[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 290
Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:44:48
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Chi Đường Quân Hạc, trong thời gian , khi tiểu Thanh Bách xảy chuyện, lòng cô nóng như lửa đốt, đều là Đường Quân Hạc giúp đỡ.
Nếu , một cô e rằng khó vượt qua.
Nhìn vẻ mặt rõ ràng tiều tụy hơn nhiều, Tống Chi mấp máy môi, do dự một lúc lâu, mới khô khan thốt một câu.
“Anh cũng .”
Cô đương nhiên rõ ràng tâm tư của Đường Quân Hạc đối với , nhưng trải qua sự lạnh nhạt của kiếp , Tống Chi cũng thật sự cách nào chìm đắm trong sự dịu dàng của hiện tại.
Cho dù cô cũng hiểu rõ, đời và đời tất nhiên là giống .
vết thương của đời quá sâu, hiện giờ cô còn tin tình cảm, cũng đến tình cảm.
Đường Quân Hạc cảm nhận thái độ của Tống Chi đối với mềm mỏng hơn, trong lòng khẽ lay động.
Anh thông minh, cũng theo đuổi mãi, mà dừng đúng lúc, : “Được , bên cũng chút việc bận, về đây.”
Dứt lời, dây dưa, xoay rời .
Tống Chi bóng lưng dứt khoát rời , thở phào nhẹ nhõm.
Đợi bóng lưng biến mất, Tống Chi mới xoay , đóng cửa .
Vừa cửa, liền thấy Tống An Sơn lặng lẽ sô pha, rõ ràng là đang đợi cô.
“Tiểu Thanh Bách ngủ , bế nó phòng con ngủ.”
Tống An Sơn thấy cô khắp nơi, đoán là đang tìm bóng dáng của tiểu Thanh Bách.
“Vâng.”
Tống Chi gật đầu, phòng bếp pha một ấm , mang bàn , thuận thế xuống đối diện Tống An Sơn.
Cô đoán, Tống An Sơn hẳn là chuyện gì với cô.
Quả nhiên, cô xuống, liền Tống An Sơn mở lời.
“Quân Hạc đối với con , hiện giờ con nghĩ ?”
Vân Vũ
Trong thời gian , Đường Quân Hạc rảnh rỗi việc gì liền chạy đến nhà họ Tống, khi thì mang trái cây đến, khi thì rủ Tống Chi ngoài chơi, chuyện của tiểu Thanh Bách, ít sức lực.
Lòng Tư Mã Chiêu của Đường Quân Hạc đến mức ai cũng , Tống An Sơn .
“Lần , chuyện của Thanh Bách, ít sức lực, tuy rõ tình hình, nhưng , đối với Thanh Bách cũng là thật lòng yêu thích.”
Tuy phần yêu thích hiện tại phỏng chừng chỉ là yêu ai yêu cả đường .
từ đó cũng , tâm tư của đối với Tống Chi.
Tống An Sơn ngược cảm thấy, Đường Quân Hạc kỳ thật là ứng cử viên con rể .
Trước , hai nhà Tống, Đường vốn là nhiều năm giao hảo, mà Đường Quân Hạc cũng là do ông lớn lên, hiểu tận gốc rễ.
Huống chi nhà họ Đường là danh gia vọng tộc như , con gái gả qua đó cũng là hưởng phúc.
Tiền đồ của Đường Quân Hạc cũng là một mảnh quang minh, cũng chính trực ngay thẳng.
Mặc kệ từ phương diện nào mà suy xét, Đường Quân Hạc , Tống An Sơn đều hài lòng.
Nghe hiểu ý của Tống An Sơn, sắc mặt Tống Chi khẽ biến, cô rũ mắt, mím môi gì.
cặp lông mày nhíu chặt biểu hiện sự kháng cự của cô.
Tống An Sơn thở dài một tiếng, chút bất đắc dĩ tiếp tục .
“Ta tuổi cao, cũng thể che chở con bao lâu, bên cạnh con nếu một lạnh nóng che chở, cũng an tâm .”
Ông cảm thấy già, cho nên tìm cho Tống Chi một đối tượng đáng để phó thác.
Tránh cho gặp chuyện gì, cô một lẻ loi nơi nương tựa.
“Chi Chi, con đối với thật sự một chút tâm tư nào ?”
Tống An Sơn cô con gái im lặng đối diện, trầm mặc một lúc lâu, mới dò hỏi.
