Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 91: Chị em gặp lại
Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:57:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Lạc Nịnh Cố Lan Đình việc ở khách sạn Hoa Kiều, nơi cũng gần trung tâm thành phố.
Hiện tại vẫn còn sớm, qua đó ngay lẽ sẽ quấy rầy em trai việc, nên Cố Thanh Hoan dắt bọn trẻ dạo loanh quanh , tiện thể tìm một chỗ thích hợp để ở . Nơi cách bệnh viện Kinh Thị xa, cũng thuận tiện cho Hứa Hoài An khám bệnh. Còn về hai căn hộ mà Chung T.ử Quân đưa cho, hiện giờ cô vẫn rõ tình hình thế nào nên tùy tiện qua đó để tránh rút dây động rừng.
Hai chạy đôn chạy đáo mấy nơi mới chốt một căn nhà nhỏ trong ngõ sâu. Cô mong cầu gì nhiều, chỉ cần thể trả phòng bất cứ lúc nào là . Đa chủ nhà đều cho thuê dài hạn, mà họ rõ tình hình nên chỉ thuê ngắn hạn. Dù thuê nhà thế vẫn lợi hơn ở nhà khách, thể tự nấu nướng, gian riêng tư, quan trọng nhất là giá cả rẻ hơn. Nhà khách ở Kinh Thị chẳng rẻ chút nào, cái gì cần tiết kiệm thì tiết kiệm.
An trí hành lý xong xuôi thì cũng gần đến giờ ăn trưa. Cố Thanh Hoan dẫn cả nhà đến khách sạn Hoa Kiều tìm Cố Lan Đình.
Lúc , Cố Lan Đình đang rúc trong một căn phòng kho nhỏ hẹp, uống nước lã gặm bánh bao lạnh. Đồ ăn ở khách sạn tuy trợ cấp nhưng vẫn bỏ tiền túi mua, thấy đáng nên tiết kiệm thêm tiền để gửi cho chị gái.
lúc , cửa phòng kho đột ngột mở .
"Cố Lan Đình, tìm kìa."
Dứt lời, Cố Lan Đình ngẩng đầu lên thấy chị gái mà hơn một năm gặp mặt. Trong nhất thời, cả hai đều sững sờ tại chỗ. Cố Thanh Hoan cảm nhận một sự gắn bó thuộc thể diễn tả bằng lời, đó là tình yêu thương và nỗi nhớ em trai sâu sắc từ tận xương tủy của nguyên .
"Chị?"
"Lan Đình, em gầy nhiều quá."
Hai đồng thời thốt lên. Cố Lan Đình bật dậy, lặng lẽ giấu chiếc bánh bao lạnh lưng, tươi xông tới trao cho chị gái một cái ôm thật c.h.ặ.t.
Cố Thanh Hoan bao giờ cảm nhận sợi dây liên kết huyết thống mãnh liệt đến thế. Người là em trai, là nhà cùng chung một gốc với cô. Cô nhẹ nhàng ôm Cố Lan Đình. Cái bỏ đói bản đến mức chỉ còn da bọc xương, đừng tưởng cô thấy hành động giấu bánh bao lúc nãy. Ôi, cũng tại cái nghèo mà cả. cô đến , sẽ để khổ như nữa.
Sau phút giây kinh hỉ, Cố Lan Đình bắt đầu thấy chột . Sao chị tìm đến đây nhỉ? Chắc là Lạc Nịnh cho chị ?
"Chị..." Cậu cúi đầu, thỉnh thoảng lén quan sát thần sắc của cô.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng
Cố Thanh Hoan hề giận, cô chỉ thấy thương cho đứa trẻ .
"Đi thôi, chúng ngoài . Lần tới, chị còn chuẩn cho em một bất ngờ đấy." Cố Thanh Hoan thần bí .
Cố Lan Đình ngờ cái "bất ngờ" mà chị là... một ông rể dắt theo hai đứa nhỏ. Đây mà là bất ngờ ? Phải là kinh hoàng mới đúng chứ! Người chị như của thể gả cho một đàn ông qua một đời vợ cơ chứ? Dẫu cho đàn ông vẻ ngoài tồi. Chẳng chị luôn thích Vân Niệm Chu ? Lẽ nào chị thực sự buông tay ?
Ánh mắt Cố Lan Đình Hứa Hoài An gần như phun lửa, hận thể đ.â.m thủng một lỗ . Cố Thanh Hoan một bên cảnh náo nhiệt, hề ý định giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-91-chi-em-gap-lai.html.]
Hứa Hoài An ngượng ngùng gãi đầu. Xem em vợ vẻ đầy địch ý với đây, nhưng nghĩ nghĩ cũng đúng thôi, quả thực là vô tình nhặt một món hời lớn. Vì , của Cố Thanh Hoan đối xử với thế nào cũng là lẽ đương nhiên.
