Sau khi máy bay cất cánh, quen dần với cảm giác khó chịu ban đầu. Cho đến khi máy bay hạ cánh ở miền Nam, mới hồn.
"Ngồi máy bay đúng là nhanh thoải mái. còn cảm nhận gì mà đến miền Nam ! nhớ lão nhị tàu hỏa miền Nam mất mấy ngày, còn chúng thì chỉ một chốc là đến!"
Sau khi xuống máy bay, Ông Chu cảm thán. Ông về phía cổng sân bay, thấy Hứa Thiến chờ sẵn cùng tài xế, tay còn cầm một tấm biển.
"Đó là con dâu thứ hai!"
"Mẹ ơi, chúng con ở đây!"
"Thím hai , cả chúng con nữa!"
Cả lũ vui vẻ vẫy tay chào Hứa Thiến. Hứa Thiến cũng vẫy tay , chờ đến gần.
Lần nhiều đến, Hứa Thiến bảo tài xế lái 4 chiếc xe đến. Ban đầu, công ty chỉ 2 xe con và 4 xe tải, nhưng đó mua thêm 6 chiếc.
Mùa xuân, Hứa Thiến kiếm một khoản tiền nhỏ từ trang phục xuân. Mùa hè , cô tin rằng cũng sẽ kiếm nhiều. Bởi vì kiểu dáng trang phục của cô mới lạ, độc đáo, thậm chí còn và thời trang hơn một mẫu ở Hồng Kông. Cách đây một thời gian, trang phục của Hứa Thiến một ông chủ Hồng Kông để mắt tới, và ông đặt 100.000 bộ để xuất khẩu. Giá bán gấp 3 so với trong nước, nhưng khi đưa nước ngoài bán vẫn rẻ. Hai bên hợp tác vui vẻ. Nếu lô hàng bán chạy, gì bất ngờ thì lượng xuất khẩu sẽ còn nhiều hơn.
Không còn cách nào khác, quần áo , chất lượng rẻ, bán ở cũng . Hiện tại, các xưởng may trong nước vẫn còn theo mẫu cũ, các nhà máy mới thành lập còn ít. Hứa Thiến là tiên phong, nên kiếm nhiều tiền.
"Mẹ ơi, con nhớ lắm!"
"Cô ơi, con cũng nhớ cô."
"Thím hai , cả chúng con nữa!"
Cả lũ trẻ kích động ôm chầm lấy Hứa Thiến. Thật thể trách chúng , , dì, thím hai của chúng quá hào phóng! Đã đưa cả nhà đến miền Nam chơi, còn máy bay, chúng vô cùng cảm động.
"Thôi nào, đừng ồn ào nữa."
"Mẹ đặt hai bàn ở nhà hàng Thực Cẩm Hiên . Đi nào, đưa cả lũ nhóc ăn cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-737.html.]
"Ôi, tuyệt vời quá!"
Cả lũ trẻ hò reo, còn ba ông bà già phía chúng .
"Ba, ba , lên xe phía nhé. Bọn trẻ ồn ào lắm, để chúng nó cùng sẽ mệt đó."
"Không , ! Nhà trẻ con mới vui!"
Hứa Dân Quốc xua tay. Tám đứa cháu, sáu đứa cháu ngoại và hai đứa cháu nội, dù ồn ào thế nào ông cũng thích. Với Ông Chuvà Bà Chu cũng , ngày nào cũng sáu đứa cháu trai ở bên, họ quen ! Đại Nha và Nhị Nha cũng lớn , sắp nghiệp và kết hôn , nên cần lo lắng gì nữa, ngược còn trông mấy đứa em. Vì , chuyến bay hề mệt mỏi, tinh thần họ , thể bộ cả mấy chục dặm cũng .
Trẻ con ở nội địa ít khi ăn hải sản, nên hôm nay Hứa Thiến chuẩn hai bàn tiệc hải sản. Tôm hùm, cua hoàng đế đều chuẩn đủ cho mỗi một con, ăn no căng bụng. May mắn là cả gia đình ai dị ứng hải sản.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Mẹ ơi, hải sản ngon quá! Con ăn mỗi ngày!"
"em năm, đồ ăn ngon đến mấy mà ngày nào cũng ăn thì cũng chán thôi!" Đại Oa khuyên em, nhưng tay vẫn ngừng bóc cua, nhai tóp tép.
"Em mới chán !"
Lão Ngũ phục, còn Lão Lục thì im lặng.
Hai đứa con của Hứa Thận thì khì khì, miệng căng phồng, thấy hai cãi thật thú vị.
Hai đứa con của Hứa Thận, mặc dù đây ở tỉnh thành và ít tiếp xúc với sáu đứa con của Hứa Thiến, nhưng dù họ cũng là em họ. Sau khi đến thủ đô, tám em nhanh chóng hòa nhập. Ngày thường, chúng ngừng phá hoại những chậu hoa của Hứa Thiến, và mấy con cá vàng thì c.h.ế.t sạch. Hứa Thiến bây giờ cũng lười nuôi nữa. Trong nhà một đám trẻ con như , đồ vật nào cũng thoát khỏi "móng vuốt" của chúng, nên cô đành mặc kệ. Hơn nữa, Hứa Thiến cũng thời gian để chăm sóc. Một nhà máy lớn như quá nhiều việc, cô thể quán xuyến hết .
Sau khi ăn xong, Hứa Thiến đưa các con, ba Chu Văn Quân và ba tham quan nhà máy.
"Ba, ba , xem. Từ bên đến chỗ đó, tất cả đều là xưởng của chúng ."