Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đến Tây Bắc, Người Đàn Ông Cứng Rắn Cũng Trở Nên Dịu Dàng - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:56:09
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Lâm An An tràn đầy vui mừng:

“Thật quá, biên tập Lưu, những việc tiếp theo liên quan đến bìa sách, phiền quan tâm thêm giúp nhé.”

Biên tập Lưu liên tục xua tay:

“Không phiền , phiền , đây là việc nên mà.”

Sau đó Lâm An An khéo léo kể qua cảnh của Lý Lộ.

Lưu Vệ Đông là tinh ý, đối phương là nhà quân nhân trong khu đại viện, họa sĩ chuyên nghiệp mà chỉ là hàng xóm của Lâm An An, đầu óc liền lập tức tính toán.

“Đồng chí Lâm, cô thể bảo cô tới nhà xuất bản một chuyến, đến thẳng tìm cũng . Biết còn thêm cơ hội hợp tác nữa đấy!”

“Vậy thì còn gì bằng, thành vấn đề ạ.”

Thật đúng là vô tình cắm liễu, liễu xanh um.

Một việc giúp lợi, Lâm An An hết phần của . Còn về kết quả thế nào, thì xem phúc phần của Lý Lộ .

Khi Lâm An An và em trai đến bệnh viện thì đúng giờ hẹn.

Giáo sư Lương thấy cô sắc mặt hơn hẳn, bèn cẩn thận hỏi thăm tình trạng dạo gần đây, hài lòng gật đầu:

“Lần cần ba hạng mục kiểm tra, đó chúng sẽ hội chẩn để đưa phương án điều trị tiếp theo cho cô.”

“Vâng ạ.”

Các hạng mục bao gồm: kiểm tra chức năng thông khí, chụp X-quang ngực, và xét nghiệm máu.

Bệnh tình của Lâm An An thuộc dạng hiếm gặp ngay cả ở bệnh viện tổng khu quân đội, nên cô hưởng khá nhiều quyền ưu tiên.

Một y tá trẻ dẫn cô các kiểm tra, quy trình đều suôn sẻ gặp trở ngại.

Ba mục kiểm tra tiến hành tuần tự.

Khi kiểm tra chức năng hô hấp, Lâm An An theo hướng dẫn của y tá, hít sâu thở mạnh máy đo, lặp nhiều . Quá trình tuy phần tẻ nhạt nhưng hề khó chịu.

Y tá vô cùng kiên nhẫn, thao tác nhẹ nhàng động viên:

“Đồng chí Lâm, đừng lo lắng, cô , cố gắng thêm chút nữa là xong.”

Lâm An An khẽ gật đầu, dùng ánh mắt biểu thị vẫn .

Sau kiểm tra hô hấp là đến chụp X-quang ngực.

đúng vị trí chỉ định, điều chỉnh tư thế theo yêu cầu bác sĩ, máy vận hành nhẹ nhàng và quá trình diễn nhanh.

Cuối cùng là xét nghiệm máu.

Lần lượng xét nghiệm nhiều hơn, Lâm An An lấy ít máu, đến mức đó cảm thấy cánh tay gần như thể nhấc lên nổi.

Lâm T.ử Hoài bên cạnh cau mày:

“Chị, chị chứ? Có đau lắm ?”

Lâm An An sắc mặt trắng bệch thấy rõ, nhưng vẫn mỉm :

“Không , đau, giống như muỗi c.ắ.n thôi mà.”

Trong lúc chờ kết quả kiểm tra, Lâm T.ử Hoài nhất quyết mua gì đó cho chị gái bồi bổ:

“Em đến căng tin bệnh viện xem gì giúp bổ m.á.u . Sắc mặt chị kém quá.”

Không cưỡng em trai, Lâm An An đành gật đầu đồng ý.

Khu vực nghỉ ngơi đến , nhà bệnh nhân lo lắng sốt ruột, cũng bệnh nhân lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Lâm An An đang chờ kết quả thì bỗng nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc…

“Lâm An An, mời đến cửa sổ ba nhận kết quả xét nghiệm.”

“Có đây!”

Kết quả kiểm tra đúng lúc xong, Lâm An An nhanh chóng dậy lấy.

Lâm T.ử Hoài vẫn , nên cô liền một mang kết quả đến tìm giáo sư Lương.

Giáo sư Lương cẩn thận xem xét từng tờ báo cáo, lúc thì nhíu mày, lúc thì gật đầu.

Xem xong, ông ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn tương đối bình tĩnh:

“Xét theo kết quả , tình trạng của cô hồi phục hơn dự kiến. Tuy nhiên, nghi ngờ phổi của cô thể khiếm khuyết chức năng bẩm sinh. sẽ mời thêm vài chuyên gia nữa đến hội chẩn trực tiếp.”

“Không vấn đề gì ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-my-nhan-den-tay-bac-nguoi-dan-ong-cung-ran-cung-tro-nen-diu-dang/chuong-176.html.]

