Tống Chi hổ đối mặt ánh mắt dò xét của , cuối cùng vẫn gật đầu, giới thiệu bản một chút.
“Các bạn học chào, thật là Tống Chi, đảm bảo giả .”
Lời , cả lớp một nữa bùng nổ.
Thủ khoa đại học thật sự ở lớp họ!
Và khi thấy cảnh , Lương Chính Nguyên âm thầm cong môi, thừa thắng xông lên tên một khác.
“Bạn Nhiễm Thu là thứ hai của lớp , thành tích chỉ kém bạn Tống Chi ba điểm.”
Nghe , nữa kinh ngạc.
“Chỉ kém ba điểm! Vậy là 497 điểm, thành tích cũng là thủ khoa tỉnh !”
“Lớp hai thủ khoa tỉnh luôn!”
“Trời ạ, đây thật sự là lớp kinh tế học ? cứ như đang mơ .”
Nghe thấy tiếng kinh ngạc của , Lương Chính Nguyên dứt khoát thừa thắng xông lên, công bố thành tích của tất cả trong lớp.
Xếp Nhiễm Thu là Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh. Một 488 điểm và một 480 điểm, thành tích của cả hai cũng thuộc top đầu của Thanh Đại.
Khiến nữa bộc phát vài tiếng kinh hô.
Sau bốn họ, thành tích của đều trở nên bình thường, vài thậm chí là vặn vượt qua điểm sàn.
trong lớp hai học bá gần đạt điểm tuyệt đối, còn thêm hai học bá điểm cao, điều khiến cho bộ học sinh lớp kinh tế học cảm thấy sảng khoái.
Trước , học sinh các khoa toán học, triết học và ngôn ngữ ít ỷ điểm cao mà xem thường những học chuyên ngành kinh tế học như họ.
bây giờ, lớp họ hai vượt trội hơn những đó.
Tiếp theo, nếu họ còn những lời lẽ mỉa mai, thì lớp họ thể tự tin phản bác !
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, học sinh chuyên ngành kinh tế học đều cảm thấy tự tin hơn hẳn.
Hai nhân tài như đều đăng ký ngành kinh tế học, điều đó chứng tỏ ngành tuy chú ý nhiều, nhưng tuyệt đối hề tệ.
Dù , họ thể thi điểm cao như , thực lực là thể nghi ngờ, tầm cũng tuyệt đối sẽ sai.
“Thành tích công bố, Tống Chi và Nhiễm Thu là đầu và thứ hai của lớp , để hai bạn chọn lớp trưởng và phó lớp trưởng của lớp , hẳn là ý kiến gì đúng ?”
Lương Chính Nguyên xong thành tích, liền đóng sổ , về phía hỏi.
Đối với hai họ, đương nhiên là tâm phục khẩu phục.
Tống Chi hứng thú lớp trưởng, cô lập tức lên, uyển chuyển từ chối.
“Em còn nhỏ tuổi phục chúng, hơn nữa cũng kinh nghiệm về mặt , vẫn nên để lớn tuổi hơn quản lý ạ.”
lời dứt, liền nhao nhao tỏ vẻ.
“Chúng em phục, thủ khoa tuyệt đối mà, ai mà phục ạ!”
Ngay cả Lương Chính Nguyên cũng tủm tỉm hỏi: “Ai mà phục thể lên phát biểu ý kiến của ?”
Mọi đều là học sinh, ai thành tích thì phục đó, từ lúc Tống Chi chính là thủ khoa đạt điểm tuyệt đối, gì còn phục nữa, nhất thời một ai trả lời.
Tống Chi nhíu mày.
Cô thật ngờ, những ai cũng phục ai, bây giờ thật sự tâm phục khẩu phục …
cô thật sự cái lớp trưởng .
mắt hiển nhiên thể để cô nữa .
Lương Chính Nguyên thấy ai phản đối, liền dứt khoát quyết định.
“Nếu ai phản đối, lớp trưởng lớp sẽ do Tống Chi và Nhiễm Thu đảm nhiệm.”
Nói xong còn tủm tỉm Tống Chi một cái.
