“Vợ Văn Quân, món bí đỏ xào của cô thơm lạ thường, mấy món xào ch.ó còn chẳng thèm ăn.”
Hứa Thiến cùng các chị em đang ngoài sân chuyện trò thì trong nhà "loạn" . Phải là, Dương Thiết Trụ "xuống" thẳng tay đ.ấ.m ông , nắm đ.ấ.m to như cái bát, giáng từng quyền thẳng đầu Dương Đồng Trụ.
Bà cụ Dương can ngăn nhưng sợ cái vẻ hung tợn của Dương Thiết Trụ nên chỉ bệt xuống đất, lóc gào thét. Còn chị dâu cả nhà Dương thì dắt díu con chạy ngoài, sợ run cầm cập trốn tọt bếp, mặc kệ đàn ông của đ.á.n.h đ.ấ.m thế nào.
Trận ẩu đả giữa hai em diễn hơn một tiếng đồng hồ, mãi đến khi đội trưởng đến thì hai bên mới chịu dừng tay. Hứa Thiến nhón chân một cái, Dương Đồng Trụ đ.á.n.h sưng cả mắt, mũi tím bầm, mặt thì sưng vù như cái đầu heo, cũng loạng choạng.
Chuyện đó thì Hứa Thiến rõ, vì nhà họ Dương cũng sợ mất mặt nên đóng sập cửa . Tuy nhiên, bên ngoài, cô vẫn lờ mờ thấy tiếng c.h.ử.i bới, tiếng than và cả tiếng gầm giận dữ của Dương Thiết Trụ.
Chào tạm biệt dì hai Trần xong, Hứa Thiến về nhà và nghĩ ngợi, quyết định tự đến bệnh viện thăm vợ Dương Thiết Trụ. Dù thì Dương Thiết Trụ và Chu Văn Quân nhà cô cũng khá , hơn nữa Dương Thiết Trụ là . Mấy tháng khi cô ở cữ, Chu Văn Quân nhờ câu cá mang đến. Kết quả là cho đến tận bây giờ, hễ Dương Thiết Trụ câu cá là y như rằng sẽ mang biếu cô vài con. Hơn nữa, hơn nửa củi đun trong nhà cũng do mang đến. Hứa Thiến cảm thấy dù thế nào cũng nên thăm hỏi, tình bạn cần giữ gìn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghĩ , Hứa Thiến lấy một cái móng giò từ trong gian , cho rổ, lấy thêm một gói đường đỏ bỏ , đó mới đạp xe đạp thị trấn.
Khi Hứa Thiến đến bệnh viện, Dương Thiết Trụ giải quyết xong chuyện nhà và cũng tới nơi.
“Chị dâu, chị đến đây?”
Thấy Hứa Thiến xách theo một rổ đồ đến, Dương Thiết Trụ ban đầu sững sờ, đó chút cảm động. Gia đình ông khiến vợ nông nỗi , đứa bé cũng mất mà họ còn chẳng một lời xin nào. Đó mà là của ? Còn Hứa Thiến, một ngoài, xách đồ đến bệnh viện thăm hỏi, tấm lòng sẽ ghi nhớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-43.html.]
“Đến thăm vợ .”
“Em thế nào , giờ đỡ hơn chút nào ?” Hứa Thiến đến bên giường bệnh xuống hỏi.
Triệu Vân Vân giường bệnh, yếu ớt gật đầu, hốc mắt cô đỏ hoe, khóe mắt vẫn còn lấp lánh nước mắt.
“Giờ đỡ hơn nhiều .”
“Đỡ cái gì mà đỡ, hôm qua chiều mới đưa đây còn xuất huyết nhiều, suýt nữa mất mạng.”
“Hơn nữa, còn tổn thương thể.”
“Chị dâu, Vân Vân thể sinh con nữa . Đứa bé sáu tháng tuổi c.h.ế.t trong bụng, khi lấy thì cơ thể tổn thương, sẽ thể con nữa.”
Dương Thiết Trụ nước mắt ngừng tuôn trào. Đứa bé trong bụng vợ là con trai. Anh vất vả lắm mới mong một đứa con trai mà cứ thế mất , hơn nữa sẽ bao giờ nữa. Dương Thiết Trụ và Triệu Vân Vân kết hôn sáu, bảy năm, hiện tại mới sinh hai cô con gái, đứa khó khăn lắm mới là bé trai mà cứ thế mất. Lòng hận lắm, nhưng đối phương là trai ruột và cháu ruột của , thể cầm d.a.o mà kết liễu họ ! Đánh cho cả nhà họ liệt giường nửa tháng là giới hạn thể .
Sau khi Dương Thiết Trụ xong, Triệu Vân Vân cũng bật nức nở. Cô thể sinh cô bận tâm, điều cô bận tâm là đứa con trai thành hình của .