Ông còn nhớ rõ Tống Chi cả ngày đuổi theo phía Đường Quân Hạc.
trong thời gian gần đây, mặc dù Đường Quân Hạc thường xuyên đến chơi, nhưng Tống Chi biểu hiện chút lạnh nhạt.
Tâm trạng của Tống Chi cũng phức tạp.
Cô trầm mặc một lúc lâu, mới chậm rãi rót cho Tống An Sơn một ly , trầm giọng : “Hiện giờ con còn nghĩ đến chuyện lấy chồng, hơn nữa bố cũng già, cần thiết suy xét những chuyện xa xôi như .”
Tống An Sơn chua xót nhấp một chút môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-290.html.]
Lần trong nhà xảy chuyện, ông cảm thấy lực bất tòng tâm, tuổi tác luôn là một năm một già .
Ông luôn vì nửa đời của con gái mà suy xét thật .
Hôm nay thấy Lâm Tự Như, một câu của Lâm Tự Như cũng chọc tim ông.
Danh nghĩa của Tống Chi nhiều thêm một đứa trẻ, tìm một nhà chồng , thật sự sẽ quá dễ dàng.
“Con thể cả đời lấy chồng .”
Nghĩ đến đây, Tống An Sơn ưu sầu cảm thán một câu.
“Cả đời lấy chồng thì , con thể ở bên bố mãi mà.”
Tống Chi bĩu môi.
Lời tuy Tống An Sơn ấm lòng, nhưng cũng ông càng thêm sầu lo.
“Quân Hạc vẫn tồi, là con suy xét một chút?”
Ông nhịn , nữa nhắc đến Đường Quân Hạc.
Nghe , trong mắt Tống Chi xẹt qua một tia phức tạp.
“Không suy xét.”
Cô trực tiếp lắc đầu, dứt khoát.
“Đại học của con còn học mấy năm nữa, trong thời gian , Đường Quân Hạc chừng yêu thích , gì lỡ .”
Đây rõ ràng là lý do của Tống Chi.
Ông đầy mặt bất đắc dĩ cô một cái, rốt cuộc thêm gì.
nghĩ đến biểu hiện gần đây của Đường Quân Hạc, khả năng thích khác e là lớn.
Nhìn Tống Chi đích xác tâm tư đó.
Tống An Sơn đột nhiên chút lo lắng Đường Quân Hạc một lòng một nhào con gái , chỉ sợ thật sự sẽ trì hoãn .
Dù tuổi của Đường Quân Hạc lớn , lớn hơn Tống Chi vài tuổi, hiện giờ sắp ba mươi .
“Vậy Đường Quân Hạc suy nghĩ của con ?”
Tống An Sơn lập tức hỏi.
“Chắc là ạ.” Tống Chi bưng ly bàn, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hương vị thuần hậu ngọt lành lan tỏa trong khoang miệng, khi cô mở miệng, thở đều mang theo một tia hương.
“Con từ chối nhiều , hơn nữa cũng rõ ý tứ của .”
Nghe , Tống An Sơn trợn tròn mắt.
Ông ngờ con gái từ chối Đường Quân Hạc nhiều như .
“Vậy phản ứng thế nào?” Tống An Sơn tò mò hỏi.
“Không phản ứng gì.”
Nghĩ đến bộ dạng Đường Quân Hạc thèm để ý sự từ chối của , Tống Chi nhíu chặt mày, chỉ cảm thấy nước cũng còn ngọt lành, cô buông ly , trong lòng vô cùng bất đắc dĩ.
Cô thể bây giờ?
Nghe , tâm tình Tống An Sơn lập tức cũng vô cùng phức tạp.
“Cái Đường Quân Hạc giống y như con lúc nhỏ .”
Nghe , sắc mặt Tống Chi cứng đờ.
Cô nhớ tới chuyện đuổi theo Đường Quân Hạc, khi đó cô cứ dây dưa mãi, cũng giống như , chút nào sợ vẻ mặt lạnh lùng của , lạnh nhạt với , cô cũng coi như thấy hiểu.
Lại nghĩ đến Đường Quân Hạc hiện tại, dường như đối với sự từ chối của , cũng giống như , chẳng hề để tâm.
Nghĩ đến những điều , Tống Chi trong chốc lát cũng chút gì.
Hai họ bây giờ thật sự là trái ngược .