“Bạn Tống Chi cũng cần khiêm tốn, đều phục bạn, hơn nữa kinh nghiệm cũng thể từ từ bồi dưỡng.”
Bị ép lớp trưởng, Tống Chi cũng vui, môi mím chặt thành một đường, cả khuôn mặt nhỏ đều tràn đầy sự phản kháng.
Chỉ là hiện giờ cô cũng tiện trực tiếp mất mặt thầy chủ nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-352-lung-deu-thang.html.]
Một bên Nhiễm Thu chú ý tới biểu cảm của cô, nhỏ giọng an ủi một câu.
Vân Vũ
“Không , chuyện gì, cứ để họ tìm là , cần lo gì cả.”
Nhiễm Thu cũng là thích phiền phức, bất quá nếu những phiền phức đó tìm đến Tống Chi, thà rằng che chắn .
“Vậy bận quá.” Tống Chi thở dài, “Mình cũng việc gì, chuyện cần quản vẫn sẽ quản một chút.”
Nếu cô cái gì cũng mặc kệ, tất cả chuyện chẳng sẽ đổ dồn lên đầu một Nhiễm Thu.
Nhiễm Thu còn ba tiểu gia hỏa cần chăm sóc, Tống Chi đương nhiên ngại để vất vả như .
Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh Tống Chi hiếm khi bất lực như , đều che miệng trộm.
Tiết học đầu tiên cũng gì là nội dung thực chất, Lương Chính Nguyên chọn xong ban cán sự, chỉ là để giới thiệu và quen với một chút, trực tiếp tuyên bố tan học.
Từ phòng học ngoài, Tống Chi còn hồn từ cú sốc trở thành lớp trưởng, cả chút ỉu xìu.
Mấy bên cạnh thấy , nhao nhao mở lời an ủi.
“Chi Chi đừng lo lắng, nếu chuyện gì, bọn đều sẽ giúp .”
Bởi vì mấy họ thành tích nhất, nên ít nhiều họ cũng thầy chủ nhiệm sắp xếp một chân ban cán sự.
Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh đều chọn uỷ viên học tập.
“Được.”
Nghe bạn bè an ủi, Tống Chi thu cảm xúc, gật đầu.
“Chúng hôm nay nhà ăn ngoài ăn?”
Thấy sắp đến giờ cơm trưa, Dung Chính Khanh kịp thời chuyển chủ đề, hỏi.
“Đi nhà ăn .”
Tống Chi .
Cả đoàn liền vô cùng náo nhiệt hướng tới nhà ăn đến.
Chính thức khai giảng, trong nhà ăn lập tức cũng trở nên nhiều lên.
Khi họ đến, các bàn cơm cơ bản đầy , hơn nữa mỗi cửa sổ đều xếp hàng dài.
“Hôm nay nhiều quá ?” Nhiếp Cẩm Mi thấy biển tấp nập , nhịn há hốc miệng cảm thán một câu.
Tống Chi thấy tình trạng , .
“Sắp còn chỗ trống , chúng chia hành động , Chính Khanh cùng lấy cơm, Cẩm Mi cùng Nhiễm Thu giữ chỗ cho bọn , hai ăn gì?”
Mọi , lập tức liền đồng ý ý kiến của cô.
“Mình ăn giống là .” Nhiễm Thu trả lời.
Nhiếp Cẩm Mi thấy lời , cũng thẳng: “Mình cũng giống hai , hai ăn gì thì mua cho một phần là .”
Bây giờ đều xếp hàng, thật sự gì để chọn.
Cũng may Tống Chi đoán , chờ bọn họ xếp hàng lấy cơm xong trở về, vị trí cơ bản đều chiếm hết, may mà cô bảo Nhiếp Cẩm Mi bọn họ giữ chỗ .
“Hù ——”
Tống Chi và Dung Chính Khanh từ trong đám chen , thở phào một nặng nề.
Đi lấy cơm mà họ mệt đến toát mồ hôi.
Người thật sự là quá nhiều.
May mà đầu bếp nhà ăn phát huy định, hương vị thức ăn tệ.