Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:17:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tháng . Hứa Thiến liền nhận thư hồi âm của Chu Văn Quân. Anh trong thư rằng năm nay sẽ về nữa. Vì dự án của họ năm nay khá gấp rút, Tết chỉ nghỉ hai ngày. Sau đó còn dặn Hứa Thiến tự chăm sóc bản , ăn gì thì cứ mua, nếu nhà thiếu tiền thì bảo cô đ.á.n.h điện báo.

Hứa Thiến ít khi thư cho Chu Văn Quân, chủ yếu là vì cô Chu Văn Quân rốt cuộc đang ở . Đội công tác của họ thường xuyên chui tọt những vùng núi hẻo lánh, mấy tháng ngoài, cơ bản là thể liên lạc . Chỉ thể chờ Chu Văn Quân liên lạc với cô , địa chỉ cụ thể, cô mới thể gửi thư cho . Lần cũng , Chu Văn Quân gửi cho cô một gói lớn nấm khô, mộc nhĩ khô, Hứa Thiến địa chỉ cụ thể của mới gửi thư cho .

Nhìn gói nấm khô, mộc nhĩ khô trong nhà. Hứa Thiến liền họ chắc chắn đang sửa đường ở một vùng thâm sơn cùng cốc nào đó. Nấm khô, mộc nhĩ khô chắc là đặc sản địa phương, Chu Văn Quân mua từ tay bà con gửi về cho cô. Chu Văn Quân còn trong thư rằng thời gian , họ thể sẽ ở đó. Sau đó, bên họ nhiều hạt thông, óc chó, quả óc chó, quả khô, chờ đến mùa thu thu hoạch xong, sẽ gửi về cho cô.

Còn Hứa Thiến , chỉ gửi thư cho , mà còn gửi cho hai chiếc áo len. Chiếc áo len cô đan đây, cô nhờ trai mang về cho bố cô, thế là Chu Văn Quân còn áo len nào. Thế là Hứa Thiến đan cho hai chiếc áo len, một chiếc màu xanh, một chiếc màu đen. Còn đan cho một chiếc khăn quàng cổ. Tuy hiện tại thời tiết vẫn còn khá nóng nực, nhưng trở lạnh thì nhanh, đặc biệt là Chu Văn Quân, hiện tại thể đang ở khu vực phía Bắc. Có lẽ đầy hai tháng thời tiết sẽ chuyển lạnh.

Trong một khu rừng già ở Đông Bắc.

Chu Văn Quân từ phòng bảo vệ cầm một cái túi lớn, một đồng nghiệp bên cạnh thấy khỏi :

Vân Mộng Hạ Vũ

"Lão Chu, cuộc sống ngon lành nhỉ! Xa xôi như mà em dâu vẫn gửi đồ về cho , mau mở xem, em dâu gửi gì cho đấy?"

Chu Văn Quân liếc đàn ông bên cạnh một cái, đó ôm đồ vật, trở về ký túc xá tạm. Mở túi , bên trong hai chiếc áo len, một chiếc khăn quàng cổ, và hai bức ảnh, là ảnh chụp chung của ba đứa trẻ. Chu Văn Quân xem xong khỏi nhíu mày, ảnh trẻ con ? Chẳng lấy một tấm ảnh của cô .

Đồ còn thì chẳng gì, một lọ lớn tương bò, sáu cây lạp xưởng, một túi đậu phộng khô.

"Nha, gửi nhiều đồ thế! Em dâu đúng là thương quá, như chúng đơn chiếc thế ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-41.html.]

Nhiếp Phong đáng thương , ánh mắt ngừng ngó nghiêng đống thức ăn , ý tứ thì rõ ràng thể hơn.

"Cút!"

Chu Văn Quân mắng một tiếng, đó bốc một đống đậu phộng, nhét lòng Nhiếp Phong, :

"Tối nay hấp lạp xưởng, gọi lão Lưu, lão Trịnh và giáo sư Từ đây cùng uống một chén."

"Được thôi! Tối mang rượu đến."

Nhiếp Phong bóc đậu phộng ăn, đồng ý. Lúc , một tiểu đội viên chạy cửa, vội vàng :

"Đội trưởng Chu, cái máy của bọn mũi lõ vấn đề , giáo sư Từ ở đây, mau qua đó xem !"

"Đến ngay!"

Chu Văn Quân liền thu túi đồ, cùng Nhiếp Phong theo tiểu đội viên đó, vội vàng chạy ngoài.

 

Loading...