[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-09-22 16:55:36
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba dì sáu nhà họ Lâm giam trong đồn công an suốt một tuần mới thả .

Sau khi khỏi đồn công an, tất cả đều ủ rũ, vẻ kiêu ngạo đây còn sót chút nào.

Lúc rời , mấy còn liên tục đảm bảo với cảnh sát đưa họ ngoài: “Sau chúng nhất định sẽ , tuyệt đối sẽ gây thêm phiền phức cho các nữa.”

Cảnh sát thiếu kiên nhẫn vẫy tay về phía họ.

“Nhanh .”

Trận giáo huấn cho mấy thôn dân dốt nát và thiếu đạo đức quả thật khiến sốt ruột hơn cả lúc nhiệm vụ.

Ba dì sáu nhà họ Lâm khỏi khu vực đồn công an, liền với Lâm Tựa Như và Lâm.

“Chúng ngoài mấy ngày , nhà cũng sốt ruột, chúng nhanh về thôi. Chuyện của Lâm Bình, vẫn là nhà các cô tự nghĩ cách .”

Họ còn sự nhiệt tình như lúc , nhất quyết đòi công bằng cho nhà họ Lâm.

Rốt cuộc chuyến đến đây, họ suýt chút nữa tự chôn đó.

Mấy ngày nay họ cũng suy nghĩ kỹ một đạo lý.

Lâm Bình chỉ là của họ, con trai họ, cần thiết vì mà tự hại cả nhà .

Thông qua sự giáo dục của cảnh sát đồn công an, họ cũng chuyện Lâm Bình phạm nghiêm trọng đến mức nào, đây căn bản là chuyện mà những dân thường như họ thể nhúng tay .

Nói xong, họ đợi nhà họ Lâm đồng ý, liền vội vàng cáo từ về quê.

Sắc mặt nhà họ Lâm cực kỳ khó coi, nhưng cũng dám gì.

Lâm Tựa Như đưa họ đến ga tàu hỏa.

Lúc , bố Lâm cũng : “ cũng về một chuyến, hai con cô ở đây, bất luận thế nào cũng đưa thằng Bình về cho .”

Nói , ông hung tợn các cô một cái, giọng thô lỗ cảnh cáo vang lên bên tai hai , Lâm Tựa Như và Lâm đều biến sắc, nhưng họ dám phản kháng bố Lâm, cho dù trong lòng tình nguyện đến mấy, cũng chỉ thể lặng lẽ chấp thuận.

Bố Lâm và ba dì sáu nhà họ Lâm cùng lên tàu hỏa về quê.

Vân Vũ

Chỉ còn Lâm Tựa Như và Lâm, hai con chiếc tàu hỏa xa mà .

Lâm Tựa Như bóp lòng bàn tay, giờ cô thật sự chút luống cuống, nên gì mới .

“Mẹ, chúng đây, cách nào cứu thằng Bình?”

Trước mắt, chuyện quan trọng nhất là hai con họ ngay cả một chỗ để đặt chân cũng .

Trên cô cũng tiền, thư giới thiệu, căn bản cách nào nhà trọ, mà nhà họ Tống thì thể về.

Mẹ Lâm thường ngày trọng nam khinh nữ, Lâm Tựa Như bộ dạng vô dụng , bà càng tức sôi máu, mặt sưng lên mắng to.

“Tao đẻ cái đồ con gái báo hại như mày, ngay cả chồng cũng giữ , mày thật sự hại c.h.ế.t em trai mày , sớm mày vô dụng như thế, tao nên để thằng Bình đến nương nhờ mày!”

Bà một câu “đồ con gái báo hại”, một câu “đồ con gái báo hại” mắng, Lâm Tựa Như mắng đến dám ngẩng đầu, cũng dám phản bác.

Ga tàu hỏa qua ít, thấy động tĩnh, đều sang .

Lâm Tựa Như cảm thấy mất mặt, đành ngượng ngùng nhắc nhở Lâm: “Mẹ, nhỏ tiếng thôi, khác đang kìa.”

Mẹ Lâm chẳng hề ý định kiềm chế.

“Mày còn sợ mất mặt ? Tao cái đứa con gái vô dụng như mày, mặt mũi mất hết còn gì. Vô dụng đành, bây giờ còn hại em trai mày thành thế , đúng là cái con nợ đòi mạng!”

Hùng hổ mắng một trận để trút hết bực bội trong lòng, Lâm mới dừng miệng, xung quanh tụ tập một vòng đang chỉ trỏ về phía họ, bà chống nạnh, hung dữ trừng mắt những đó một cái.