"Lan Đình, chào em, là Hứa Hoài An." Hứa Hoài An nhiệt tình đưa tay chào hỏi.
Cố Lan Đình trừng mắt , đưa tay nắm lấy, còn cố ý dùng sức thật mạnh như cho Hứa Hoài An một bài học phủ đầu. Không ngờ Hứa Hoài An như đau, chẳng chút phản ứng nào, còn nhiệt tình : "Chúng ăn cơm , chuyện gì ăn no thong thả ."
"Đại Bảo, Bối Bối, hai con chào kìa." Hứa Hoài An kéo hai đứa nhỏ đang trốn lưng .
Hai đứa trẻ lén thấy thái độ mấy thiện của với cha nên trong lòng chút sợ hãi, nhưng vẫn lí nhí chào: "Chúng con chào ạ."
Cố Lan Đình thực chất là một đứa trẻ , chỉ đầy địch ý với kẻ "cướp" mất chị là Hứa Hoài An, còn đối với hai đứa nhỏ thì dịu dàng hơn hẳn.
"Chào các cháu. Đói , chúng ăn cơm ." Cố Lan Đình sờ sờ hai đồng ba hào cùng mấy tấm tem phiếu cuối cùng , lòng thầm lo lắng đủ . Trước đây từng lo nghĩ về tiền bạc, để hai đồng bạc mắt, nay vì "năm đấu gạo mà khom lưng". Những năm tháng thăng trầm rèn giũa thành một sắc mặt khác từ khi còn trẻ.
Chị gái mang họ theo cùng, chắc hẳn trong lòng thừa nhận họ. Nếu thể hiện quá gay gắt sẽ khiến chị khó xử, ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng của chị. với tư cách là em trai, vẫn bày tỏ thái độ, cho rể mới một bài học phủ đầu để chị dễ bắt nạt.
Cố Thanh Hoan thấu tất cả, trong lòng khỏi nảy sinh thiện cảm tự nhiên với em trai . là một đứa trẻ ngoan.
Cả nhóm qua phố, tìm đến một nơi ăn uống. Kinh Thị đúng là hơn hẳn những nơi nhỏ lẻ, lựa chọn nhà hàng nhiều, là hiệu cơm quốc doanh. Cố Thanh Hoan dắt hai đứa nhỏ xuống, Cố Lan Đình định gọi món thì cô kéo : "Ngồi xuống , cứ để rể em , đó là việc nên ."
Cố Lan Đình rể mới đến coi thường nhà , nhưng thấy Hứa Hoài An tự nhiên tới đó nên cũng khăng khăng nữa. Trên Hứa Hoài An vẫn còn tiền tiêu vặt Cố Thanh Hoan đưa, dọc đường mua cơm nước đồ đạc đều do lo liệu. Sống với Cố Thanh Hoan bấy lâu, nắm rõ khẩu vị của cô.
Anh gọi những món nổi tiếng ở Kinh Thị như lòng già chần, vịt , gan xào và thịt sợi xào tương, cuối cùng thêm một đĩa rau xanh và cơm trắng. Nhìn những món ăn liên tục bưng lên, Cố Lan Đình định lên tiếng bảo gọi thế là quá nhiều, quá xa xỉ. thấy chị gái và ông rể hờ đều mang vẻ mặt bình thản như việc tiêu xài là lẽ thường, ngay cả hai đứa nhỏ cũng tỏ quá kinh ngạc, đành nuốt thắc mắc bụng. Giờ lúc để chuyện, cứ ăn .
Cơm nước xong xuôi, vẫn còn một chút thời gian, Cố Thanh Hoan đưa Cố Lan Đình về căn sân nhỏ thuê. Hai chị em lâu ngày gặp, tự nhiên nhiều chuyện để hàn huyên. Hứa Hoài An tinh ý dắt hai đứa nhỏ ngoài dạo cho tiêu cơm, để gian riêng cho hai chị em.
"Chị, chuyện là ạ? Sao chị ... gả cho ?"
"Cũng là cơ duyên xảo hợp thôi. Anh rể em là quân nhân xuất ngũ, , đối xử với chị cũng t.ử tế, chê bai thành phần gia đình . Anh còn chăm lo cho ông bà ngoại và . Hai đứa nhỏ là do nhận nuôi khi xuất ngũ. Em đừng nghĩ nhiều, hiện giờ chị sống ." Cố Thanh Hoan lướt qua một câu, cô thực sự cảm thấy hiện tại gì .
Hứa Hoài An tính gia trưởng như đàn ông thời , hiểu cô, gì cũng tôn trọng ý kiến của cô, hai đứa nhỏ ngoan ngoãn. Hai góp gạo thổi cơm chung thế thấy khá . Cố Lan Đình nghĩ , cho rằng chị gái đang tự buông xuôi, mặc kệ dòng đời đưa đẩy mà đ.á.n.h mất bản .