

Nghe ý trêu ghẹo của , Đường Quân Hạc cũng bực bội, mà là nghiêm túc .

“Người còn nhỏ, còn đang học, gấp gì.”

Nghe , khóe miệng Đường Nhất Dã đều co giật hai cái.

“22 còn nhỏ ? Đợi đến khi nghiệp đại học đều 26 .”

Hắn bực bội trong điện thoại nhắc nhở.

Tống Chi hiện tại quả thật lớn, nhưng Đường Quân Hạc cũng nhỏ, 31 , nếu chờ đến khi Tống Chi nghiệp đại học, 35.

Đợi đến lúc mới kết hôn, thể chút quá xa.

Hơn nữa với cái tốc độ theo đuổi của em trai hiện tại, chừng chờ đến Tống Chi nghiệp đại học, thậm chí còn theo đuổi , còn chờ thêm hai năm nữa.

Đường Nhất Dã trong nháy mắt dám tiếp tục nghĩ xuống.

mà, Đường Quân Hạc mượn xe xong cũng nhiều với Đường Nhất Dã, chỉ với Đường Nhất Dã một tiếng cảm ơn, liền cúp điện thoại.

Nghe trong điện thoại vang lên tiếng tút tút, Đường Nhất Dã bất đắc dĩ thở dài một .

cuối cùng vẫn là nhanh chóng sắp xếp , đem xe đến cho Đường Quân Hạc.

Sắp chơi, Chúc Tiểu Cầm tâm trạng tồi.

Nhân lúc còn xuất phát, cô báo với Tống Chi một tiếng, liền nhanh chóng chạy tiệm bánh kem mua bánh mì, chuẩn mang theo ăn đường.

Trở về chuẩn sẵn sữa bột cho tiểu Thanh Bách.

Tống Chi Chúc Tiểu Cầm luôn bận rộn, trong lòng chút bất đắc dĩ, thấy cô ngừng chạy qua chạy trong phòng, còn chuẩn những thứ khác, cô vội vàng vẫy tay xuống nghỉ một lát.

“Đồ đạc cần thiết gần xong , cần chuẩn thêm gì nữa, mang nhiều cũng tiện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-362-choi-mat.html.]

Ban đầu, ngày hôm qua khi Lâm Tự Như ly hôn với Tống An Sơn, buổi tối Tống Chi cân nhắc nên sa thải Chúc Tiểu Cầm .

Chúc Tiểu Cầm thế nào cũng là em họ của Lâm Tự Như, cùng nhà họ Lâm là thích.

Tống Chi thật sự tiếp tục bất kỳ liên quan gì với nhà họ Lâm.

Chúc Tiểu Cầm lúc là dựa thực lực của để ở , hơn nữa từ đầu đến cuối cô cũng phạm sai lầm gì, việc nhanh nhẹn, huống chi kinh nghiệm chăm sóc trẻ con phong phú, tiếp theo học, thế tất vẫn cần một kinh nghiệm để giúp chăm sóc tiểu Thanh Bách.

Nếu thật sự sa thải Chúc Tiểu Cầm đồng nghĩa với việc cô tuyển một khác.

Thời buổi tìm một phù hợp hề dễ.

Đừng là thời đại , ngay cả kiếp của cô, tìm một bảo mẫu cần mẫn như , cũng dễ dàng.

Cho nên cái ý niệm cũng chỉ lướt qua trong đầu Tống Chi một chút, lâu chính cô phủ định.

Họ vặn thu dọn xong đồ đạc, lầu liền truyền đến tiếng còi xe ô tô.

Tống Chi đẩy cửa sổ , liền thấy lầu đậu hai chiếc xe.

Mà Đường Quân Hạc lúc mở cửa xe, một trong hai chiếc xe xuống, dường như nhận ánh mắt của cô, ngửa đầu lên lầu, dùng miệng tiếng động hỏi một câu.

“Chuẩn xong ?”

Tống Chi gật đầu.

Sau đó nhanh chóng bảo Chúc Tiểu Cầm và mang đồ xuống lầu.

Đi xuống lầu, Tống Chi mới phát hiện Đường Quân Hạc thế mà còn mang theo một tài xế.

Vân Vũ

Như tổng cộng hai chiếc xe, đoàn của họ thể đủ.

Một chiếc xe bốn chỗ, chen chút một chút thể năm , Chúc Tiểu Cầm ôm đứa bé, chủ động ở ghế , mà Tống An Sơn cũng tự giác cùng chiếc xe.

Chỗ trống còn của chiếc xe , vẫn là để cho mấy trẻ tuổi họ.

Nhìn thấy họ đều lên chiếc xe do tài xế lái, Tống Chi do dự một chút, vẫn là lên chiếc xe Đường Quân Hạc lái, ở ghế phụ.

“Chúng đón Nhiễm Thu và các em .”

“Được.”

Đường Quân Hạc gật đầu, đó liền lái xe hướng tới khu nhà phân phối mà Nhiễm Thu đang ở.

Họ qua, ở đường liền gặp Nhiễm Thu và các em .

Nhiễm Thu thấy chiếc xe chút quen thuộc dừng mặt , liền đoán điều gì, quả nhiên giây tiếp theo, liền thấy Đường Quân Hạc và Tống Chi mở cửa xe, từ xe xuống.

Ba đứa nhóc thấy Tống Chi, lập tức khúc khích chào hỏi.

“Chị Chi Chi.”

Tống Chi lên tiếng, vẫy tay về phía chúng, ý bảo chúng lên xe.

Chúng đều mới một bộ quần áo, đeo ba lô nhỏ, qua như thể sắp dã ngoại .

Tống Chi vươn tay về phía chúng, nhận lấy chiếc ba lô nhỏ chúng.

“Có nặng ?”

Ba đứa nhóc lắc đầu: “Không nặng, chị Chi Chi cần giúp bọn con cầm, tự bọn con đeo là .”

Nghe thấy chúng như , Tống Chi cũng miễn cưỡng.

xách một chút, chiếc ba lô quả thật nặng lắm, hẳn là đựng một ít đồ ăn.

Sau khi đón ba đứa nhóc lên xe, Tống Chi mới về phía Nhiễm Thu.

Hắn cũng một bộ quần áo, mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, cả càng thêm ôn tồn lịch sự.

Hắn bình thường đa thời gian đều mặc màu trắng hoặc là màu đen, hiếm khi thấy màu khác, vì Tống Chi thêm hai mắt.

“Anh mặc màu .”

 

 

 

 

 

 

Loading...