Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đến Tây Bắc, Người Đàn Ông Cứng Rắn Cũng Trở Nên Dịu Dàng - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:00:59
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm An An kỹ , đập mắt là một bóng dáng cao gầy, đó mặc chiếc áo khoác dài màu xám đậm, chất liệu trông , ánh đèn đường vàng vọt, ánh lên vẻ sang trọng.
Tim cô đột nhiên đập nhanh, một cảm giác quen thuộc khó hiểu trào dâng.
Cô đang định kỹ hơn thì xe buýt lăn bánh, bóng dáng dần xa, cuối cùng biến mất ở cuối tầm mắt.
Là…?
“Đồng chí Lâm.”
Lâm An An một giọng cắt ngang dòng suy nghĩ, ngẩng đầu lên thì thấy là thím La và Lý Lộ.
“Ồ, thím , trùng hợp quá!”
Lâm An An hàng ghế cuối cùng, bên cạnh còn đúng hai chỗ trống, cô lập tức dậy nhường đường.
Thím La ôm trong lòng một cái tã bọc chặt em bé, đứa bé quấn kín, rõ mặt, chắc là đứa con gái thứ tư của Lý Lộ.
“Bệnh viện bảo vệ sức khỏe của và bé của tỉnh mới hoạt động, dẫn Lộ Lộ với em bé khám thử. Còn Đồng chí Lâm, cô ?”
Thím La chủ động bắt chuyện, Lâm An An cũng giấu giếm: “À, cháu đến nhà xuất bản, ký hợp đồng chuẩn xuất bản sách. Cơ thể cháu vốn yếu, ở nhà cũng giúp gì nhiều, mấy tác phẩm văn học, giờ xuất bản xem thử, kiếm ít sinh hoạt phí.”
Thím La , ánh mắt đầy thán phục: “Đồng chí Lâm giỏi thật đấy! Viết sách còn xuất bản nữa, chuyện ai cũng , đúng là sinh viên đại học khác, hơn hẳn các cô gái bình thường.”
Trên mặt Lý Lộ hiện nụ nhẹ, trong đáy mắt còn mang chút ngưỡng mộ: “ , Đồng chí Lâm giỏi quá.”
Lâm An An xua tay: “ cũng chỉ thử thôi, thành công còn . con mà, cơ hội là do tự nắm lấy, thể dễ dàng bỏ cuộc.”
“Đồng chí Lâm quá! Cô bản lĩnh như , chắc chắn sách cũng . Được nhà xuất bản để mắt tới, nhất định là hàng chất lượng.”
“Cảm ơn lời chúc của thím La. À mà, Lộ Lộ với em bé ?”
Nhắc tới cháu gái nhỏ, thím La liền buồn bã thở dài một tiếng: “Đứa bé khổ lắm! Khi còn trong bụng yếu, còn sinh non, thể trạng kém lắm. nghĩ bệnh viện phụ sản tỉnh mới mở, thiết chắc , nên dẫn bé khám thử. khám xong cũng chẳng tìm bệnh gì rõ ràng, chỉ bảo là hai con đều thiếu dinh dưỡng, bồi bổ.”
Nói , thím La vén lớp tã lên cho Lâm An An xem mặt đứa bé.
Quả thực nhỏ, rõ ràng đầy tháng mà cứ như mới sinh vài ngày, gầy gò đen đúa, trán còn nhăn nheo.
Lâm An An cảm thấy tim như ai siết , vô cùng xót xa. Cô khẽ nghiêng , ánh mắt rơi lên cơ thể nhỏ bé quấn chặt của em bé, dịu giọng : “Trẻ sinh non đúng là cần chăm sóc kỹ hơn. Thím La, thím cũng đừng quá lo, em bé trông vấn đề gì nghiêm trọng ạ.”
“Ừ, cũng chỉ mong con bé lớn lên khỏe mạnh, cả Lộ Lộ cũng bình an.”
Lý Lộ mím môi, nhẹ nhàng nắm lấy tay thím La, gì, mắt cũng cụp xuống.
Thấy khí vẻ trầm xuống vì mấy câu của , thím La vội , chuyển chủ đề: “Con gái , Lộ Lộ, cũng giỏi lắm đấy, vẽ tranh, chữ đều cả. Còn đùa rằng lớn lên sẽ sách, sẽ họa sĩ, nhà thư pháp nữa .”
Lý Lộ kéo nhẹ tay thím La: “Mẹ! Mẹ đừng đùa nữa.”
Lâm An An thím La , về phía Lý Lộ: “Lộ Lộ, từng xem tranh của cô, lắm.”
“Hả?”
“Ngay cửa nhà cô đấy.”