Giáo sư Lương định dẫn Lâm An An sang một phòng khám khác, khi , cô còn dặn dò cô y tá trẻ:

“Lát nữa em trai , phiền cô dẫn sang bên giúp .”

Y tá lập tức gật đầu đáp:

“Vâng, ạ!”

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Giáo sư Lương đưa Lâm An An đến một phòng khám lớn hơn, bên trong đặt mấy bàn việc, lúc đều trống , hẳn là nơi chuyên dùng để hội chẩn.

Ông bảo cô đợi một lát.

Lâm An An xuống ghế, trong lòng như con thỏ nhỏ đang nhảy loạn, thấp thỏm yên.

ngừng suy nghĩ miên man: Liệu chứng rối loạn chức năng bẩm sinh ở phổi nghiêm trọng lắm ? Có ảnh hưởng đến điều trị và hồi phục ?

Bàn tay cô bất giác siết chặt vạt áo, lòng bàn tay rịn mồ hôi.

Một lát , mấy chuyên gia lượt bước phòng.

Sau khi chào hỏi , họ quây một chỗ, giáo sư Lương lượt phát các báo cáo kiểm tra và hồ sơ bệnh án của Lâm An An.

Các chuyên gia bắt đầu tập trung xem xét kỹ lưỡng, thỉnh thoảng trao đổi nhỏ với .

lúc đó, cửa phòng mở , hai bóng cao lớn sải bước .

Lâm An An ngẩng đầu, lập tức chạm ánh mắt sâu thẳm , nơi đáy mắt như cất giấu dòng sông băng ngàn năm từng tan chảy, trong veo mà lạnh buốt.

Không, dòng băng tan

Ngay khi thấy Lâm An An, đó khựng tại chỗ, ánh mắt vốn xa cách bỗng hóa ngỡ ngàng.

“An An?”

Ánh mắt Lâm An An khẽ d.a.o động, gần như bật thốt:

“Cố Nghiễn…”

Bầu khí vốn đang yên ắng trong phòng bỗng hai tiếng gọi phá vỡ, các chuyên gia đều ngẩng đầu về phía cửa.

Giáo sư Lương cũng bất ngờ, ánh mắt lướt qua giữa Lâm An An và Cố Nghiễn:

“Hai … quen ?”

Cố Nghiễn trả lời, cứ yên bất động nơi đó, ánh mắt dán chặt Lâm An An, đến hô hấp cũng trở nên rối loạn.

Tim Lâm An An bỗng đập dồn dập, phản ứng theo bản năng của cơ thể .

Đột nhiên, những ký ức về Cố Nghiễn như thủy triều ập về, sự rung động ngây thơ, những tháng ngày mập mờ kịp tỏ, cũng nỗi đau khi chia xa.

Bàn tay cô buông lỏng, siết chặt nữa.

Cuối cùng, Lâm An An ép trấn tĩnh , phá vỡ lặng:

và Cố Nghiễn là bạn học cũ.”

Bạn học cũ?

Đáy mắt Cố Nghiễn khẽ nheo , nhưng cũng phủ nhận.

“Thì .” Giáo sư Lương chỉ chỗ bên cạnh:

“Bác sĩ Cố, bác sĩ Hứa, hai . Đây chính là ca bệnh đặc biệt mà từng nhắc đến. Cô là bệnh nhân của , tên Lâm An An.”

Vị bác sĩ họ Hứa bên cạnh Lâm An An cũng nhận , chính là đối tượng xem mắt của Thang Tĩnh Xảo.

Thế giới đúng là nhỏ thật!

Hứa Thiên Dật nhanh chóng phản ứng, mỉm gật đầu chào các chuyên gia khác ghế bên trái.

Cố Nghiễn cũng cất bước theo , chỗ của .

Ánh mắt từ đầu đến cuối từng rời khỏi Lâm An An, trong đôi mắt đan xen nhiều cảm xúc, kinh ngạc, nghi hoặc, và cả một tia vui mừng khó nhận .

Giáo sư Lương khẽ hắng giọng, phá tan im lặng ngắn ngủi:

“Các vị, chúng bắt đầu trao đổi về tình trạng bệnh của đồng chí Lâm. Dựa kết quả hiện tại, cô hồi phục hơn mong đợi. nghi ngờ phổi của cô vấn đề rối loạn chức năng bẩm sinh. Đó cũng là lý do mời đến hội chẩn hôm nay…”

Các chuyên gia đồng loạt gật đầu, tập trung trở hồ sơ bệnh án mặt.

Cố Nghiễn cũng buộc bản thu hồi tâm tư, dồn sự chú ý việc phân tích tình trạng bệnh.

Anh cầm lấy báo cáo, kỹ từng dòng, hàng lông mày bất giác nhíu .

Bệnh của cô nghiêm trọng đến mức ?

Khi xưa, vì cô mà chuyển ngành học.

Còn cô thì ?

Lại biến mất một lời từ biệt.

Loading...