[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 260: Cẩn thận Lâm An An

Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:43:42
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi chia tay với Phó Hồng Điệp, tâm trạng Tống Chi . Cô ngờ một việc vô tình thực sự mang đến một sự đổi lớn cho cuộc sống của một .

Đường Quân Hạc theo bên cạnh Tống Chi, cuộc đối thoại của họ đều thấy. Mặc dù chuyện Tống Chi từ bỏ danh ngạch đoàn văn công để xuống nông thôn, nhưng cũng ngờ cô trực tiếp nhường danh ngạch cho khác.

"Tại như ?"

Anh bỗng dừng , ánh mắt u buồn về phía khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn.

Tống Chi sững sờ một chút, mới nhận đang về chuyện gì.

Cô thu nụ mặt, vẻ mặt nhàn nhạt trả lời: "Không vì cái gì cả, chỉ là thích kéo đàn violin, đột nhiên gặp một thích, thì tiện tay một việc thôi."

Cái ngữ khí hợp tình hợp lý khiến Đường Quân Hạc tức đến bật : "Không thích kéo đàn violin, từ bỏ cơ hội như ở đoàn văn công để xuống nông thôn?"

Tống Chi gì. Nếu cô đoàn văn công, sẽ cách nào sinh Tiểu Thanh Bách. Hơn nữa, dù từ bỏ cơ hội đoàn văn công, hiện giờ cô vẫn thi đại học đấy thôi.

"Chưa thấy ai thích chịu khổ như cô." Đường Quân Hạc vẻ mặt cả của cô, tức giận một câu.

Tống Chi bất mãn mím môi, phản bác: " chịu khổ gì cả."

Sau khi xuống nông thôn, cô thực sự hề để bản chịu khổ. Cô một siêu thị gian lớn, vật tư đầy đủ, ăn dùng đều là loại nhất, hơn nữa ngay cả khi sinh Tiểu Thanh Bách, bên cạnh cũng bạn chăm sóc, cũng hề chịu khổ.

Đường Quân Hạc hình mảnh mai của cô, nhíu mày, trầm giọng : "Gầy nhiều như mà còn cãi."

Tống Chi bất lực liếc .

Sở dĩ cô gầy , là vì sinh Tiểu Thanh Bách, hơn nữa tránh xa những món ăn nhiều dầu mỡ, cô vốn dĩ thể chất dễ mập, khi ăn uống lành mạnh, tự nhiên mà gầy thôi. Những điều đều vì chịu khổ.

Tống Chi tranh cãi với về chuyện , nên nữa.

Hai cứ thế im lặng dạo một vòng trong khu.

Ánh trăng treo cao ngọn cây, dạo nhà dần thưa , sự náo nhiệt tan biến, cả khu an tĩnh.

Tống Chi đổ mồ hôi mỏng, lưng chút dính, khiến cô cảm thấy khó chịu.

Đi ngang qua sân thể dục, Tống Chi dừng cột đèn.

Nhìn Đường Quân Hạc chút dấu hiệu nào là về, cô hỏi: "Anh còn chuyện gì với ? Nếu việc gì, về nhà đây."

Thời gian cô ngoài ngắn, cũng Tiểu Thanh Bách và Tống An Sơn ở nhà ngoan .

Đường Quân Hạc cả một bụng lời với cô, nhưng đôi mắt hết sức bình tĩnh của cô, cuối cùng chỉ hỏi một câu.

"Cô định khi nào về quê?"

xin phép Long Đức Thọ về, sớm muộn gì cũng về một chuyến.

giờ Tiểu Thanh Bách cũng ở bên cạnh, Tống Chi cũng vội.

Tuy nhiên, cô thấy lạ là Đường Quân Hạc đột nhiên hỏi chuyện , cô nghi hoặc về phía , trong lòng nghi ngờ, lẽ nào định đợi về cùng?

Nghĩ đến đây, Tống Chi nheo mắt, thử : "Nếu về, thì cũng về ?"

Thấy ý đồ của cô phát hiện, Đường Quân Hạc cũng hề hổ, ngược thản nhiên : "Cuối tuần về , nếu cô cũng định thì chúng thể cùng , thể hỗ trợ lẫn ."

