Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:17:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lúc đó, em và Văn Quân lo sốt vó, sợ ba đứa trẻ nuôi nổi, cũng may giờ chúng lớn cả ."

Nhìn ba đứa con nhà càng ngày càng mập mạp, cứng cáp, Hứa Thiến thật sự thở phào nhẹ nhõm, ít nhất là nuôi sống chúng.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Thật sự thương em quá, ba đứa nhỏ đều một tay em chăm sóc, mà công việc của Văn Quân chẳng giúp gì cho em."

"Thì cũng đành chịu thôi ! Anh cũng đội công tác xây đường của nay đây mai đó, chạy khắp cả nước, chẳng vị trí cố định nào cả." Hứa Thiến bất đắc dĩ.

, bên đơn vị lớn như của em rể tính đến chuyện xây khu nhà cho gia đình ? Nếu , em với em rể còn phân nhà ở gần hơn."

Hứa Thận khỏi thắc mắc hỏi, nếu khu nhà cho gia đình, em gái và em rể cô thể ở gần hơn một chút.

"Bên công việc như thì xây ? Cứ chạy khắp cả nước, xây cũng như thôi, dù ở nhà . Về tính , dù trong nhà cũng nhà cửa để ở ."

Chu Văn Quân vẫn luôn là chịu khó, chịu khổ, trong công việc chỗ nào khó thì đến, chỗ nào nguy hiểm thì , nếu , một thanh niên xuất nông thôn, bằng cấp cũng quá cao như thể nhanh chóng thăng chức trong bao nhiêu sinh viên giỏi giang như ?

Tình cảm của Hứa Thiến và cũng đến mức một ngày gặp thì như cách ba thu, sống c.h.ế.t rời. Hơn nữa, cô còn nhiều bí mật, cứ như bây giờ, hai ở xa một chút hơn.

Hứa Thận thấy em gái thực sự theo chồng, thế là liền gật đầu, nhắc đề tài nữa.

Sau khi ăn cơm xong, Hứa Thiến dỗ dành các con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-34.html.]

Hứa Thận rửa bát.

Anh rửa bát xong còn sang nhà cũ gánh mấy gánh nước, đổ đầy chum nước trong bếp.

"Em gái , em thật nên đào một cái giếng , gánh nước xa quá. Mấy gánh nước mệt đứt ..."

Hứa Thận thở hổn hển than vãn, Hứa Thiến thì tủm tỉm, quả nhiên trai cô thích việc nặng nhọc. Một gánh nước gánh về đến nơi, cũng chỉ còn nửa gánh, ngày thường đều là cả và em trai thứ ba của Chu Văn Quân phiên gánh nước cho cô. Thông thường, buổi sáng họ đến gánh hai gánh, buổi tối một gánh là đủ , như trai cô chạy chạy đến bảy, tám bận.

"Tại yếu thôi..."

"Yếu á... Em dám yếu , em gái em còn chút lương tâm nào , đang gánh nước cho em đấy!"

Hứa Thiến gì, chỉ liếc một cái thật dài. Hứa Thận thì tức đến chịu , xắn tay áo lên, nhất quyết gì đó để chứng tỏ bản .

"Trong nhà củi cần chẻ ? Anh đến chẻ cho em, cũng để em trai em khỏe mạnh đến mức nào!"

"Không ."

Củi nhà cô một nửa là kéo từ nhà cũ sang, nửa còn là do Dương Thiết Trụ, bạn của Chu Văn Quân, chẻ sẵn buộc thành bó, chở cho cô hai xe cút kít. Mấy bó củi đều thể đốt trực tiếp, cần chẻ thêm. Hứa Thận , liền xì như quả bóng bay xì , xụi lơ xuống.

Hứa Thiến vẫn tìm việc cho , bảo nhào bột, cán vỏ bánh bao, còn cô thì vườn rau nhà cũ. Cô cắt một nắm hẹ, hái một nắm đậu que mang về. Đi nhà cũ hái rau cũng là bất đắc dĩ, rau cô gieo ở đây kịp lớn.

 

Loading...