Lúc đó thím La từng , mấy bức phù điêu cửa nhà họ đều tạc dựa tranh vẽ của con gái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-my-nhan-den-tay-bac-nguoi-dan-ong-cung-ran-cung-tro-nen-diu-dang/chuong-174.html.]
Ngay cả đá mà còn đến , đủ thấy nét vẽ của Lý Lộ hạng thường.
Hai má Lý Lộ ửng đỏ, phần ngượng ngùng:
“Đồng chí Lâm, hồi đó chỉ vẽ vời lách linh tinh thôi. Với , mấy thứ đó… cũng chỉ là mấy sở thích vô ích mà thôi.”
“Sở thích vô ích ư?”
Đây là thứ hai Lâm An An dùng từ đó để về đam mê. Bất kể là từ miệng giáo viên dân thường, ai cũng cho rằng những sở thích chẳng mang lợi ích gì rõ ràng.
Có lẽ vì ảnh hưởng của thời kỳ Cách mạng Văn hóa, đường lối giáo d.ụ.c hiện giờ lệch lạc. Họ coi trọng văn hóa, mà là quá chú trọng kết quả học tập, xem nhẹ những sở thích mang tính nghệ thuật của con trẻ.
Lâm An An thẳng , giọng cũng nghiêm túc hơn:
“Lộ Lộ, cô đừng nghĩ . Ở thời đại , thể vì nhiều lý do mà coi trọng kết quả cụ thể, những kỹ năng kiếm cơm gạo, nhưng sự nuôi dưỡng của văn hóa nghệ thuật cũng thể thiếu.”
“Cô các thanh niên trí thức lao động ở vùng sâu vùng xa mà xem, họ chỉ tham gia lao động sản xuất, mà còn tích cực truyền bá tri thức văn hóa, tổ chức nhiều hoạt động nghệ thuật, nhằm thúc đẩy sự giao lưu và hòa nhập văn hóa.”
Thím La , sắc mặt lộ vẻ khó xử:
“Chà… Đồng chí Lâm, cô lý. với dân bình thường như chúng , chỉ mong con cái cuộc sống yên , mà mấy thứ sở thích đó… đúng là chẳng no bụng.”
Lâm An An khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng giải thích:
“Thím La, thím xem , xã hội đang ngày một phát triển, nhất định sẽ cần nhiều trình độ văn hóa và hiểu về nghệ thuật.
Lấy ngành xuất bản ví dụ, nếu vẽ để thiết kế bìa, để sáng tác khẩu hiệu hấp dẫn, thì sách thể thu hút ?”
“Ừ thì… đúng là như .”
Qua cuộc trò chuyện, Lâm An An thêm rằng Lý Lộ chỉ năng khiếu, mà còn từng gặp cơ hội hiếm : cô từng hai họa sĩ, vốn là những điều lao động cải tạo trực tiếp hướng dẫn.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Trong đó một vị là bậc thầy danh tiếng về quốc họa, còn là một họa sĩ ngoại quốc…
Chỉ tiếc rằng, khi lấy chồng, Lý Lộ còn đụng tới bút vẽ nữa, nhà chồng thích.
“Lộ Lộ, cô thử thiết kế bìa sách ?”
Lý Lộ mở to mắt kinh ngạc, khó tin hỏi :
“Đồng chí Lâm… ý cô là…?”
Lâm An An mỉm ngọt ngào, hiệu cho cô đừng căng thẳng:
“ sắp xuất bản hai cuốn sách, hôm nay chốt xong việc. Với tư cách là tác giả, quyền tự chọn thiết kế bìa. Cô thử một ?”
Lý Lộ vội vàng xua tay:
“Không, … .”
Lý Lộ nào dám nhận lời chứ, ba năm nay ngoài sinh con thì việc nhà, những thứ khác gần như quên sạch.
Lâm An An tiền đồ xán lạn như , thể để vướng chân cô ?
Nhìn dáng vẻ bối rối xua tay của Lý Lộ, lòng Lâm An An bỗng thấy nhói lên:
“Lộ Lộ, cô đừng vội phủ nhận bản như . chỉ bảo cô thử thôi mà. Cô cũng đấy, vẽ bìa giỏi bây giờ hiếm lắm, họa sĩ bên nhà xuất bản chắc hợp gu …”
Thím La nhận Lâm An An đang sức thuyết phục, cũng hiểu rõ ý của cô.
Cuộc hôn nhân của Lý Lộ e rằng khó mà giữ nổi, chỉ là chuyện sớm muộn. Mà phụ nữ ly hôn về nhà đẻ thì dễ sống yên, huống chi còn bế theo con nhỏ.
Lâm An An rõ ràng đang cố tạo cho cô một cơ hội, để cô mượn thế mà dậy…