Lần dùng kỳ nghỉ đông để về, trong quân đội còn nhiều việc chờ về xử lý, thể ở thủ đô mãi.

"Cô về ?"

Anh bình tĩnh về phía Tống Chi, hỏi.

Đến lúc đó trở về, Tống Chi tất nhiên mang theo Tiểu Thanh Bách, chỉ cô thì thực sự chút khó khăn.

Tống Chi thể yên lòng chuyện ở Tống An Sơn.

Trong chốc lát, Tống Chi trở nên rối rắm.

Đường Quân Hạc cũng vội, cứ lẳng lặng đối diện cô, chờ cô trả lời.

" vẫn nghĩ ."

Qua một lúc lâu, Tống Chi mới mím môi, nhỏ giọng một câu.

Câu trả lời khiến mắt Đường Quân Hạc tối , nhưng cũng trong dự đoán của .

"Biết ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-260-can-than-lam-an-an.html.]

Giọng trầm thấp lên tiếng.

"Về nhà ."

Nói xong, liền xoay về phía .

Tống Chi bóng lưng chút lạnh lùng của , tự nhiên cũng , dường như chút tức giận.

Cô nhíu mày, nghĩ đến những lời với Phó Hồng Điệp, lòng cô chùng xuống, chỉ giả vờ nhận , im lặng theo , dẫm lên bóng của , cùng về phía nhà.

Đường Quân Hạc tuy phía , nhưng vẫn để ý tốc độ của Tống Chi, bước chậm, vẫn luôn chú ý chân Tống Chi.

Trong khu nhiều góc tối, những đoạn đường gồ ghề, nhưng bóng cây chút rõ.

"Cẩn thận chân."

Ngay khi Tống Chi sắp dẫm một cái hố, Đường Quân Hạc bỗng vươn tay kéo cô một cái.

"Cảm ơn."

Tống Chi định thần , mới phát hiện nơi cô định đặt chân một cái hố lớn, nếu cô trực tiếp dẫm xuống, nhẹ thì thương nặng thì gãy chân, cô sợ hãi và cảm ơn Đường Quân Hạc.

Bình tĩnh , cô nhẹ nhàng vùng vẫy một chút, ý định rút tay , ngờ Đường Quân Hạc nắm chặt hơn.

Anh nắm chặt cánh tay Tống Chi, trầm giọng : "Đi theo ."

Nói xong, liền dẫn cô về phía .

Tống Chi thể vùng , chỉ thể buộc theo .

khỏi thấy bóng dáng hai chân, giống như một cặp tình nhân nắm tay mật.

Sắc mặt cô cứng đờ, gần như ngay lập tức hất tay .

" tự sẽ cẩn thận một chút."

Nói xong, cô nhanh về phía .

Vân Vũ

Đường Quân Hạc tại chỗ với vẻ mặt nặng nề, bất lực mím môi, nhưng vẫn nhanh chóng theo .

Đưa Tống Chi đến cửa, Đường Quân Hạc nữa.

"Tái kiến."

Anh nhẹ nhàng tạm biệt cô.

Tống Chi chút quen với Đường Quân Hạc như , nhưng vẫn cứng đờ vẫy tay tạm biệt .

Đang định nhà, Đường Quân Hạc bỗng nhiên : "Cô cẩn thận Lâm An An một chút, tránh xa một chút."

Anh đột nhiên nhắc đến Lâm An An, khiến Tống Chi cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Tay cô cầm chìa khóa cửa khựng , cô nghi hoặc xoay về phía .

Lẽ nào Đường Quân Hạc gì đó?

"Làm ?"

, hỏi.

Đường Quân Hạc lập tức trả lời.

Đều là đàn ông, thể , khi Lâm An An Tống Chi, đáy mắt đầy sự mưu tính.

khuôn mặt nhỏ trắng nõn xinh của Tống Chi, Đường Quân Hạc điểm , chỉ : "Không gì, cô cẩn thận một chút là ."

Nghe , Tống Chi bất lực bĩu môi, hỏi tiếp cũng sẽ kết quả, nên đơn giản mở cửa về nhà.

 

 

 

 

 

Loading...