"Ba con gà trong nhà, vẫn để các con nuôi tiếp, Tết thì thịt ăn, các con về ăn."
"Vâng ạ."
Phân chia đến đây là xong xuôi hết thứ trong nhà.
"Chuyện phân nhà cứ thế nhé!"
"Mai thằng cả đội, tìm đội trưởng, thư ký với kế toán đến công văn, các con đều điểm chỉ."
"Thằng ba, thằng tư, mai các con qua nhà chị cả, chị hai, gọi các chị về đây. Lúc nhà phân nhà thì mặt các chị , công văn phân nhà, các chị cũng cùng điểm chỉ."
Chu Văn Quốc, Chu Văn Binh, Chu Văn Hoa đều gật đầu. Chuyện phân nhà miệng là xong, còn công văn, tách hộ khẩu.
Sổ hộ khẩu một khi tách thì đúng là hai nhà riêng biệt. Ông Chu và bà Chu tuy chút buồn nhưng vẫn nhanh chóng và dứt khoát phân chia gia đình.
"Đoạn dứt, ắt chịu loạn." Ông Chu chứng kiến quá nhiều gia đình em trở mặt thành thù vì chuyện phân chia. Ông con cái cũng như , nên ông dứt khoát phân sớm, giống như năm xưa ông và cả. Nhờ phân sớm mà tình cảm em đến giờ vẫn .
Ông Chu gạt nỗi buồn trong lòng, tiếp lời: "Nói xong chuyện phân nhà, giờ thì bàn về chuyện dưỡng lão cho và các con !"
Chuyện quan trọng, liên quan đến việc ông và bà lão con cái trông nom , ốm đau viện con cái lo tiền t.h.u.ố.c men , và khi họ qua đời chôn cất .
"Trước đây, lúc thằng hai phân nhà cũng , ý nó là mỗi năm cho và các con 60 đồng."
Ông Chu dứt lời. Sắc mặt Chu Văn Đại và Chu Văn Tam đều đổi. 60 đồng tiền dưỡng lão mỗi năm, bán họ cũng nhiều như . Vợ chồng thằng hai, thằng tư công ăn lương nên thiếu tiền, đương nhiên là lấy . Còn họ thì quanh năm bám đất, tiền ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-23.html.]
Ông Chu thấy sắc mặt hai con trai nhưng để ý, ngay đó ông tiếp:
"Lúc bố với thằng hai là mấy năm nay chúng còn trẻ, còn , cần các con nuôi. Chờ thêm mấy năm nữa với các con đủ 60 tuổi, nổi thì các con hẵng nuôi chúng ."
"Còn về cách dưỡng lão, mỗi nhà nên đưa bao nhiêu tiền, bao nhiêu cân lương thực? Ý và các con là..."
"Thằng hai, thằng tư đều công ăn lương, thì mỗi nhà mỗi năm đưa 50 đồng, cần đưa lương thực."
"Ta và các con về già sẽ ở cùng nhà thằng cả, ăn uống ở nhà cả các con. Anh cả các con sẽ lo việc chăm sóc chúng hàng ngày, nên sẽ cần đưa tiền, cũng cần cấp lương."
"Thằng ba công ăn lương, bám đất nên cũng chẳng mấy đồng, nên mỗi năm cấp lương thực."
"Vậy cấp bao nhiêu ạ?" Chu Văn Binh hỏi.
"Mỗi năm cho và các con 300 cân lương thực, trong đó gạo và mì thì 50 cân, còn là ngô. Con thấy ?"
"Vâng, con ý kiến gì."
300 cân lương thực, ngô chiếm hơn nửa, tính mỗi năm cũng chỉ 30 đồng, ít hơn nhiều so với tiền dưỡng lão mà hai em đưa.
"Còn về , nếu cha và các con ốm đau viện, thằng cả, thằng ba đến chăm sóc trực tiếp, lo ăn uống, vệ sinh cho chúng . Thằng hai và thằng tư thì các con nên cần đến chăm sóc, nhưng tiền t.h.u.ố.c men thì hai nhà các con cùng chia đều."
Kế hoạch dưỡng lão của ông Chu vẻ công bằng với nhà cả và ba, nhưng thực chất ông cân nhắc tình hình của từng con mới quyết định như .
Vân Mộng Hạ Vũ