“Nhìn cái gì mà ? Chưa thấy cãi bao giờ ?”

Mọi xem náo nhiệt xong, cũng chứng kiến sức chiến đấu của Lâm khi mở miệng, liền tản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-302.html.]

Lâm Tựa Như bình thường miệng lưỡi sắc bén, nhưng mặt dám hé một lời.

Mẹ Lâm trút giận một trận, chỉ cảm thấy mệt mỏi.

“Tối nay chúng ?”

“Hay là , cũng về , con ở , chờ tin tức gì con sẽ báo cho .”

Lâm Tựa Như do dự một lúc lâu, mới uất ức trả lời.

“Mày thể về nhà họ Tống ?”

Mẹ Lâm lập tức một tầng ý nghĩa khác từ lời cô , sắc mặt tức khắc càng khó coi hơn.

Lâm Tựa Như gì, nhưng từ vẻ mặt chột của cô cũng câu trả lời.

Cơn giận của Lâm mới lắng xuống bùng lên, bà the thé chửi rủa.

“Mày Tống An Sơn thích mày ? Sao mới cãi một cái, ngay cả nhà cũng về ?”

Mẹ Lâm vốn còn Lâm Tựa Như về nhà họ Tống để thủ thỉ với Tống An Sơn, cho nhà họ Tống đồng ý, thả Lâm Bình .

Giờ Lâm Tựa Như ngay cả nhà cũng về , bà càng cảm thấy Lâm Tựa Như vô dụng, trong mắt là sự chán ghét và ghẻ lạnh đối với con gái.

“Tống An Sơn đương nhiên là tình cảm với con, vấn đề là ở con gái ông , Tống Chi.”

Lâm Tựa Như ánh mắt của Lâm tổn thương, cắn răng .

“Tống Chi trở về cứ như đổi thành một khác , chỉ chỗ nào cũng đối chọi với con, hơn nữa còn gièm pha khiến Tống An Sơn cũng ngày càng xa cách với con.”

Lúc Tống Chi về, cô và Tống An Sơn vẫn luôn hòa thuận.

Lâm Tựa Như kìm kể hết tất cả những chuyện xảy từ khi Tống Chi về nhà cho Lâm .

Lâm đầy vẻ nghi ngờ.

“Một đứa nha đầu con nít thật sự thể nhiều mưu mẹo như ?”

cho rằng một đứa con nít mới lớn thể đầu óc gì, ngược cho rằng vẫn là Lâm Tựa Như vô dụng, mới thể ngay cả một đứa nha đầu cũng trị nổi.

Nghĩ đến đây, bà tức giận, bà hung hăng chọc chọc vai Lâm Tựa Như, trực tiếp suy nghĩ trong lòng.

“Tao thấy chính là mày vô dụng, ngay cả một đứa nha đầu cũng đấu , từ nhỏ thông minh, bây giờ càng sống càng ngu , nuôi mày còn bằng nuôi một con chó. Sớm mày vô dụng như , lúc đẻ mày tao nên bóp cổ c.h.ế.t mày…”

Mẹ Lâm càng lúc càng khó , Lâm Tựa Như mắng đến mặt tái mét.

nhịn nhưng mắt đỏ hoe về phía Lâm đang hạ thấp đến còn gì: “Vậy là Tống Chi lợi hại đến mức nào, nếu con thật sự vô dụng như , thì mấy năm nay nhà ngoại cũng sẽ sống như thế! Lúc con lấy đồ về nhà ngoại, con vô dụng?”

Lời khiến Lâm nghẹn họng nên lời, mãi một lúc lâu Lâm mới bật một câu: “Tao sinh mày nuôi mày lớn như thế, mày hiếu thảo với tao là lẽ đương nhiên ? Chẳng lẽ mày còn một con bạch nhãn lang?”

Lâm Tựa Như mím môi , chỉ cảm thấy trong lòng đau âm ỉ.

Câu nhiều nhất, chính là cô vô dụng.

Không khí giữa hai con chút căng thẳng, mãi đến khi khỏi ga tàu hỏa, Lâm Tựa Như Lâm đang giận đến tái mặt, cuối cùng vẫn mềm giọng.

“Mẹ, con chỉ nhất thời hồ đồ, đừng so đo với con.”

Nói , cô đau lòng : “Mẹ, chúng đến ga tàu hỏa , con mua một ít đồ, mang về nhà , con ở đây tìm cách cứu thằng Bình.”

Ý thức chỗ ở, khả năng sẽ lang thang đầu đường, trong lòng Lâm đối với Lâm Tựa Như oán hận càng sâu, mặt lạnh lùng theo cô.

 

 

 

 

 

Loading...